Bí thư Dương cũng viết thiệp mời, chính thức mời các trường đại học khác ở thành phố Giang Đông cử người tham gia đại hội do hội sinh viên đại học Giang Đông tổ chức.
Khi thư tín đến văn phòng Đoàn ủy của các trường đại học khác, những bí thư của Đoàn ủy này đều không phục gõ bàn, cảm thấy năng lực văn phòng hội sinh viên của trường mình quá kém, không tổ chức nổi được hoạt động nào.
Trong tai bí thư Dương nghe được những lời bóng gió của người khác, trong lòng thầm đắc ý. Đối với biểu hiện của hội sinh viên cũng thêm hài lòng.
Trải qua hơn nửa tháng tổ chức, ngay khi cuối tháng mười một, hội sinh viên đại học Giang Đông hừng hực khí thế tổ chức hoạt động.
Bởi vì còn có các sinh viên trường khá tham gia cho nên lần này số lượng tham gia rất đông. Quy mô rất lớn.
Thậm chí còn sử dụng cả trạm phát thanh, ngay khi một vận động viên có thành tích tốt, sinh viên ngành tiếng Trung sẽ viết giúp lời khen ngợi. Khiến các bạn sinh viên tuổi trẻ vừa thẹn thùng vừa kích động.
Hiệu trưởng Trịnh dẫn mấy vị hiệu trưởng của đại học khác tham quan trong trường.
“Đại học Giang Đông quả nhiên danh bất hư truyền, lão Trịnh, ông quản lý trường ngày không tệ.”
"Chủ yếu là các sinh viên tự tổ chức, tôi làm sao có thời gian quản những thứ này.”
"Lão Trịnh, ông không cần khiêm tốn, nếu đại học Đông Giang không tốt thì sao có thể thu hút được những sinh viên xuất sắc? Tôi thấy mà ghen tị.”
"Ha ha ha, lão Trần, lời này của ông thật chua chát.”
Hiệu trưởng Trịnh cười lắc đầu, đối với những trò đùa của mấy lão già này trong lòng ông không chút để ý. Nhưng hiện tại đại học Giang Đông quả thật làm cho ông rất tự hào.
Đại hội thể thao tổ chức liên tục ba ngày. Tô Du và Lý Bình đều bận đến nỗi chân không chạm đất.
Đầu tháng mười hai, Đoàn ủy của trường tổ chức hoạt động tranh cử cán bộ. Tô Du giành được vị trí bí thư Đoàn ủy nhờ nhiều số phiếu bầu của khoa Trung Văn.
"Tiểu Tô, vẫn là do cô nỗ lực, rất cố gắng, về sau phải duy trì trạng thái này làm việc.”
Tô Du cười cảm kích, "Bí thư Dương, tôi nhớ kỹ lời dạy của ngài, tôi nhất định không gây trở ngại cho ngài đâu.”
Bí thư Dương cười gật đầu.
Tô Du được ông đề bạt từ khi còn ở Đoàn ủy, bây giờ đã trở thành cán bộ bên trong, đây cũng xem như cấp dưới khá thân thiết. Tất nhiên ông cũng mong chờ Tô Du sẽ tốt. Hơn nữa, bây giờ ông có cơ hội để thăng chức phần lớn nguyên nhân là nhờ Tô Du vì Đoàn ủy mà làm rất nhiều việc đạt thành tích.
Thấy tâm trạng của bí thư Dương tốt, Tô Du nhắc đến chuyện của Lý Bình, "Bạn học Lý Bình là chủ tịch hội sinh viên, trong khoảng thời gian này ngài cũng thấy thành tích của cô ấy, nếu để cô ấy thay thế vị trí của tôi, tôi cảm thấy sẽ không có vấn đề gì.”
Thư ký Dương nghe vậy, trong lòng có chút do dự. Đề bạt một sinh viên trở thành cán bộ đoàn so với đề bạt một giáo viên còn khó hơn.
“Thư kí Dương, tôi nghĩ thế này. Bây giờ hội sinh viên với đoàn ủy chúng ta quan hệ tốt, không chắc về sau cũng tốt như vậy. Chờ Lý Bình tốt nghiệp, hội sinh viên còn như vậy không thì rất khó nói. Tôi cảm thấy nên để hội sinh viên gắn chặt với đoàn ủy chúng ta, ví dụ như đề bạt chủ tịch hội sinh viên thành cán bộ đoàn để thành luật, để hội sinh viên và những người bên ngoài nghĩ rằng hội sinh viên là tổ chức cấp dưới của chúng ta. Mà tôi cảm thấy như vậy cũng là một sự khích lệ đối với hội sinh viên. Dù sao, họ thực sự rất chăm chỉ. Ngài thấy như thế nào?”
"Ra là lẽ này.” Bí thư Dương gật đầu, ông đương nhiên hy vọng hội sinh viên trường luôn có thể hỗ trợ công tác đoàn ủy.
Như vậy, trước đây nhiều hoạt động đoàn ủy không làm được đều nhờ đến hội sinh viên.
"Tôi sẽ cân nhắc vấn đề này.”
Lãnh đạo nói muốn cân nhắc, trên cơ bản vấn đề này đã thành công được một nửa.
Tô Du nghe vậy, hé miệng cười nói: "Được, bí thư Dương, vậy tôi đợi quyết định chính thức của ngài.”
Trước có Tô Du làm tiền lệ, việc Lý Bình tiến vào Đoàn ủy cơ bản không có gì khó khăn.
Ngoài ra, biểu hiện của Lý Bình trong công việc cũng rất tốt. Mặc dù cô ấy không khôn khéo như Tô Du, thậm chí nói năng có chút nghiêm túc, nhìn người có vẻ bình thường nhưng lại là người có năng lực rất mạnh.
Lễ kỷ niệm Quốc Khánh lần này cũng diễn ra rất tốt, được hiệu trưởng Trịnh và lãnh đạo các trường khác khen ngợi. Cho nên việc Lý Bình tiến vào Đoàn ủy, mặc dù có chút bất ngờ nhưng mọi người đều cảm thấy không có gì không bình thường.
Ngay khi Lý Bình nhận được thư của đồng chí bí thư Dương, trong lòng không thể kìm nén được, cứ thế hít mấy hơi thật sâu mới không khiến bản thân mình quá kích động.
Ngày đầu tiên chính thức trở thành cán bộ Đoàn ủy, Lý Bình liền lôi kéo Tô Du ra ngoài ăn cơm. Nhân tiện cũng mời mấy người cùng phòng kí túc xá. Ngoại trừ Hứa Lệ Lệ, những người khác đều đến.
Mấy người cùng phòng đều hâm mộ nhìn Lý Bình.