“Chuyện mai mối, nói đúng ra thì là do vợ tôi làm. Phong cách của tôi ông cũng biết rõ, không cần biết là Tiểu Tô và Tiểu Tống có phải do tôi tác hợp hay không, chuyện đó cũng không ảnh hưởng đến khả năng phán đoán của tôi trong công việc. Tôi còn không đến mức vì để tác hợp một đôi thanh niên trẻ tuổi mà có thể thay đổi được khuynh hướng chính trị của tôi. Ngay cả khi ở trước mặt tôi, Tiểu Tô nói tốt cho người nào đó thì tôi cũng có thể ngay lập tức thay thế người khác. Nhưng mà đồng chí Vi Dân, có một số chuyện thật sự làm cho tôi cảm thấy rất thất vọng. Chỉ là một vị trí thư ký tạm thời bên cạnh tôi mà lại có nhiều người nhìn chằm chằm đến như vậy. Đây là đang nhìn chằm chằm Tiểu Tô hay là nhìn chằm chằm tôi?”
Thị trưởng Trần bị nói đến mức không mở miệng được.
Bí thư Hách để tách trà lên bàn, nghiêm túc nói, “Ai được thăng chức đều do tổ chức sắp xếp. Ai làm việc tốt hay không tốt đều có dân chúng giương mắt nhìn. Tôi không có quyền lợi gì hết, ông và Tiểu Khâu cũng không có quyền lợi này!”
Ở phía ngoài, thư ký Thạch đã chờ đến sốt cả ruột, bỗng nhìn thấy thị trưởng Trần bước ra từ bên trong, xụ mặt không nói được một câu, dễ thấy rằng ở bên trong nói chuyện cũng không mấy thuận lợi cho lắm.
Tô Du đứng dậy tiễn bọn họ ra ngoài cửa.
Chờ cho hai người kia đi khỏi, cô vội vàng đi vào trong nhà pha thêm nước nóng cho bí thư Hách.
Vẻ mặt bí thư Hách đã trở lại bình thường, ông liếc mắt nhìn Tô Du, “Tiểu Tô, tình hình công việc gần đây của Tiểu Tống cũng không tệ lắm. Cô có hỏi thăm được gì không?”
Tô Du lắc đầu, “Bình thường chúng tôi không bàn đến chuyện công việc.”
“Cũng nên đi tìm hiểu một chút, lúc thích hợp có thể báo cáo với tôi một chút.” Bí thư Hách nói.
Tô Du lại tiếp tục lắc đầu, “Cho dù anh ấy có làm tốt hay không thì trong lòng các lãnh đạo cũng đã có cân nhắc rồi. Làm sao có thể để cho tôi mở miệng được chứ. Hơn nữa, nếu anh ấy là loại người chỉ biết dựa vào miệng của người khác thì tôi đã gai mắt anh ta rồi. Cho dù là bí thư Hách ngài có giới thiệu đi chăng nữa, tôi cũng không chấp nhận anh ấy.”
Bí thư Hách cười nói, “Thật ra yêu cầu của cô rất nghiêm khắc đấy.”
Tô Du kiên quyết nói, “Chuyện cưới hỏi cả đời không nghiêm khắc không được.”
“Được rồi, nói mới nhớ. Cô đi ra ngoài làm việc đi. Làm việc cho tốt, không thể thua Tiểu Tống được. Đúng rồi, kết quả kì thi đại học như thế nào rồi.”
“Hai ngày nữa mới có ạ.” Tô Du cười nói.
“Đến lúc đó nhớ báo tin vui cho tôi đấy.” Bí thư Hách cười nói.
Tô Du nói, “Được, nếu bài kiểm tra làm tốt nhất định sẽ thông báo cho ngài biết.”
Mặt khác ở bên trong văn phòng thị trưởng, thị trưởng Trần ngồi xuống im lặng không nói một câu.
Thư ký Thạch đứng ở một bên không dám mở miệng.
Một lát sau, thị trưởng Trần nói, “Tiểu Thạch, cậu đã từng nghĩ tới giao vị trí này cho cấp dưới chưa?”
“Thị trưởng Trần, tôi còn muốn đi theo ngài một thời gian nữa.”
Anh ta còn đang mong chờ tới lúc thị trưởng Trần được thăng chức, địa vị của anh ta cũng theo đó mà lên cao, làm sao lại lo lắng về vấn đề này chứ.
Thị trưởng Trần nói, “Vẫn phải nên xem xét. Không phải Tiểu Nghiêm cũng đã điều xuống phía dưới làm sao, còn nghe nói là làm việc không tệ lắm. Cậu cũng đi làm thử xem đi.”
“Thị trưởng Trần…..” Thư ký Thạch có chút căng thẳng, cho dù anh ta là đứa ngốc cũng biết rằng nếu bây giờ bị điều xuống dưới thì sẽ không có chuyện gì tốt lành cả.
Thư ký Nghiêm được điều xuống dưới là do bí thư Hách sắp phải nghỉ hưu cho nên mới sắp xếp cho thư ký bên cạnh mình.
Hiện tại anh ta có vẻ càng giống như là bị thị trưởng Trần ném xuống thì đúng hơn.
Thị trưởng Trần nói, “Năm đó tôi lật xem hồ sơ của cậu chính là vì cảm thấy cậu là một người ổn trọng. Không có bối cảnh, tuổi cũng không còn trẻ, chắc là một người thật thà hiền hậu. Bây giờ cũng không biết được là do tôi xưa kia đã nhìn nhầm hay là do bản thân cậu đã thay đổi. Tiểu Thạch, cậu nên xuống phía dưới rèn luyện lại một chút.”
Thư ký Thạch vội vàng nói, “Thị trưởng Trần, có phải là do tôi đã làm sai chuyện gì rồi không?”
Thị trưởng Trần lắc đầu, “Cái gì cũng không cần nói, sắp xếp như vậy đi. Cậu đi ra ngoài làm việc đi.”
Thư ký Thạch còn muốn nói chuyện thêm nhưng nhìn thấy thị trưởng Trần đã cúi đầu, cầm bút trong tay bắt đầu viết, ở phía trên viết viết vẽ vẽ. Cũng không biết là đang làm cái gì.
….………………
Tin tức thư ký Thạch được điều xuống phía dưới nhanh chóng được truyền ra.
Mọi người trong chính quyền thành phố cũng không biết đã có chuyện gì xảy ra, dù sao chuyện thư ký Thạch được điều xuống xảy ra quá nhanh, không giống như thư ký Nghiêm, lúc trước còn phong phanh có chút tin tức. Chuyện này dường như vừa mới được ra một cách đột ngột.