Buồn ngủ dường như lây được. Đám báo con không dám rời xa mẹ, nằm bò bên cạnh nàng, thế mà cũng ngủ luôn.
Khi Curtis xách con mồi trở về, nhìn thấy chính là cảnh tượng bạn lữ và các ấu tể ngủ say đầy nhà.
Trong tay Bạch Tinh Tinh vẫn nắm lỏng miếng thịt khô, bên trên còn dính nước bọt, hằn mấy dấu răng thật sâu. Xem ra trước khi ngủ, Bạch Tinh Tinh đã chiến đấu với miếng thịt này hồi lâu, và cuối cùng đã thất bại.
Curtis không khỏi bật cười, trái tim mềm nhũn ra. Hắn đặt con mồi sang một bên, đi đến bên cạnh Bạch Tinh Tinh, rút miếng thịt khô ra, rồi bế nàng lên.
Bạch Tinh Tinh mơ màng mở mắt, tầm mắt còn mơ hồ nhưng mũi đã ngửi ra mùi của Curtis. Nàng kéo giọng mũi đặc sệt: “Ngươi về rồi à?”
“Ừm, ngủ đi, làm xong đồ ăn ta gọi nàng dậy.” Giọng Curtis ôn nhu đến mức có thể dìm c.h.ế.t người, lại mang theo một chút hương vị thôi miên.
Bạch Tinh Tinh quyến luyến cọ cọ trong lòng hắn, mắt nhắm lại liền ngủ say, đến mức Curtis đặt nàng vào ổ rơm cũng không hề có phản ứng.
Curtis thấy Bạch Tinh Tinh yếu như vậy, sợ nàng không có sức nhai, nên cố ý làm món thịt hầm. Lửa lớn hầm thịt trong nồi, Curtis cũng không nhàn rỗi, dọn dẹp sạch sẽ nhà cửa từ trên xuống dưới.
Hai giờ sau, Bạch Tinh Tinh ngủ đến tự nhiên tỉnh, đã đói đến ruột gan teo tóp lại.
Nàng sờ sờ cái bụng lép kẹp, trong lòng hoài nghi: Chỗ này mà có con được sao?
Curtis vừa hay bưng một cái bát gốm lớn đi vào, trên mặt bát bốc khói nghi ngút, theo gió nhẹ mang hương thơm phủ kín căn nhà.
Bạch Tinh Tinh nuốt nước bọt ừng ực, vội ngồi dậy: “Thơm quá!”
Curtis đau lòng không thôi, sải mấy bước dài đến bên ổ rơm, chỉ đưa cho Bạch Tinh Tinh một đôi đũa, còn mình thì bưng bát để nàng ăn.
Đây là một bát thịt hầm miến đơn giản, vô cùng thanh đạm. Với tài nấu nướng của Curtis, phỏng chừng cũng chỉ cho thêm chút muối, nhưng mùi vị lại thơm ngon mê người, khiến người ta thèm nhỏ dãi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nguyên liệu thuần tự nhiên nấu ra món ăn quả là khác biệt, hầm đại cũng thành mỹ vị.
Bạch Tinh Tinh thèm ăn vô cùng, cầm đũa lên liền bắt đầu.
Có lẽ là vì đã về đến nhà, Bạch Tinh Tinh cảm thấy mình trở nên yếu ớt, đến mức cầm đũa cũng không vững.
Không muốn bị Curtis cười nhạo, nàng cố gắng giữ vững tay, ánh mắt như sói đói, nhưng động tác lại chậm rì rì.
Curtis làm sao mà không nhìn ra, dứt khoát thu luôn đũa của nàng. Bạch Tinh Tinh đang nhìn chằm chằm thịt trong bát, miệng trề ra, đũa lại bị rút mất, lập tức ngẩng đầu nhìn Curtis, trong mắt tràn ngập vẻ không thể tin nổi.
Curtis mỉm cười, dùng đũa gắp thức ăn đút đến bên miệng Bạch Tinh Tinh: “Ăn đi.”
Bạch Tinh Tinh lúc này mới yên tâm, há miệng ăn ngay.
Cả miến lẫn canh đều vào bụng, Bạch Tinh Tinh ăn đến vã mồ hôi, thỏa mãn dựa vào tường tiêu thực.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
An An bị mùi thức ăn lôi cuốn tỉnh dậy, ngồi bên cạnh mắt trông mong nhìn. Bạch Tinh Tinh nghiêng đầu mới phát hiện ra con bé, lập tức ôm vào lòng.
“An An đói bụng rồi nhỉ.” Bạch Tinh Tinh vừa nói vừa kéo thấp vạt áo. An An quen đường quen nẻo rúc vào n.g.ự.c mẹ.
Vừa mới bổ sung thức ăn, sữa còn chưa kịp chuyển hóa. An An m*t một hồi lâu không ra, bèn nhả ra, vừa l.i.ế.m môi vừa nuốt nước bọt, bộ dạng thật đáng thương.
Curtis lại bưng tới một bát canh suông, mùi hương bay tới, Bạch Tinh Tinh liền phát hiện An An nuốt nước bọt còn lợi hại hơn, tròng mắt màu xám bạc cứ nhìn chằm chằm vào cái bát.
An An đây là muốn ăn dặm rồi. Bảy tháng hơn, chắc là có thể uống canh suông được rồi.
Bạch Tinh Tinh nghĩ vậy, đợi Curtis ngồi xuống bên cạnh, liền dùng cái thìa gạt lớp váng mỡ bên trên, múc canh suông bên dưới đút cho An An.