Thập Niên 60: Cuộc Sống Tốt Đẹp Sau Khi Trọng Sinh ( Dịch Full)

Chương 366 - Chương 366. Tự Mình Hại Mình 1

Chương 366. Tự mình hại mình 1 Chương 366. Tự mình hại mình 1

Tô Du và thư ký Tống giả vờ giả vịt lằng nhằng dây dưa nhau gần một tuần, cuối cùng cũng chính thức làm người yêu của nhau.

Chủ nhiệm Tiêu sau khi nghe rằng Tô Du đồng ý làm người yêu của thư ký Tống thì cực kỳ vui vẻ.

“Quyết định của cháu là không sai đâu, nề nếp nhà Tiểu Tống rất tốt.”

“Anh ấy còn trẻ tuổi nhưng mà phẩm chất quả thật rất tốt.” Tô Du thẹn thùng nói.

“Cũng không phải như vậy, là lão cách mạng đấy. Ngày xưa Tiểu Tống còn tham gia ra chiến trường nữa cơ.”

Tô Du ngạc nhiên nói, “Thư ký Tống còn đi đánh giặc ư?”

“Chứ sao, nghe mẹ nó nói, năm xưa có ra chiến trường giúp đỡ vận chuyển bom, còn bị bom đánh nữa. Thật là một đứa nhỏ chịu nhiều khổ cực.”

Tô Du: “…….”

Không nghĩ tới bạn trai cô còn có một mặt như vậy. Thật không thể tin được. Cô còn tưởng anh chỉ là một thư sinh da trắng thôi chứ.

Sau khi nhận được thông tin xác nhận chính xác từ phía Tô Du, chủ nhiệm Tiêu mới dám kể chuyện này ra bên ngoài. Lúc trước hai người còn chưa xác định, bà một câu cũng không dám nói ra ngoài, lo sợ rằng nếu chuyện không thành công sẽ phá hủy thanh danh của hai đồng chí thanh niên trẻ tuổi, bây giờ thì tốt rồi, cuối cũng cũng thành đôi.

Nếu nói ra chuyện này, bà lại có thêm một đề tài nữa để nói chuyện. Dù sao cặp đôi này là do bà tác thành mà, ừm, còn có vợ của bí thư Hách nữa.

Thật là một chuyện tốt.

Ngay lập tức giải quyết được hai vấn đề khó khăn.

Ngay sau đó, tin tức lan truyền giữa các người nhà trong đại viện và đại viện chính quyền thành phố.

Thư ký tạm thời của bí thư Hách cùng với thư ký của Phó thị trưởng Khâu là người yêu của nhau.

Là do chủ nhiệm Tiêu và vợ của bí thư Hách làm mai mối.

Lúc thư ký Thạch nghe được tin tức này, mặt mũi liền trở nên tái mét.

Chẳng trách lúc trước bí thư Hách lại có thái độ như vậy, không ngờ rằng chuyện đó là do người ta đứng ra tác hợp. Anh ta nhanh chóng đi vào văn phòng, chuẩn bị báo cáo tình huống cho thị trưởng Trần.

Vừa mới đi vào văn phòng, đã thấy thị trưởng Trần bước ra ngoài với vẻ mặt bình tĩnh.

“Ngài đã biết chuyện rồi?”

“Đúng vậy,”

Thì trưởng Trần bình tĩnh trả lời, sau đó đi thẳng đến văn phòng của bí thư Hách. Thư ký Thạch cũng vội vàng đuổi theo, khi đi đến văn phòng, Tô Du đang ở bên trong báo cáo công việc, nhìn thấy hai người đến đây, liền nhanh chóng pha trà mời thị trưởng Trần.

“Tiểu Tô à, không cần làm phiền vậy đâu, tôi chỉ nói chuyện một chút với bí thư Hách rồi đi thôi.”

Tô Du liếc mắt nhìn bí thư Hách. Bí thư Hách gật gật đầu, “Cô đi ra ngoài làm việc đi.”

Tô Du nhanh chóng đi ra ngoài.

Cô vừa đi ra ngoài, liền nhìn thấy thư ký Thạch đang đứng bên cạnh chỗ của mình chờ cô.

“Đồng chí Tô Du, cô thật là có bản lĩnh, còn có thể để cho bí thư Hách mai mối cho cô.”

“Thư ký Thạch, anh nói lời này hơi bị khó nghe rồi. Vì sao lại nói là tôi đi nhờ bí thư Hách mai mối cho tôi được. Tôi chỉ là một cô gái mới lớn, làm gì có da mặt dày như thế. Nói khó nghe, nếu như tôi mà mặt dày thì tôi sẽ không đến mức già như vậy còn chưa lập gia đình đâu.”

“.…….”

Thư ký Thạch tức giận nói không nên lời. Anh ta nhận ra rằng mình không cùng chí hướng với hai người kia, chỉ cần có bọn họ ở bên cạnh, làm cái gì cũng không thành công được.

Vì vậy anh ta chỉ có thể tức giận đứng một bên mà không nói được câu nào.

Tô Du mím môi một cái, sau đó tiếp tục làm việc, mảy may không bị ảnh hưởng chút nào. Đều là người ở trình độ này, tất cả các chuyện đại sự trên cơ bản đã được quyết định hết.

Trong văn phòng, thị trưởng Trần vẫn im lặng không nói câu nào, ánh mặt nhìn chằm chằm bí thư Hách.

Bí thư Hách cầm tách trà lên uống hai ngụm trà, “Đồng chí Vi Dân, tìm tôi có chuyện gì sao?”

“Chuyện của tiểu Tô và Tiểu Tống, là do ông làm mai?”

Bí thư Hách hiếm có nở nụ cười, “Ông mà cũng quan tâm chuyện này sao, người trẻ tuổi đi tìm đối tượng, không có ý kiến gì chứ.”

Thị trưởng Trần cũng biết đạo lý này, nhưng ông ta cảm thấy không được thoải mái.

Trong một khoảng thời gian, ông ta đã cảm nhận được khuynh hướng sự thiên vị của bí thư Hách, mà bên phía tỉnh cũng đã có tranh cãi, nói cách khác, ông ta càng ngày càng khó tiến lên phía trước một bước.

Lúc này bí thư Hách lại đi làm mai, thật sự là ông ta không thể không nghĩ nhiều.

Bí thư Hách bưng một tách trà lên nói, “Đồng chí Vi Dân, hai ngày trước Tiểu Thạch có tìm tôi ở trên đường nói một số chuyện. Nói về chuyện Tiểu Tô và Tiểu Tống yêu đương. Ông nói xem, chuyện nhỏ nhặt như vậy, tại sao cậu ta lại cố ý nói với tôi chuyện đó?”

Vẻ mặt thị trưởng Trần có chút khó chịu, không nói gì.

Bình Luận (0)
Comment