Đợi Tô Du đi rồi, ủy viên Trương mới cười nói, "Tôi phải nói cô Tiểu Tô này đúng thật là chăm chỉ làm việc, chuyện gì cũng có thể làm tốt. Cô xem, lúc trước Tiểu Lâm có làm việc chu đáo như thế đâu. Bình thường lúc nào chủ tịch Tôn tìm thì cô ta mới tới văn phòng xem sao, chỉ biết chờ thông báo thôi, không chăm chỉ như Tiểu Tô bây giờ."
"Đúng là thế, đồng chí Tiểu Tô này làm việc gì cũng ngăn nắp sạch đẹp thật. Cô xem bảng làm việc này đi, vẽ rất cẩn thận, tôi còn không nghĩ ra cách thiết kế này. Đúng thật là vừa xem là hiểu ngay." Ủy viên Hồ cười hài lòng.
Tô Du tính giờ, ước chừng còn hơn ba mươi phút mới đến văn phòng của chủ tịch Tôn. Lúc ấy chủ tịch Tôn đang viết báo cáo, đầu tiên, cô nhẹ nhàng gõ cửa, thấy chủ tịch Tôn ngẩng đầu, cô mới đi tới. Hai tay hai chân đứng nghiêm ngay ngắn, ôm sổ ghi chép trên người, trông như thư ký chuyên nghiệp, "Chủ tịch Tôn, xe đã đặt xong rồi, ba mươi phút nữa sẽ xuất phát ạ."
Chủ tịch Tôn nhìn đồng hồ, đúng là chỉ còn lại ba mươi phút nữa thật. Tiểu Tô này đúng là đã khắc ghi vấn đề này trong lòng. "Ừ, tôi biết rồi."
Tô Du nói, "Tôi giúp ngài kiểm tra những thứ cần mang theo khi ra ngoài một chút nhé."
Chủ tịch Tôn hỏi với vẻ tò mò, "Chuẩn bị gì cơ?"
Tô Du trả lời rõ ràng mạch lạc, "Chuẩn bị sẵn mực nước, vở ghi chép, tài liệu cuộc họp, ngoài ra còn phải mang theo cốc uống và lá trà. Ngài xem thế đã đủ chưa ạ?"
"..." Chủ tịch Tôn không ngờ Tô Du còn có thể suy nghĩ chu đáo như thế. Mực nước là thứ cần phải chuẩn bị, có một lần đi họp, bút máy của ông ta hết mức, sau đó phải tìm người cho mượn mực mới có thể giải quyết, nhưng thế vẫn vô cùng bất tiện. Vậy nên sau này, ông ta vẫn luôn mang lọ mực của mình theo. Nhưng người trước giờ vẫn chưa đi dự họp như Tiểu Tô có thể nghĩ đến những điều này, có thể thấy được cô là người vô cùng cẩn thận và chu đáo.
Ông ta cũng muốn biết rốt cuộc Tiểu Tô sẽ chuẩn bị thế nào, trước kia vẫn chưa có người chuẩn bị đồ đạc cho ông ta bao giờ. "Được, vậy cô chuẩn bị giúp tôi đi."
Đến lúc này, Tô Du mới nghiêm túc chăm chỉ bắt đầu lấy giấy gói lá trà lại. Rồi sau đó thu dọn lọ mực, rồi cho vào một cái hộp, sau đó rót nước sôi vào trong cốc trà của chủ tịch Tôn. Cuối cùng, cô mới mở túi đựng công văn của chủ tịch Tôn ra để đựng bút máy và sổ ghi chép thường dùng để ghi lại. Nhưng với lá trà và lọ mực, Tô Du lại để vào trong túi vải nhỏ của mình.
"Sao lại phải đựng trong hai túi khác nhau thế?" Chủ tịch Tôn lấy làm lạ, nói.
Tô Du trả lời với vẻ đương nhiên, "Những việc nhỏ đó đều là công việc của thư ký, vậy nên tôi đều đặt ở trong túi của tôi. Lát nữa đến lúc chủ tịch Tôn ngài cần dùng mà không tiện nói chuyện thì có thể gõ lên cốc trà, tôi sẽ biết cần pha trà, ngài cầm bút máy, tôi sẽ biết phải bơm mực nước. Túi đựng công văn của ngài đương nhiên phải đựng các văn bản làm việc, nếu cho cả những thứ này vào thì trông có vẻ lộn xộn lắm."
Chủ tịch Tôn hơi ngẩn ra, Tiểu Tôn thế này chắc đang tưởng phải đi ra ngoài cùng ông ta đây mà.
Trước kia ông ta rất ít khi dẫn người ra ngoài cùng. Ngay cả Tiểu Lâm cũng chỉ dẫn theo hai lần, nhưng ông ta cảm thấy mỗi lần ra ngoài cô ta cũng không có tác dụng mấy nên sau này không dẫn đi cùng nữa. Vậy nên hôm nay ông ta cũng không có ý định dẫn Tiểu Tô đi cùng, dù sao Tiểu Tô cũng chỉ làm thay tạm thời mà thôi.
Nhưng giờ xem ra, dẫn Tiểu Tô ra ngoài cũng là một việc khá cần thiết. Thỉnh thoảng đang họp nghiêm túc, ai cũng không tiện di chuyển, nước trà uống hết cũng phải nhịn, nếu có người giúp đỡ châm trà gì đó lại vừa phù hợp. Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Tô Du, chủ tịch Tôn cũng gật đầu, "Được, cứ sắp xếp như vậy đi."
Tô Du nói, "Vậy tôi về văn phòng báo với ủy viên Hồ một tiếng, sau đó tôi sẽ đến đây báo danh trước năm phút ạ."
"Ừ." Chủ tịch Tôn cảm thấy Tô Du là người rất có ý thức về thời gian, bất kể chuyện gì cũng cẩn thận từng phút một, rất chững chạc.
Tô Du vội vàng quay về văn phòng công đoàn, "Ủy viên Hồ, chủ tịch Tôn bảo em đi họp cùng một lúc, còn mười phút nữa em sẽ xuất phát ạ."
Ủy viên Hồ sửng sốt, "Sao đột nhiên lại phải ra ngoài?"
"Ông ấy đi ra ngoài họp, có lẽ cần có thư ký giúp việc gì đó. Chị xem em còn phải mang theo cả lá trà và mực nước này, đây đều là thứ mà chủ tịch Tôn cần dùng. Có lẽ là một cuộc họp khá quan trọng nào đó."
Nghe thấy Tô Du nói thế, ủy viên Hồ cũng không nói gì thêm, chỉ gật đầu, "Được rồi, công tác tổng kết em làm rất tốt, cũng không có vấn đề gì. Em yên tâm đi họp đi. Nhớ chú ý bên ngoài một chút, lần đầu đi họp thì em cứ cố gắng đi theo chủ tịch Tôn là được, ông ấy bảo gì thì em làm việc ấy, tuyệt đối đừng gây rắc rối."
"Vâng ạ. Vừa rồi em còn thấy rất khẩn trương, may nhờ chị nhắc nhở một chút, giờ trong lòng em kiên định hơn rồi."
Tô Du cười nhẹ, rồi sau đó thu dọn sổ ghi chép và bút mình cần dùng. Bút máy thì không cần, nhưng cần mang theo một cây bút chì.