Thảnh Thơi Thú Thế: Làm Làm Ruộng, Sinh Sinh Nhãi Con

Chương 942


“Vâng, còn cảm ơn ngài thời gian qua đã chiếu cố bọn nhỏ nhà ta, thật sự vô cùng cảm tạ.” Bạch Tinh Tinh cúi gập người thật sâu trước tộc trưởng.

 

Tộc trưởng không hiểu hành động cúi đầu của Bạch Tinh Tinh, nhưng cũng không để ý, xua tay nói: “Ta thân là tộc trưởng, chiếu cố ấu tể trong bộ lạc là việc nên làm. Chúng nó cũng cường tráng, thường xuyên tự mình kéo thức ăn về, chúng ta chỉ giúp nướng chín mà thôi.”

 

Đám báo con được khen, kiêu ngạo ưỡn n.g.ự.c ngẩng cao đầu.

 

Bạch Tinh Tinh lườm chúng nó một cái, nhưng trong lòng cũng dâng lên một cảm giác tự hào.

 

Từ nhà tộc trưởng đi ra, Bạch Tinh Tinh cảm thấy nhẹ nhõm hẳn, đi đường cũng tung tăng nhảy nhót.

 

Nàng trẻ trung, xinh đẹp, làn da trắng nõn, vừa xuất hiện liền hấp dẫn vô số ánh mắt. Nhưng vì nàng đã ở bộ lạc một thời gian, dù có làm người khác kinh ngạc, cũng không còn gây chú ý như lúc mới đến. Mọi người chỉ cho rằng nàng là một giống cái ít khi ra cửa trong bộ lạc.

 

Cây cối xung quanh thỉnh thoảng phát ra tiếng lá cây xào xạc. Có báo, Ưng thú, thậm chí cả vượn thú chuyền cành trên cây, dõi theo Bạch Tinh Tinh.

 

Bị người khác nhìn chằm chằm, Bạch Tinh Tinh chơi cũng không tự nhiên, tròng mắt đảo một vòng, nảy ra ý xấu.

 

“Các con, trước đây các con làm nhà cửa bừa bãi, bây giờ hốc cây nhà mình thành cái dạng gì rồi? Dẫn mẹ đi xem nào.”

 

Đám báo con đang tung tăng đi theo sau mẹ bỗng cứng đờ người, tầm mắt nhìn đông ngó tây, chính là không nhìn về hướng nhà mình, còn có dấu hiệu muốn chuồn lẹ.

 

Bạch Tinh Tinh sao có thể để chúng chạy, gọi chúng nó lại gần mình, còn bế Lão Tam, đứa có vóc dáng cân đối nhất lên.

 

Lão Tam nhìn không lớn, nhưng thân thể nặng trĩu như rót chì. Bạch Tinh Tinh ôm nó mà không thẳng nổi lưng, chân đi dạng ra, lảo đảo đi về phía trước.

 

“Lão Tam, con ăn sắt hay sao mà nặng thế?” Bạch Tinh Tinh nhăn mặt như cái bánh bao ướt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Được khen là lớn nhanh (nặng), Lão Tam đắc ý đến mức vẫy đuôi lia lịa. Nó gác hai chân trước lên vai mẹ, đạp loạn xạ một hồi rồi bò lên lưng mẹ, bám chặt lấy mẹ như một con khỉ.

 

Cõng như vậy Bạch Tinh Tinh thấy nhẹ hơn nhiều. Càng cảm thấy báo con như vậy giống hệt con người, nàng càng không nỡ thả nó xuống, liền vòng tay ra sau đỡ lấy m.ô.n.g Lão Tam.

 

Lão Đại và Lão Nhị ghen lồng lộn, vây quanh mẹ gầm gừ. Một con ôm chân trái, một con ôm đùi phải mẹ, như hai bao cát.

 

Bạch Tinh Tinh bị kéo nặng đến nhấc không nổi chân, dở khóc dở cười nói: “Thả ra hết đi, về đến nhà rồi.”

 

Đám báo con lập tức tản ra, không muốn đến gần cái cây nhà mình.

 

Bạch Tinh Tinh nhìn chúng nó với vẻ không có ý tốt, vén đống cỏ khô ở tầng một hốc cây lên, khom lưng đi vào.

 

Hốc cây kín nên ánh sáng rất tối. Mắt Bạch Tinh Tinh còn chưa kịp thích ứng, đã ngửi thấy một mùi lạ.

 

Đợi mắt quen với bóng tối, nàng mới phát hiện chỗ bên dưới lối vào tầng trên rác rưởi chất đống, tất cả đều là xương thú gặm sạch sẽ.

 

Nếu chỉ là xương cốt thì cũng không đến nỗi bốc mùi hôi thối rõ rệt như vậy, nhưng đống xương này đã chất thành một ngọn núi nhỏ, cao đến tận eo Bạch Tinh Tinh.

 

Khóe miệng Bạch Tinh Tinh giật giật, ngẩng đầu lên, thấy cửa vào tầng trên còn vắt ngang mấy khúc xương thú. Không khó để đoán ra đám báo con ăn ở tầng trên, lười vứt đi đâu xa, nên ném thẳng xuống tầng dưới cùng này.

 

Khóe miệng Bạch Tinh Tinh lại giật giật. Đây là coi tầng một là phòng chứa rác sao? Quả nhiên con trai đều không thích dọn dẹp, lời này đặt ở thú nhân giới cũng đúng.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Một con báo con chột dạ thò đầu vào xem sắc mặt mẹ, bị Bạch Tinh Tinh bắt tại trận, xách tai kéo vào hốc cây.

 

“Mau dọn đống rác này ra ngoài, để trong nhà thế này mà coi được à?” Bạch Tinh Tinh lạnh lùng nói.

 

Bình Luận (0)
Comment