Chương 165: Nhận thư (2)
Chương 165: Nhận thư (2)Chương 165: Nhận thư (2)
"Đúng vậy, nào có con gái gả đi còn đưa tiền cho nhà mẹ? Nhưng em gái nhà thím." Quý Thu Uyển nhìn anh cả, anh hai, anh ba, anh tư, mỉa mai nói: "Nghĩ cách sắp xếp công việc cho mấy người anh, không suy nghĩ xem nó có cái gì, cần học vấn không có học vấn, có thể lực thì không có năng lực, không biết làm những việc này khó khăn bao nhiêu, cầu xin bao nhiêu người... Dĩ nhiên, em gái Tú Nhi không thể so được với em gái nhà thím."
Quý Thu Uyển chuyển đề tài, nhìn Triệu Tú Tú, cười nói: "Nó có lòng, cháu có thể không nhận, nhưng công việc lần này là chú hai thím bồi thường cho ba cháu, dùng để nuôi cả nhà các cháu, cho nên cháu lập gia đình thì phải chuyển công việc này cho em gái cháu.'
Triệu Tú Tú buột miệng kêu lên: "Các em ấy đều chưa học hết tiểu học."
"Không phải năm ngoái em hai cháu thi đỗ trung học cơ sở à." Quý Thu Uyển nói: "Quay về các thím nói với giáo viên, đưa nó lên trấn trên học hai năm. Nó tốt nghiệp thì nhận công việc, trích ra hai phần ba tiền lương nuôi gia đình, không trễ nãi cháu vui vẻ lập gia đình."
Triệu Tú Tú lập tức ngu người, quay đầu hốt hoảng kéo áo mẹ: "Mẹ!"
Không đợi Lý Hồng Mai nói chuyện, Quý Thu Uyển nói tiếp: "Chị dâu Hồng Mai, đến lúc đó em giữ Bình Bình hai năm, chờ thằng bé nhà chị tốt nghiệp trung học cơ sở, nhường lại công việc, em nhà tốt cho Bình Bình, chúng ta lại sắp xếp cho nó kết hôn."
Lý Hồng Mai nghe thấy cuối cùng công việc sẽ truyền tới tay con trai, cái gì cũng dễ nói, lập tức nói: "Tôi nghe mọi người."
Triệu Tú Tú suy nghĩ, đây không giống như mình nghĩ, cho mình công việc, sao mấy năm sau còn có thể trả lại?
Triệu Tú Tú giận dỗi kêu: "Cháu không cần, mọi người có bản lĩnh thì ngày mai để Bình Bình đi làm đi."
Quý Thu Uyển hơi hơi suy nghĩ: 'Vậy được, ngày mai thím mang Bình Bình qua, xem có thể nói với hiệu trưởng để cho nó dạy mẫu giáo bé trước không. Sau đó thím dẫn nó tìm mấy giáo viên chủ nhiệm của Đại Quân, thím bỏ tiền mời giáo viên dạy bổ túc cho nó, học hai năm là cầm bằng tốt nghiệp trung học cơ sở."
Ông Tô gật đầu, đánh nhịp: "Vậy cứ làm như vậy!"
Triệu Tú Tú: ”... Không được!"
Cả phòng không một ai để ý đến Triệu Tú Tú, Quý Thu Uyển vào phòng lấy đường đỏ, xách ra và kéo tay Lý Hồng Mai, cười nói: "Đi thôi, em đưa các chị trở về, nhân cơ hội nói rõ ràng chuyện này với anh Đại Hải, tránh cho ở giữa lại có hiểu lầm gì đó, anh ấy giữ trong lòng sẽ ảnh hưởng đến bệnh tình."
Cứu người phải báo đáp là thường tình, không cần phải giấu giếm ở nhà suy nghĩ được mất với vợ con.
Lý Hồng Mai không hiểu ý của Quý Thu Uyển, Triệu Tú Tú đang ở ranh giới tan rã nên không có tâm trạng nghe, ông Tô, bà Tô anh hai và anh tư đều nghe rõ.
Anh tư đứng lên nói với ông Tô: "Con và anh hai cũng đi một chuyến, nói rõ ràng ngay mặt."
Ông Tô gật đầu.
Anh ba Tô tới gọi người, Triệu Đại Hải đoán ra chắc chắn anh hai Tô đã nói với người nhà. Về chuyện mình cứu anh hai Tô, Triệu Đại Hải suy nghĩ với nhân phẩm của ba Tô thì sẽ bồi thường không ít, mà không ngờ rằng sẽ là một công việc ở tiểu học thị trấn.
Cái này còn lâu dài hơn chỉ cho mấy trăm đồng, chẳng qua là khi bảo để con gái thứ hai đi, Triệu Đại Hải lắc đầu: "Lúc Hồng Mai sinh nhà chúng tôi con trai nhỏ người bị tổn thương, hoạt động một chút là mệt mỏi. Con bé thứ hai làm việc thực tế có thể chịu được cực khổ, trong nhà ngoài nhà đều ôm đồm, đừng nói bên dưới có mấy đứa nhỏ, chính tôi xa cách nó cũng không được."
Quý Thu Uyển vào cửa đã thấy Triệu Bình Bình lau người bưng nước tiểu cho Triệu Đại Hải, cũng muốn đưa Bình Bình lên trấn trên, chỉ sợ Triệu Đại Hải sẽ không đồng ý, nghe vậy không khỏi tiếc rẻ nhìn bóng người gầy yếu còn bận hơn ánh trăng trong sân: "Vậy khi Tú Tú lập gia đình thì sao? Anh định để ai nhận công việc này?"
Triệu Đại Hải dù muốn hay không nói: "Vậy để cho đứa con trai thứ hai của nhà anh cả tôi đi vài năm."
Quý Thu Uyển nhìn người ở bên ngoài đột nhiên cứng ngắc, trong lòng thương hại, không khỏi muốn tranh thủ giúp: "Qua hai năm, đứa con gái thứ tư, thứ năm nhà anh đều có thể phục vụ anh ăn cơm thay áo. Em thấy anh đừng tìm thằng hai làm gì, để Bình Bình đi đi, qua hai ngày em dẫn nó lên trấn trên tìm giáo viên, dần dần học bổ túc trước."
Không đợi Đại Hải từ chối, Quý Thu Uyển đã cười nói: "Yên tâm, không cần anh bận tâm học thêm phí, nhà em bỏ ra."
Triệu Đại Hải không từ chối nữa, chỉ suy nghĩ trong bụng: Dù sao còn phải chờ hai năm nữa, hai năm sau, xem đứa con gái thứ tư, thứ năm có thể giữ gìn căn nhà hay không, không thì nói sau.
Triệu Đại Hải sảng khoái gật đầu. ...