“Mọi người phải cố gắng, đừng thấy không có chị ở đây thì bắt đầu chậm trễ, tương lai nằm trong tay của mình, sau này cuộc sống có tốt không thì phải xem bây giờ có đủ cố gắng hay không. Chúng ta đều xuất thân chung một phòng nên nhất định phải yêu thương lẫn nhau, cùng tiến cùng lui, sau khi rời khỏi nhà trường mọi người mới phát hiện cái tình cảm cùng trường, cùng phòng này là đáng quý biết bao nhiêu.” Đây đều là mối quan hệ đấy, các bạn trẻ ạ.
Mấy người Lưu Mẫn mím môi gật đầu với đôi mắt đỏ hoe.
Tô Du thở dài và tiếp tục chiêu đãi mọi người ăn.
Sau khi ăn cơm xong, Tô Du kéo tay Hứa Lệ Lệ và nghiêm túc căn dặn: “Tôi phải đi rồi, sau này không thể trông chừng cô nữa, Lệ Lệ, cô phải cố gắng lên, đừng để tôi phải thất vọng đấy.”
Hứa Lệ Lệ đỏ bừng cả mặt lên nhưng trong lòng vẫn bất giác có chút cảm động, bên trong có nhiều người như vậy nhưng Tô Du chỉ kéo cô ta ra nói chuyện là có thể thấy cô quan tâm đến nhường nào.
Tô Du nói: “Tôi nói một câu khó nghe là cô đừng nghe lời mẹ cô nữa, cái gì mà quan hệ không quan hệ chứ, đợi sau này họ nghỉ hưu rồi thì cô còn nhờ vào mối quan hệ của ai nữa chứ? Đừng suốt ngày nhờ vào mối quan hệ, phải nhờ vào năng lực của bản thân mới bền lâu chứ, vả lâu nhờ quan hệ rõ ràng là không minh bạch cho lắm, đến mẹ cô cũng phải tìm mối quan hệ sau lưng người khác thì làm sao hiên ngang bằng việc bản thân mình tự lực cánh sinh chứ. Tôi thật lòng muốn tốt cho cô, còn sau này có lẽ tôi không có cơ hội quản cô nữa.”
Sau khi nói xong, cô thở dài lắc đầu bỏ đi mà không quan tâm đến việc Hứa Lệ Lệ đang nghĩ gì.
Dù sao sau này cũng không ở chung một phòng nữa, cô cũng sẽ không gặp gỡ với Hứa Lệ Lệ nữa, trước khi đi cố lấy lại chút thiện cảm, ai biết sau này có dùng tới không chứ.
Bên hội sinh viên nhanh chóng đưa ra thông báo muốn tổ chức nghi thức bầu cử Chủ tịch hội sinh viên ở hội trường.
Những người tham gia bầu cử lần này cũng không ít, đều là tổ trưởng của một số nhóm nhỏ.
Lý Bình thân là thư ký của Chủ tịch hội sinh viên nên tất nhiên cũng tham gia cuộc bầu cử lần này.
Tối thứ sáu, những người tham gia bầu cử đều lên sân khấu trình bày, mặc dù Tô Du đã từ chức Chủ tịch hội sinh viên nhưng lúc bắt đầu buổi lễ cũng phát biểu một đoạn trình bày của mình.
“Kính thưa giáo viên, sinh viên, các thành viên của hội sinh viên, tôi rất vui mừng vì ở học kỳ trước có cơ hội vì mọi người phục vụ, cố gắng hết sức mình giúp đỡ cho mọi người...Mặc dù tôi không thể tiếp tục đảm nhận nhiệm vụ này nhưng sau này khi hội sinh viên cần đến tôi thì tôi vẫn sẽ hết lòng phục vụ...cơ hội luôn dành cho những người có chuẩn bị. Trong thời gian vừa qua mọi người đều nhìn thấy biểu hiện của các thành viên ở hội sinh viên, hy vọng mọi người có thể bầu ra một phiếu công bằng của mình và lựa chọn ra thành viên hội sinh viên ưu tú nhất, cảm ơn mọi người!”
Cùng với tràng pháo tay vang lên, mọi người đều dõi theo nhân vật truyền kỳ của hội sinh viên rời khỏi sân khấu.
Các đồng chí của hội sinh viên nhanh chóng bắt đầu bầu cử.
Cũng giống như cuộc bầu cử Chủ tịch hội sinh viên trước đó, lời trình bày của mọi người đều phát biểu rằng tương lai mình sẽ làm cái gì đó, mình sẽ cống hiến cho mọi người như thế nào.
Lúc đến lượt Lý Bình thì cô ta bước lên sân khấu với vẻ điềm đạm.
Cô ấy hoàn toàn khác với bộ dạng nhút nhát ít nói, yếu đuối hướng nội trước đó, sau khi trải qua sự thay đổi nửa năm qua thì bây giờ cô ấy đã có năm sáu phần giống với Tô Du, ngoại trừ không có khí chất tự tin ngút ngàn không thể che giấu nổi của Tô Du thì so với những sinh viên đồng trang lứa khác đã có vẻ rất điềm đạm.
Vả lại sau khi trở thành thư ký Chủ tịch hội sinh viên thì cô ấy luôn hoạt động rất sôi nổi trong hội sinh viên, có lúc còn giúp Tô Du ra mặt giải quyết vấn đề nên cũng có độ nhận diện rất cao.
Cô ấy vừa bước lên sân khấu, có rất nhiều người nhìn cô ấy với vẻ đầy mong đợi.
“Sự thay đổi của hội sinh viên mọi người đều đã trông thấy, sự thật chứng minh quan niệm của Chủ tịch Tô là chính xác, cô ấy đã dẫn dắt hội sinh viên đi một con đường đúng đắn, thân là người kế nhiệm, tôi sẽ kiên quyết tiếp tục đi theo con đường do Chủ tịch Tô đã lựa chọn cho chúng ta, dẫn dắt hội sinh viên tiếp tục vững bước tiến lên. Tôi không phải là người mở lối tốt nhất nhưng tôi chắc chắn là người chấp hành kiên định nhất, tôi tin rằng dưới sự dẫn dắt của tôi, hội sinh viên vẫn sẽ giống như lúc Chủ tịch Tô vẫn còn đương nhiệm, hy vọng mọi người hãy cho tôi cơ hội này, cảm ơn mọi người.”
Lời phát biểu của Lý Bình rất ngắn gọn nhưng ý nghĩa muốn biểu đạt lại rất rõ ràng, chính là mặc kệ Chủ tịch Tô có phải đã đi rồi không thì hội sinh viên vẫn sẽ như thế, không xảy ra sự thay đổi nào cả, cô ấy là người bảo vệ, người chấp hành của Chủ tịch Tô.