Tô Du lắc đầu, “Để cho người khác hiểu nhầm thì không hay đâu, nếu bình thường đi trên đường thì còn không sao, chứ nếu đi ủy ban thành phố, nhiều người như vậy đều nhìn thấy tôi ngồi trên xe của anh, đến lúc đó bị bàn tán không rõ ràng. Ảnh hưởng không tốt đâu.”
“Tôi không để ý.” Thư ký Tống nói.
Tô Du lúng túng nói, “Thư ký Tống, anh phải nhớ rằng. Tôi là đồng chí nữ.”
“.……..”
Thư ký Tống hít một ngụm khí, còn nghiêm túc nói, “Vậy cũng không có vấn đề gì, cô đi xe của cô, tôi đi bên cạnh giúp cô đỡ đầu xe. Đồng chí tiểu Tô, tôi nói cô này, sớm muộn gì cô cũng sẽ phải học đi xe đạp. Tôi đúng lúc thuận đường giúp cô.” Sau đó nhìn Tô Đại Chí hỏi, “Em trai, cậu nói xem có đúng không?”
Tô Đại Chí: “……..” Nghẹn đỏ mặt nhìn nhìn chị gái mình, sau đó cúi đầu, “Em nghe theo chị gái.”
Thư ký Tống: “……”
Mặc dù cô cảm thấy rất hài lòng với câu trả lời của Tô Đại Chí, nhưng nhìn thấy bộ dạng lúng túng của Tô Đại Chí, Tô Du cảm thấy giận đến không có chỗ thở, có gì mà phải sợ chứ, vừa nhìn thấy người ta đã không mở miệng nói được một câu. Nếu như đàn ông cả nước đều giống như Tô Đại Chí, cái này còn không phải khó giải thích?
“Đại Chí, lên xe, chở chị đi ủy ban thành phố. Làm sao có thể làm phiền thư ký Tống được. Em không được lười biếng.” Tô Du khăng khăng nói. Nơi này đều là công nhân nhà máy, nếu thật sự phải lên xe của thư ký Tống, vậy còn không phải cho không anh ta một cái tiện nghi sao?
“Ồ.” Tô Đại Chí nhận mệnh giữ vũng xe, một chân giẫm trên đất, liền bước lên xe.
Lại bị từ chối, thư ký Tống mạnh mẽ hít sâu một hơi, sau đó đạp xe đi theo.
Tiểu Chu không phải đã nói rằng, chỉ cần đạp xe đạp đi gặp đồng chí nữ thì không có đồng chí nữ nào không hạnh phúc, không vui vẻ sao.
Các đồng chí nam đạp xe đạp theo đuổi đồng chí nữ, theo tiêu chuẩn là một người theo đuổi một người.
Ánh mắt anh chăm chú nhìn Tô Du ngồi trên xe đạp, cả người nhất thời cảm thấy không khỏe.
Vấn đề ở chỗ, đó là một nữ đồng chí có xe đạp!
Khi xe đi trên đường, Tô Du bắt đầu nói chuyện hòa nhã với thư ký Tống như thường lệ, “Thư ký Tống, thật sự là cảm ơn tấm lòng tốt của anh. Nhưng mà tôi không thể để cho tính cách của em trai có thói quen lười biếng được. Đứa này một khi đã lường biếng rồi, sẽ không thể cứu vãn được.”
Tô Đại Chí thật thà chất phác nhìn thư ký Tống cười cười.
Thư ký Tống nhìn anh ta cảm thấy không vừa mắt, nheo mắt nhìn anh ta.
Tô Đại Chí: “……” Anh ta sớm đã nói rồi, thư ký Tống chắc chắn là không thích anh ta, nhìn anh ta không vừa mắt……
….…..
Lúc đến ủy ban thành phố, thời gian vẫn còn rất sớm. Tô Du xuống xe, Tô Đại Chí đạp xe chạy giống như đang chạy trốn, ngay cả chào hỏi cũng không có một tiếng.
Thư ký Tống xuống xe giúp đỡ dắt xe đạp, cùng Tô Du đi vào sân, “Cô xem đi, em trai cô giống như bị hoảng sợ, nhất định là vì đi làm. Đừng làm chậm trễ công việc. Có sẵn người đưa đón tốt hơn là tự đạp xe đi.”
Tô Du cân nhắc nói, “Thư ký Tống, em trai tôi năm nay đã hai mươi lăm tuổi, so với anh còn lớn hơn một tuổi. Anh gọi em ấy là em, có chút không thích hợp lắm.”
Thư ký Tống: “……” Anh vẻ mặt bình tình đem xe dựng trong sân, tốc độ ngực nhấp nhô lên xuống có chút nhanh, anh cười cười, “Tôi nghe cô kêu theo thói quen. Gọi là Tô Đại Chí đúng không, tôi đã nhớ. Tên này hay lắm, không có ý chí….. Không đúng, là có chí hướng lớn. Tên này hay lắm.”
Tô Du cũng cười cười, “Không sao, dù sao hai người cũng không có cơ hội gặp nhau thường xuyên. Đúng rồi, thư ký Tống, hôm nay tôi phải báo cáo ở đâu. Có cần phải báo cáo thị trưởng Khâu không?”
Thư ký Tống lắc đầu, hai tay đút túi hướng lên lầu mà đi, “Thị trưởng Khâu đang chuẩn bị mở cuộc họp, mọi người sẽ đến gặp gỡ. Bây giờ cô cùng tôi đi lên lầu đăng ký một cái là được. Tôi sẽ giới thiệu cho cô một ít thành viên trong nhóm.”
Nghe thấy sự sắp xếp của thư ký Tống, Tô Du liền yên tâm, “Thư ký Tống, cảm ơn anh.” Có người tài ở đây nhắc nhở cho cô một ít tình hình, cái này đối với việc phát triển công việc là có lợi ích rất lớn. So với việc không biết gì thì vẫn tốt hơn.
Vậy nên không cần biết là thư ký Tống có suy nghĩ gì, chuyện này vẫn là nên cảm ơn người ta.
Lúc hai người đến văn phòng, bên trong văn phòng có một cô gái nhỏ đang quét rác, nhìn thấy thư ký Tống đi vào, cười nói, “Thư ký Tống.”
“Đây là nhân viên in ấn văn bản của phòng chúng ta, Tiểu Chu. Chính là em gái của của thư ký Chu khách sạn nhà nước.”
“Ồ, là em gái của lão Chu, xin chào tiểu Chu.” Tô Du nhiệt tình niềm nở đi tới bắt tay cùng cô ấy. Bàn tay đô đô có chút thịt, khác hẳn không như người khác, không hổ là người xuất thân có dựa lưng là khách sạn nhà nước.