Lương Cừ thậm chí còn nghĩ tới, có thể khống chế máu của mình hay không, để đạt được hiệu quả như khi Luffy sử dụng Gear 2, tuy nhiên hắn không dám thử.
Quá mức nguy hiểm, nếu không cẩn thận sẽ dễ dàng quá trớn, thật sự có thể làm được thì nói không chừng cũng có khả năng làm giảm tuổi thọ.
Hắn luyện võ, bắt cá, là muốn sống được càng lâu càng tốt, chơi thứ này mất nhiều hơn được.
Liên kết với Trạch Đỉnh.
[Đỉnh Chủ: Lương Cừ]
[Luyện Hóa Trạch Linh: Thủy Hầu Tử (Trắng) (Độ dung hợp: 49%)]
[Tinh Hoa Thuỷ Trạch: 0]
[Độ Chiếu Cố Của Dòng Sông: 0]
[Khống Chế Thủy Thú: Cá Sấu Thái Hoa, Cá Nheo Sáu Râu, Cua Đá]
[Đánh Giá: Trạch Linh của Thuỷ Hầu có nguồn gốc từ Hoài Qua Chi Chủ vĩ đại, nhưng kích phát không đầy đủ, là tiểu nhân vật nhỏ bé yếu đuối]
Sau khi hấp thu hết cá vược huyết hồng, độ dung hợp với Trạch Linh đã đạt đến 49%, sắp vượt qua mốc 50%, ngay cả cột đánh giá cũng có sự thay đổi, không còn là kích phát không đủ nữa mà chuyển thành kích phát không đầy đủ.
Trạch Linh Thủy Hầu Tử màu trắng, phía trên còn có Trạch Linh Trạch Nhung màu xanh lá, Trạch Linh Thủy Vương Viên màu tím, thậm chí cao hơn cả Vô Chi Kỳ cũng không phải không có khả năng.
(Hoài Thủy Vô Chi Kỳ, là một thủy quái ở thời kỳ Bàn Cổ, xưng là Thủy Viên Đại Thánh)
Trước mắt, Lương Cừ chỉ có thể khống chế được máu của người thường, nhưng lúc ban đầu đến cả máu của người thường hắn cũng không khống chế được, từng bước tiến lên, tương lai phía trước rất đáng để mong chờ.
Trong thời gian hai tháng, từ một cô nhi sắp chết đói trở thành đệ tử chân truyền của Đại Võ Sư cảnh giới Thú Hổ, thậm chí qua mấy ngày nữa là có thể đột phá cửa ải Da, trở thành Võ Giả chân chính, Lương Cừ đã cảm thấy mỹ mãn lắm rồi.
Đến đợt thu thuế mùa hạ tháng 5 tới, Lại Viên thu thuế kia còn dám đá hộc của hắn nữa sao?
Lương Cừ trong lòng vui vẻ, điều khiển dòng nước một lúc, sau khi đã quen với năng lực của mình, hắn bắt đầu kiểm tra tình hình sinh trưởng của củ sen.
Hắn vẫn luôn muốn thử nuôi dưỡng Bảo Thực củ sen này, chính là bẻ một đoạn để đi trồng ở nơi khác, đáng tiếc không có cái nào sống được, tất cả đều bị thối rữa ở trong nước, làm lãng phí rất nhiều Bảo Thực.
Dường như chỉ có ở gần mảnh thủy vực này nó mới có thể sinh trưởng được, dẫn đến Lương Cừ vẫn luôn muốn đào chỗ lớp bùn này lên để nhìn xem phía bên dưới có phải được chôn thứ gì hay không, nhưng lại sợ kỳ thật phía dưới cái gì cũng không có, Bảo Thực cắm rễ ở đây chỉ là một sự trùng hợp, đến cuối cùng, bảo vật gì cũng không tìm thấy, còn làm cho chỗ củ sen này chết sạch, do đó hắn vẫn luôn không dám thứ.
Nhờ hiệu quả trị liệu của Bảo Thực, có tác dụng rất lớn đối với quá trình trưởng thành của Lương Cừ, ban đầu cơ thể hắn bị thiếu hụt do trường kỳ đói khát, dẫn đến cơ thể suy nhược, chính là nhờ củ sen chậm rãi bổ khuyết, bằng không tất cả cũng không thể thuận lợi như vậy được.
Khi trước, ngoại trừ mấy bộ phận chính của con quái vật cua ra, phần vỏ ngoài còn lại của nó đều bị Lương Cừ đập vỡ rồi chôn ở dưới lớp bùn, hắn muốn nhìn xem liệu nó có tác dụng gì đối với sự sinh trưởng của củ sen hay không.
Hiện giờ xem ra...
Cái gì cũng không nhìn ra được, lớp vỏ của con quái vật cua quá cứng rắn, dù đã đập vỡ cũng không dễ dàng phân hủy, đã ba ngày trôi qua, lúc vùi xuống như thế nào thì hiện tại vẫn y nguyên như thế.
Sau khi lượn quanh một vòng, xác nhận sau khi lần trước bị con quái vật cua phá hoại xong cũng không ảnh hưởng đến sự sinh trưởng, Lương Cừ bắt đầu dọn sạch đá vụn xung quanh, mở rộng môi trường sinh trưởng cho củ sen.
Sau khi đã làm xong hết thảy, hắn trồi lên trên mặt nước để hít thở thì lại đột nhiên nhìn thấy phía xa trong bóng đêm có ánh sáng lấm tấm, không ngừng đong đưa lại gần, vô cùng quỷ dị.
Nhưng phương vị cảm ứng bên trong kết nối tinh thần cho Lương Cừ hay, hai thú cũng đang ở đó, hơn nữa cũng đang nhanh chóng bơi lại gần, dường như đang ngươi chạy ta đuổi.
Chết tiệt, hai đứa này, sẽ không phải dẫn một thứ gì đó mà mình không đánh lại được tới đây đấy chứ?
Lương Cừ xoay người muốn chạy trốn, nhưng từ bên trong kết nối tinh thần của hai thú đột nhiên truyền đến những suy nghĩ như 'nóng', 'nhiệt', 'chín'.
Có vẻ như không giống mình tưởng tượng.
Lương Cừ dừng lại, quyết định trước tiên nhìn xem.
Sau khi lại gần mới phát hiện, hai thú không dẫn địch nhân tới mà ngược lại, mang về một vật thể phát sáng, hơn nữa cách thức mang về cũng vô cùng kỳ lạ, đó là dùng trán đỡ lấy rồi ném qua lại.
Sau khi Nheo Béo dùng trán đón được liền ném lại cho Không Thể Động, Không Thể Động đỡ được lại ném lại cho Nheo Béo.
Cảm giác quá đỗi quen thuộc, Lương Cừ nhớ tới lúc mình ăn khoai nướng, cũng chuyển qua chuyển lại giữa hai tay như vậy.
Hai thú đi đến trước mặt Lương Cừ, ném vật thể đang phát sáng kia xuống, một chiếc lông vũ màu đỏ cực đại chậm rãi chìm vào đáy nước.
Lương Cừ khẽ nhướng mày.
Đây là...
Lông vũ của Hỏa Điểu Đại Yêu!?