Thư ký Thạch đứng ở cửa vài giây, sau khi nhìn thấy Tô Du, liền trực tiếp đi đến trước mặt cô. "Đây là đồng chí Tô Du phải không. Nghe nói cô cũng tham dự xây dựng kế hoạch xây nhà cho công nhân viên chức trong thành phố à?"
Tô Du không ngờ thư ký Thạch này còn chủ động tìm đến chào hỏi mình, cười rộ lên, "Xin chào thư ký Thạch, tôi là Tô Du. Quả thật tôi đã từng tham dự xây dựng kế hoạch mà anh nói đến, nhưng cũng chỉ làm trợ thủ thôi. Chủ yếu vẫn nhờ sự cố gắng của các đồng chí khác."
"Đồng chí Tô Du đừng nói thế chứ, năng lực của cô đã được phó thị trưởng Khâu khẳng định rồi." Thư ký Thạch cười điềm đạm, "Cô đã làm trong phòng thư ký, vậy lần này bản thảo thị trưởng Trần cần dùng sẽ giao cho cô biết. Tin chắc với năng lực của cô, chắc chắn có thể viết được."
Toàn bộ người có mặt trong phòng thư ký đều nhìn chằm chằm về phía thư ký Thạch và Tô Du.
Lý Mai ở bên cạnh cũng mở to mắt.
Mọi người nhìn qua Sở Hồng, thấy Sở Hồng vẻ mặt điềm tĩnh, lập tức vô cùng khó hiểu.
Mặt trời mọc đằng tây rồi.
Tô Du nói với vẻ khó xử, "Thư ký Thạch, cảm ơn sự tin tưởng của anh. Nhưng mà tôi vừa mới tới, vẫn đang làm quen với công việc, cũng không biết bình thường thị trưởng Trần sẽ dùng bản thảo có phong cách thế nào. Không thì thế này nhé, để chị Mai viết, chị Mai đã tới đây mấy năm rồi, lý lịch của chị ấy chẳng có điểm nào để chê cả."
Lý Mai bên cạnh vội vàng cười cười.
Thư ký Thạch nhìn chị ta một cái, lắc đầu, "Đồng chí Tô Du, cô cũng là người thuộc phòng thư ký, nhiệm vụ này đã giao cho cô rồi, sao có thể giao cho người khác nữa chứ. Làm thế không đúng đâu. Có thể đến phòng thư ký, không thể không biết viết bản thảo được. Phó thị trưởng Khâu nhìn trúng cô cơ mà, sao có thể nhìn nhầm được?"
Tô Du nhìn thư ký Thạch, cười thầm trong bụng, xem ra thư ký Thạch này thật sự chuẩn bị bàn giao công việc cho cô đây mà.
Có lẽ anh ta vẫn chưa điều tra rõ lai lịch của cô. Nếu không sao có thể không biết, bài báo cô viết từng được đăng báo rồi chứ. Khụ khụ, tuy rằng lúc đó dùng chút mưu mẹo, nhưng cũng không đến mức không cầm được cán bút. Sau này trong công xưởng cô còn từng làm số báo đăng nhiều kỳ cho công xưởng một hồi nữa đấy, thành cây bút lão luyện rồi.
Nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ khó xử nói, "Thế... thế được rồi, tôi viết. Cũng không biết thị trưởng Trần thích phong cách nào."
"Thị trưởng Trần không có yêu cầu gì cả, cô xem viết thế nào thì viết. Hầu hết thành viên trong buổi họp tới đây đều là mấy đại biểu công nhân. Vừa may, cô cũng xuất thân từ đơn vị công xưởng, có lẽ rất hiểu biết về họ. Chuyện này giao cho cô là đúng rồi."
"Thế... Được rồi, tôi đã rõ." Tô Du do dự gật đầu.
Thư ký Thạch cười nói, "Sáng ngày mai phải có rồi, cô viết nhanh lên nhé." Nói xong lập tức xoay người đi mất.
Đợi người vừa rời đi, Lý Mai liền lôi kéo Tô Du nói chuyện, "Tô Du, em có thể viết không đấy, nếu không để chị viết giúp em." Tô Du mới tới phòng thư ký, chắc chắn chưa có nhiều kinh nghiệm trong chuyện viết bản thảo thế này.
Tô Du lắc đầu, "Thôi, công việc đã giao cho em rồi. Nếu để người khác biết chị viét hộ, lúc sau chúng ta đều sẽ bị phê bình mất."
Anh cả trong văn phòng - Lưu Lỗi nói, "Đồng chí Sở Hồng hướng dẫn đồng chí Tô Du một chút đi, dù sao đây cũng là công việc của phòng thư ký chúng ta."
Sở Hồng bối rối nói, "Chắc là tôi không rảnh rồi, trong tay tôi vẫn còn việc đây. Tuần sau thị trưởng Trần còn có bản thảo cần dùng, tôi đang phải sửa đi sửa lại đây."
Lưu Lỗi nhíu mày.
Tô Du nói, "Thôi, để tự tôi nghiên cứu xem sao."
Sở Hồng cười nói, "Đồng chí Tô Du, cô cũng đừng tìm người khác hỗ trợ nhé. Thị trưởng Trần tính nghiêm khắc lắm, nếu biết viết một cái bản thảo thôi mà còn đi khắp nơi tìm người viết hộ, sau này ông ấy sẽ không tin tưởng và giao nhiệm vụ cho cô nữa đâu."
"Cảm ơn đã nhắc nhở, tôi cũng không thích tìm người viết thay bản thảo đâu." Tô Du cười nói.
Chuyện thư ký Thạch sắp xếp Tô Du viết bản thảo, rất nhanh đã bị phó trưởng phòng Lưu và trưởng phòng Chu biết.
Dù sao bình thường người khác sắp xếp công việc cho phòng thư ký đều phải thông qua hai vị này. Chẳng qua, thường ngày thư ký Thạch đều đến tìm Sở Hồng, cũng đã quen giao việc, hai người trưởng phòng Chu thấy phía thị trưởng Trần cũng quen dùng nên không nói gì.
Nhưng lần này bất chợt thay đổi người, hơn nữa còn chẳng nói tiếng nào với họ đã sắp xếp công việc, khiến hai người cảm thấy hơi tức giận.
Phó trưởng phòng Lưu là người khéo đưa đẩy, cũng không muốn đắc tội thư ký Thạch, "Cũng chỉ là việc cỏn con, dù sao cũng viết một bản thảo thôi mà, dùng ai chẳng như nhau."