Lương Cừ kể lại một lượt trận chiến tối hôm trước của hai đại yêu cùng với quá trình phát hiện ra chiếc lông vũ vào ngày hôm sau, chẳng qua đoạn hai thú phát hiện ra lông vũ bị hắn đổi thành bản thân mình lúc đánh cá phát hiện ra.
"Lương sư đệ, vận khí này của ngươi ta không biết phải nói như thế nào nữa". Lục Cương thở dài một tiếng:
"Ngươi có biết chiếc lông vũ màu đỏ này đến từ đâu không?"
"Đến từ đâu?"
"Đại Yêu ở trong nước kia ta không có cách nào kết luận được nó là yêu thú gì, nhưng Liệt hỏa cự điểu mà ngươi nói kia khẳng định chính là Xích Hỏa Điểu.
Sức sống của Xích Hỏa Điểu cực kỳ ngoan cường, mỗi khi gặp phải nguy hiểm trí mạng, nó sẽ rót tinh hoa sinh mệnh toàn thân vào một phần lông vũ của mình, tản ra tứ phía, nhờ vào đó để chạy trốn.
Trong số lông vũ kia sẽ có một cái là có chứa nhiều tinh hoa sinh mệnh nhất, nó sẽ mượn chiếc lông vũ này để hoàn thành quá trình trọng sinh, có hơi giống với việc thằn lằn tự đứt đuôi, chẳng qua thứ nó làm đứt chính là toàn bộ cơ thể của mình"
"Vậy chiếc lông vũ này của ta...". Trong mắt Lương Cừ toát ra vẻ chờ mong.
Lục Cương bật cười nói:
"Tất nhiên không có khả năng là chiếc lông vũ dùng để niết bàn rồi, nếu không hai người chúng ta căn bản không thể tới gần chiếc lông vũ này được"
"Được rồi"
"Lương sư đệ, đừng không biết đủ như vậy, Xích Hỏa Điểu một lần tản ra cũng chỉ mười mấy hai mươi chiếc lông vũ thôi, dựa vào kích thước của nó, kể cả không phải dùng để niết bàn thì cũng là một phần tinh hoa sinh mệnh kinh người"
"Nó có thể dùng để làm gì?"
"Có thể trợ giúp tu luyện, nhưng ta phỏng đoán ngươi rất khó hấp thu được năng lượng bên trong, tinh hoa sinh mệnh có thuộc tính hỏa đều tương đối cuồng bạo, trừ khi hiện tại ngươi đã đột phá 3 cửa ải hoặc có cảnh giới Võ Sư, bằng không ta không kiến nghị ngươi thử.
Hơn nữa, năng lượng bên trong lông vũ nếu không được bổ sung sẽ xói mòn rất nhanh, cho nên ta kiến nghị ngươi một lần dẫn toàn bộ năng lượng sinh mệnh ra, thay thế lửa than để rèn binh khí, ta nắm chắc 8 phần có thể thêm linh tính cho binh khí"
Binh khí có linh tính sao?
Lương Cừ lần đầu tiên nghe thấy cụm từ này.
"Binh khí có linh tính rất hiếm thấy, bởi vật liệu tựa như lông vũ của Xích Hỏa Điểu rất khó lấy được, Xích Hỏa Điểu thành niên ít nhất phải là Võ Giả có cảnh giới Trăn Tượng xuất kích, còn chưa chắc đã lấy được, bởi vì Xích Hỏa Điểu biết bay, thường thường cần có từ hai đến ba người cảnh giới Trăn Tượng vây bắt.
Binh khí có linh tính có một đặc điểm quan trọng đó là nó có thể tự chữa trị và trưởng thành, chỉ cần bên người có vật liệu xuất xứ tương đồng với nó là có thể hấp thu để tự chữa trị, một lỗ hổng lớn bằng móng tay khoảng mười ngày là có thể sửa xong.
Binh khí dù chế tạo bằng vật liệu tốt thế nào thì sau quá trình sử dụng lâu dài cũng khó tránh khỏi bị mài mòn, Võ Giả khiến ngươi phải dùng đến binh khí phần lớn đều có cảnh giới tương đương, vũ khí mà bọn họ sử dụng cũng sẽ không kém hơn ngươi, khi hai bên va chạm với nhau, rất dễ dàng phát sinh lỗ hổng trên binh khí.
Giống như Tứ sư huynh của ngươi, tìm ta đổi không biết bao nhiêu thanh kiếm rồi, mà lần nào đến khi trả tiền cũng ki bo"
Lục Cương trước nay luôn nói chuyện rất ổn định vững vàng, khó có khi lại dao động như hiện tại.
"Vậy dùng nó để chế tạo thanh trường thương của ta đi"
Lương Cừ nhanh chóng đưa ra quyết định, thứ này hắn cầm trong tay cũng rất khó khăn, càng đừng nói tới việc hấp thu năng lượng bên trong nó, so với việc lãng phí như vậy không bằng rèn sắt khi còn nóng.
Vốn cũng chỉ là nhặt được của hời, không thể đòi hỏi quá nhiều, dùng nó để đổi lấy một binh khí có linh tính, rất đáng giá.
"Được, vậy ta sẽ nhanh chóng chuẩn bị, Lương sư đệ ngồi xuống trước đi đã"
"Thôi, ta còn có việc, trước tiên ra ngoài một chuyến trước đã, một lúc nữa sẽ quay về"
"Cũng được"
"Đúng rồi, Lục Cương sư huynh có quen Lỗ Thiếu Hội không?"
"Lỗ Thiếu Hội? Có chút ấn tượng, là người của Võ quán chúng ta à? Hắn là Võ Giả đã đột phá hai cửa ải đúng không?"
Lục Cương suy tư một lúc, hắn dựa vào nghề rèn mà kiếm sống, về cơ bản không cần phải tới Võ quán làm việc cho nên cũng không quen thuộc, chỉ có ấn tượng mơ hồ.
"Đúng vậy, nhưng nếu Lục sư huynh đã không quen thì thôi"
"Xảy ra chuyện gì sao?"
"Hắn chết rồi"