Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

Chương 878


“Khụ!” Parker vội đặt chén trở lại bên Bạch Tinh Tinh, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Pha với nước rồi, uống được.”

 

Bạch Tinh Tinh cười cười, lại mời Vinson nếm một ngụm, Vinson cũng cảm thấy không tệ, hai người chia nhau uống hết một chén.

 

Parker nhịn một lát, cuối cùng vẫn vắt thêm một quả chanh thành nước ép, tự mình uống hết.

 

Ở ốc đảo xem như đã tìm được món ngon, cuộc sống này càng giống như kỳ nghỉ dưỡng.

 

Ăn ngon uống tốt, vui chơi cả ngày, bệnh cảm của Bạch Tinh Tinh ngày hôm sau cơ bản đã khỏi hoàn toàn.

 

Sáng sớm, tranh thủ lúc mặt trời còn chưa gay gắt, Bạch Tinh Tinh ôm An An lại chạy ra ngoài tìm đồ ăn.

 

Curtis từ hôm qua ngủ đến giờ còn chưa tỉnh, dù sao còn phải sống ở đây vài ngày nữa, còn rất nhiều cơ hội chơi cùng nhau, Bạch Tinh Tinh liền không đ.á.n.h thức hắn.

 

“Parker, chúng ta đi ra ngoài dạo.”

 

Để không làm phiền Curtis, giọng Bạch Tinh Tinh rất khẽ.

 

Parker hưng phấn bò dậy.

 

Bạch Tinh Tinh lại nhìn về phía Vinson.

 

Vinson nói: “Ta muốn đi Viêm Thành xem thử.”

 

Bạch Tinh Tinh hơi thất vọng, “Vậy anh đi đi, cẩn thận một chút.”

 

Bàn tay lớn của Vinson đặt l*n đ*nh đầu Bạch Tinh Tinh, xoa nhẹ một cái không nặng không nhẹ, hóa thành hình hổ rời đi.

 

Vẫn là đi điều tra ốc đảo một chút, cứ vô tâm vô tư như vậy hắn thật sự không yên lòng.

 

Vinson chạy vòng quanh ốc đảo một vòng trước, không phát hiện điều gì bất thường, lại đi một chuyến đến Viêm Thành, hỏi thăm tin tức về ốc đảo.

 

Kết quả nhận được là: không ai biết.

 

Hắn chạy đến cổng Vương Bảo, bị mấy con Hạt thú ngăn lại.

 

“Bò Cạp Vương hôm nay không có ở đây, lần sau ngươi hãy đến.” Hạt thú gác cổng nói, thái độ đối với Vinson vẫn tính là cung kính.

 

Vinson nghi hoặc nhìn vào bên trong, “Bò Cạp Vương không có ở đây? Hắn đi đâu?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Hạt thú nói: “Cái này chúng tôi cũng không biết, Vương cũng không phải chuyện gì cũng nói cho chúng tôi.”

 

Vinson gật đầu, lấy ra hai miếng thịt khô hun khói đưa cho hai con Hạt thú.

 

“Ta chỉ muốn biết Bò Cạp Vương rời đi khi nào, các ngươi biết không?”

 

Đám Hạt thú vừa ngửi thấy mùi đã thèm, vội vàng nhận lấy, nói: “Nói cho ngươi cũng không sao, rất nhiều thú nhân đều thấy, Vương rời đi từ hôm qua, ngươi và con Xà thú kia vừa đi, hắn liền rời đi ngay sau đó, đến giờ cũng chưa về.”

 

“Đa tạ.” Vinson gật đầu, quay người rời đi.

 

Sao lại trùng hợp như vậy? Hành tung của Bò Cạp Vương có liên quan đến họ không?

 

Nhưng nghĩ đến Bò Cạp Vương là thú nhân vô căn bẩm sinh, Tinh Tinh dù xinh đẹp cũng sẽ không làm hắn động lòng, Vinson liền yên tâm.

 

Hắn theo lộ trình hôm qua chạy về ốc đảo, kết quả kinh ngạc phát hiện, vị trí của Tinh Tinh không nằm ở bên kia!

 

Họ rời khỏi ốc đảo sao?

 

Không, không thể nào, bây giờ trời đã nóng, chỉ có ốc đảo là thoải mái nhất, họ không thể dọn đi.

 

Vậy nhất định là Tinh Tinh bị người bắt!

 

Vinson căng thẳng, lập tức chạy điên cuồng về phía hướng Bạch Tinh Tinh.

 

Nhưng kết quả, không lâu sau, trước mắt xuất hiện một mảng cảnh lục.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Bước chân của Bạch Hổ đang chạy điên cuồng chậm lại vài phần, kinh ngạc quay đầu nhìn lại, rồi quay đầu nhìn về phía trước, ốc đảo rõ ràng như vậy.

 

Chẳng lẽ là mình nhận sai phương hướng rồi?

 

Vinson tiếp tục chạy về phía trước, tìm thấy thân hình mảnh khảnh của Bạch Tinh Tinh trong rừng cây chanh râm mát.

 

Cô mặc chiếc váy liền áo màu trắng, ghé vào bên cạnh một quả chanh nhẹ nhàng ngửi, khuôn mặt cô xinh đẹp dưới ánh mặt trời trắng đến trong suốt, gò má ửng hồng khỏe khoắn, trên mặt lộ ra vẻ say mê.

 

Khí chất thanh thuần, điềm tĩnh của thiếu nữ cùng hương chanh thanh mát càng thêm phần hòa quyện, nhìn thật đẹp mắt.

 

Vinson không khỏi nhìn ngây người, đồng thời thở phào nhẹ nhõm.

 

Không bị bắt là tốt rồi.

 

Bình Luận (0)
Comment