Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh ( Dịch Full)

Chương 243 - Chương 243. Quan Tâm

Chương 243. Quan tâm Chương 243. Quan tâm

Tô Du gật đầu, kỳ thi tuyển sinh đại học là một chuyện lớn, không nghĩ tới người lớn ở niên đại này lại coi trọng nó như vậy. Xem ra đây là truyền thống tốt đẹp.

Thư ký Tống thấy Tô Du không phản ứng, anh ngồi không yên.

Ý gì đây, sao không nói tiếp? Thật vất vả anh mới chọn lựa được bài tập, sao có thể không kết quả được.

"Cô không muốn biết những trọng điểm là gì à?"

Tô Du nói: “Nhiều bài tập trọng điểm lắm, chủ yếu là chăm chỉ luyện tập. Để đứa trẻ thân thích nhà các anh làm nhiều bài tập, bất kỳ đề gì cũng phải làm nhiều lần mới được. Mọi lắt léo biến đổi ở trong đó hết." Nhớ năm đó lúc cô đi thi kỳ thi tuyển sinh đại học, vì chuẩn bị chiến đấu với kỳ thi tuyển sinh đại học, cô viết tới mức nát cả cán bút. Kết quả chính là sau này cô không bao giờ muốn học toán học nữa. Ai biết còn có kỳ thi tuyển sinh đại học lần thứ hai.

Thư ký Tống: "..."

Tô Du cười nói: “Thư ký Tống, ngày mùng một tháng bốn chúng tôi dọn nhà, đến lúc đó anh có tới tham gia đại hội di dời nhà máy của chúng tôi không. Trước đó anh quan tâm đến công việc xây nhà của chúng tôi như vậy, chúng tôi rất thành khẩn mời anh tham gia."

"..." Vào lúc này, trong lòng thư ký Tống toàn là bài tập toán trong quyển sổ tay kia. Anh nghe thấy Tô Du nói thì nói: “Có thời gian rồi hãy nói."

"Thư ký Tống, anh phải cho tin chính xác nhé, bằng không chúng tôi sẽ không vui đâu."

"Cô xem bài tập trọng điểm của tôi xem có hữu dụng không trước rồi nói sau." Rốt cuộc, thư ký Tống không nhịn nổi, anh lấy quyển sổ tay ra đưa cho Tô Du.

Quyển sổ tay rất dày được lấy ra. Tô Du thấy thư ký Tống nghiêm túc thì vội vàng nhận lấy và mở ra. Cô nhìn thấy trên đó ghi chép các loại, các dạng bài tập, mỗi một bài tập đều có mấy ví dụ, hơn nữa còn có hai ba cách giải, nhất thời khiến cô nhướng mày lên.

Cái này còn dễ hiểu hơn ví dụ trong sách.

Một quyển sổ tay dày như vậy, hơn nữa còn ghi chép tỉ mỉ như vậy, xem ra thư ký Tống thật là nhiệt tình đối với thân thích kia của anh.

Ai dà, không nhìn ra thư ký Tống lại là người như vậy.

Nếu thư ký Tống không dùng cái này, Tô Du nhất định sẽ tìm cách mượn để đọc. Nhưng cô nghĩ thư ký Tống chuẩn bị bài tập cho người ta nên Tô Du sẽ không nghĩ vậy. Nhỡ về sau con nhà người ta không thi đỗ đại học, chẳng phải là cô sẽ phải đội nồi cả đời sao. Cái nồi này quá to, cô không cõng nổi.

Cho nên Tô Du lật bừa một cái, rồi trả lại quyển sổ tay cho thư ký Tống: “Thư ký Tống, anh làm vô cùng tốt. Tôi cảm thấy rất hữu dụng. Cho đứa trẻ thân thích của anh cứ dựa theo ví dụ ở đây mà làm, nếu không điểm cao thì ít nhất cũng có thể đạt yêu cầu. Có thể đạt điểm qua môn toán, điểm những môn khoa học khác không quá kém, thì tôi cảm thấy vẫn rất có thể thi đỗ đại học."

Thư ký Tống ủ rũ cúi đầu nói: “Vậy cô cầm đọc đi."

Tô Du sững sờ: “Hả?"

"Đây là đưa cho cô." Thư ký Tống nghiêm mặt nói: “Thị trưởng Khâu biết cô muốn thi đại học, cho nên bảo tôi hỗ trợ soạn một ít tài liệu cho cô đọc. Đây là tài liệu học tập của tôi lúc tôi thi kỳ thi tuyển sinh đại học trước kia, không phải tôi soạn cho đứa trẻ thân thích nhà tôi."

Tô Du trợn to hai mắt nhìn thư ký Tống: "Thư ký Tống, anh không nói đùa chứ?"

"Không nói đùa. Thị trưởng Khâu rất quan tâm đến việc học hành của cô. Cô hãy cố gắng lên." Sau đó, anh đặt quyển sổ tay ở bên cạnh tay Tô Du.

Tô Du hoài nghi nói: “Vậy vừa rồi anh gạt tôi làm gì?"

"Thì tôi nhìn xem có thể lừa gạt cô hay không, kết quả cô lại tin thật!" Thư ký Tống hít một hơi.

Nếu để nữ đồng chí này biết anh chạy lên giúp cô thì cuộc sống sau này của anh trải qua thế nào đây.

Tình huống bất thình lình này khiến cho Tô Du có chút "Được sủng ái mà lo sợ". Cô hỏi lại: "Thư ký Tống, làm sao Thị trưởng Khâu lại quan tâm chuyện tôi thi vào trường cao đẳng vậy?"

Cho dù Thị trưởng Khâu đã gặp mặt nói chuyện với cô rất nhiều lần, dường như biểu hiện bên ngoài có vẻ tán thưởng. Nhưng cũng không thể trong lúc bận rộn trăm công việc quan tâm chuyện học tập của cô, để thư ký Tống giúp cô chuẩn bị tài liệu ôn tập chứ.

Thư ký Tống cố ý nói vẻ không kiên nhẫn: "Không phải là Thị trưởng Khâu muốn chuẩn bị cho cô chẳng lẽ còn là tôi muốn chuẩn bị cho cô chắc? Bình thường tôi bề bộn nhiều công việc, sẽ không quản những việc này."

Tô Du nghĩ nghĩ, gật đầu nói: "Cũng đúng. Mặc kệ là ai chắc chắn cũng không phải là thư ký Tống." Thư ký Tống không phải là một người nhiệt tình.

Thư ký Tống: "..."

Nhìn thấy mặt thư ký Tống đen sì nghiêm túc, Tô Du bật cười nói: "À, ý của tôi là đang nói anh quá bận. Nhưng mà tôi thật sự không nghĩ tới Thị trưởng Khâu lại quan tâm tới một nhân vật nhỏ bé là tôi vậy đâu."

Bình Luận (0)
Comment