Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

Chương 938

Cây cối trong sân mọc tươi tốt, mặt đất bò đầy dây leo bìm bìm. Lúc rời đi còn chưa nở hoa, hiện tại hoa đã nở rộ khắp vườn, leo cả lên vách tường, trông như dây thường xuân.

 

Bên trong thạch bảo vẫn giữ nguyên bộ dạng lúc rời đi. Nơi này không giống như hiện đại, không khí không đầy bụi bặm. Cho dù hơn nửa tháng không ai dọn dẹp, cũng vẫn tương đối sạch sẽ. Bàn đá, ghế đá chỉ phủ một lớp bụi rất mỏng, và có thêm nhiều lá cây khô.

 

Bạch Tinh Tinh vào phòng liền cởi da thú ra. Dù sao tấm da thú cũng bẩn rồi, nàng liền dùng nó lau qua cái bàn trong phòng khách, sau đó đặt An An lên trên.

 

“Ngươi đi săn đi, nhà cửa để ta dọn dẹp.” Bạch Tinh Tinh nói.

 

Curtis mím miệng, cổ họng phát ra tiếng cười khẽ: “Xem ra nàng thật sự đói lắm rồi. Được, vậy ta đi đây. Nàng đừng động tay, vào phòng ngủ nghỉ ngơi là được.”

 

“Được rồi, đi đi đi thôi.” Bạch Tinh Tinh giả vờ mất kiên nhẫn phất tay.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Curtis hôn lên má Bạch Tinh Tinh một cái rồi mới ra cửa.

 

An An tự mình ngồi dậy trên bàn, chọc cho đám báo con vây quanh hưng phấn kêu to.

 

Bạch Tinh Tinh sợ con bé ngã, liền bế xuống đất. Bây giờ là mùa nóng nhất trong năm, ngồi trên sàn đá mát lạnh là thoải mái nhất. An An cũng đã bảy tháng, chắc là không sao.

 

“Trông chừng em cẩn thận nhé, mẹ vào bếp tìm chút gì ăn đã.”

 

Bạch Tinh Tinh nói với đám báo con. Vừa nói, nàng vừa xoa bụng, thống khổ r*n r*: “C.h.ế.t đói mất.”

 

Đám báo con đang vây xem em gái lập tức quay đầu nhìn mẹ, liên tục kêu: “Ngao ngao ngao ~” (Mẹ đi ăn đi.)

 

Bạch Tinh Tinh xoa đầu chúng, nói tiếng “Ngoan”, rồi kéo cơ thể rệu rã đi về phía phòng bếp.

 

Con gái ngồi xổm rồi đứng dậy đột ngột thường sẽ bị hoa mắt chóng mặt. Bạch Tinh Tinh gần hai ngày không ăn gì, lại còn phải cho An An bú. Lúc này đường huyết cực thấp, mới đi được hai bước, đột nhiên sau gáy nặng trĩu, cơ thể ngã xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

May mà đám báo con phản ứng nhanh, kịp thời lót dưới người mẹ, mới không để nàng ngã bị thương.

 

Bạch Tinh Tinh trước mắt tối sầm một lúc lâu, cơ thể không thể cử động, vài hơi thở sau mới hồi phục lại.

 

Đám báo con sợ hãi, ngồi xổm trước mặt nàng, mở to mắt nhìn, không dám kêu một tiếng.

 

Thấy ánh mắt mẹ đã có tiêu cự trở lại, chúng mới cẩn thận kêu thử một tiếng: “Ngao ngao?”

 

“Mẹ không sao, chỉ là đói quá thôi.” Bạch Tinh Tinh muốn an ủi các con, nhưng giọng nói cũng không có sức lực, khiến lời nói của nàng không có sức thuyết phục.

 

Lão Đại và Lão Nhị lo lắng l.i.ế.m liên tục lên mặt mẹ. Chúng còn nhỏ, lưỡi mềm, l.i.ế.m rất thoải mái, Bạch Tinh Tinh liền không ngăn cản.

 

Lão Tam liếc nhìn phòng bếp, lẳng lặng chạy đi. Không bao lâu, nó ngậm một miếng thịt xông khói nướng chín đặt trước mặt Bạch Tinh Tinh.

 

“Ngao ô ô ~” Tiếng kêu yếu ớt của báo con nghe như đang khóc. Bạch Tinh Tinh vội vàng bò dậy, cơn hoa mắt chóng mặt qua đi, nhưng cơ thể vẫn rã rời.

 

Nhặt miếng thịt khô trên đất lên, thổi qua loa, Bạch Tinh Tinh liền gặm.

 

“Mẹ thật sự không sao, đừng sợ.” Bạch Tinh Tinh cảm kích vỗ vỗ đầu Lão Tam, lại vỗ vỗ Lão Đại và Lão Nhị, không thể thiên vị đứa nào.

 

An An không ai để ý, bò trên đất một lúc rồi nằm bò ra ngủ.

 

Con bé vừa mới ngủ dậy, nhanh như vậy đã ngủ tiếp, chắc chắn cũng là đói.

 

Bạch Tinh Tinh biết rõ điều đó nhưng không còn cách nào khác. Chỉ có thể chờ Curtis làm cho mình một bữa thịnh soạn, bồi bổ có sữa lại rồi cho An An bú.

 

Thịt xông khói quá cứng, Bạch Tinh Tinh nhai một hồi lâu cũng không ăn được bao nhiêu. Nhai mệt quá, nàng cũng dựa vào chân bàn ngủ thiếp đi.

Bình Luận (0)
Comment