Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh ( Dịch Full)

Chương 290 - Chương 290. Lấy Lòng Em Vợ

Chương 290. Lấy lòng em vợ Chương 290. Lấy lòng em vợ

Phó cục trưởng Trương cười nói, "Được thôi, chuyện này liền giao cho thư ký Tống ha, cậu quan hệ rộng."

"Không phải tôi quan hệ rộng, mà là các anh bận, người ta không tìm được các anh, cũng chỉ có thể tìm tôi thôi." Thư ký Tống lắc đầu thở dài, đi ra ngoài gọi điện thoại.

Tô Du nhìn dáng vẻ giả vờ giả vịt ấy của anh, môi nhếch lên, tiếp tục nhịn không cười thành tiếng.

Phía bên này thư ký Tống đã đặt xong đồ ăn trở về, mọi người trong nhóm đang dọn dẹp đồ đạc chuẩn bị đi ăn cơm.

Phó cục trưởng Trương còn đang chuẩn bị đi mới phó thị trưởng Khâu, nhưng mà bên phó thị trưởng Khâu lại đang vội vàng đi tìm thư ký Hách bàn công chuyện, không có thời gian rảnh để đi. Tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm. Ăn cơm cùng với lãnh đạo cảm giác không được thoải mái cho lắm.

Vừa mới ra cửa, Tô Du liền thấy Tô Đại Chí đang đứng chờ ở cửa. Bởi vì chuyện xảy ra đột ngột nên cô quên bảo anh ta đừng tới đón.

Cô chào hỏi mọi người một cái, sau đó đến nói chuyện với Tô Đại Chí.

Nhìn thấy Tô Du đi cùng với nhiều người như vậy, Tô Đại Chí cảm thấy hơi hồi hộp, “Chị, chị có về nhà không?”

Tô Du nói, “Bọn chị đang muốn đi ăn cơm với nhau, chị sẽ tự bắt xe về sau, em về trước đi.”

Ăn cơm cùng với nhiều người như vậy, cũng không biết ăn tới khi nào.

Thư ký Tống cười híp mắt nói, “Đại Chí à, cậu về trước đi. Bọn tôi có nhiều người như vậy, không cần lo lắng đâu.”

Trong lòng Tô Đại Chí lại càng cảm thấy căng thẳng, liên tục gật đầu, sau đó quay xe bỏ chạy.

Thư ký Tống: “…….Đồng chí tiểu Tô, tôi đối xử với em trai cô vẫn rất tốt mà.”

Tô Du liếc anh một cái, sau đó xoay người đi về phía mọi người.

Phó cục trưởng Trương cười nói, “Tiểu Tô à, em trai nhà cô đối với cô thật tốt. Tôi vài lần nhìn thấy mấy cậu nhóc đó đứng ở cửa chờ. Mỗi ngày đều có người đưa đón nha.”

Tô Du cười nói, “Từ nhỏ chúng tôi đã dựa vào nhau sống mà lớn lên, các em ấy đều có chút ỷ lại tôi.”

Chu Bình nói, “Tình cảm chị em các cô thật sự làm cho người khác cảm thấy rất ngưỡng mộ. Sau này cố vấn Tô tìm đối đượng, cô phải bảo em trai cô chọn một người thật tốt.”

Thư ký Tống ở bên cạnh nhướng mày, “Đối tượng của cô ấy thì có quan hệ gì đến em trai của cô ấy?”

Một đồng chí nam có hơi lớn tuổi cười nói, “Thư ký Tống cậu chưa tìm đối tượng nên sẽ không hiểu được đâu, để có thể tìm được một người vợ, nhất định phải trải qua cửa ai khó khăn của cha vợ, các anh chị em có quan hệ càng tốt thì đối với việc kén rể lại càng khó khăn. Chỉ sợ chọn người không tốt thì sau này chị em trong nhà sẽ khổ cực.”

“.……” Thư ký Tống mặt không đổi sắc nghĩ về mối quan hệ của mình với hai anh em Tô Đại Chí và Tô Tiểu Chí.

Bề ngoài thì có vẻ như không tệ lắm, dù sao thì lần nào gặp mặt, bản thân mình cũng đều rất niềm nở.

Bởi vì tiệm cơm ở xa nên mọi người đều quyết định đi xe buýt. Hai mươi phút sau mới đến tiệm cơm.

Thư ký Chu đã sớm sắp xếp mọi thứ ổn thỏa, đồ ăn đều được mang lên sẵn, về phần tiền cơm cùng phiếu lương thực thì chờ ăn xong lại tính sau.

Tô Du nhìn một bàn đồ ăn, có thịt kho tàu, cá kho tàu, gà rán, rau cải xào, còn có mì xào.

Mặc dù không có nhiều loại nhưng mà số lượng nhiều cho nên cũng đủ ăn. Ngoài ra còn có các món ăn kèm nữa.

Thời đại này có thể có một bàn ăn như vậy quả thực rất khó khăn.

“Mọi người đừng khách sáo, hôm nay tôi sẽ mời.” Thư ký Tống khí phách cao vạn trượng nói.

Phó cục trưởng Trương không hài lòng nói, “Nói cái gì vậy, tôi sẽ mời.”

Thư ký Tống ôm lấy cổ anh nói, “Tôi nói này lão Trương, có phải anh muốn giành của tôi phải không, như vậy đi, chúng ta ai cũng không tranh giành hết, cùng nhau mời bữa này được chưa? Anh cũng phải cho tôi có cơ hội để thể hiện chứ. Mấy người đều làm chung một ngành, sau này dễ hẹn nhau ăn cơm, tôi khó lắm mới được tụ họp với mọi người, anh nhường cho tôi đi?”

Nghe thấy lời nói của thư ký Tống, trong lòng phó cục trưởng Trương tràn đầy vui vẻ. Nói thật, một bàn đồ ăn lớn như vậy, anh ta vẫn là có chút đau thịt, nhưng mà nếu không mời khách thì có vẻ mình là người keo kiệt, bây giờ thư ký Tống nói như vậy, mặt mũi anh ta lại dày thêm một lớp, “Đi đi, lần này cậu muốn tôi nhường, nếu tôi không nhường, thì có vẻ như là tôi keo kiệt. Vậy thì hai chúng ta đều mời, mọi người cứ thoải mái ăn uống.”

Lãnh đạo đã lên tiếng, mọi người cũng không khách sáo nữa, bắt đầu động đũa gắp thức ăn.

Lâu lắm rồi mới có được bữa tiệc lớn. Cung cấp của năm nay so với năm ngoái còn thấp hơn, phiếu chứng mà bọn họ được phát cũng ít hơn năm ngoái. Hơn nữa có phiếu cũng chưa chắc đã mua được, còn phải đi chợ đêm mua. Trong nhà đã lâu lắm rồi không được ăn mặn.

Bình Luận (0)
Comment