Chương 170: Bỏ quên, bệnh (2)
Chương 170: Bỏ quên, bệnh (2)Chương 170: Bỏ quên, bệnh (2)
Bà Tô không muốn ăn gì, thẫn thờ lắc đầu: "Mẹ không ăn nổi, con đưa bát cho mẹ, mẹ đút cho ba con.”
Quý Thu Uyển múc một bát thịt cho bà Tô, khuyên nhủ: "Con mới ở cửa nghe, nếu mẹ muốn đi thăm em gái, sao có thể không ăn cơm chứ? Ăn uống ngon miệng, thân thể khỏe mạnh, mới được ngồi xe qua đó. Bằng không dù chúng con đồng ý, mẹ vừa đến, em gái thấy mẹ uể oải thì không phải sẽ đau lòng sao."
Con dâu nói đúng, nếu muốn đi thăm con gái sớm một chút, quả thật phải giữ gìn sức khỏe.
Mình tiều tụy tới, nó thấy không phải sẽ khóc sao.
Nhận lấy bát, bà Tô ép buộc mình ăn nửa bát, rồi ăn đùi gà.
Ông Tô được Quý Thu Uyển đút từng thìa, miễn cưỡng ăn nửa bát.
"Chú ba." Quý Thu Uyển thu dọn bát đũa, nói với anh ba: "Chị ở lại chăm sóc, chú đi vê nghỉ hai ngày đi."
"Không cần." Anh ba lắc đầu từ chối: "Ban đêm ba sẽ trở mình đi vệ sinh, em ở lại thuận lợi hơn."
Bà Tô nhìn hai người qua lại, sờ túi, lấy ra thư Tô Mai gửi về, rút ra danh sách công việc hợp tác xã cung ứng và tiếp thị: "Thằng ba, Thu Uyển, hai con qua đây."
Quý Thu Uyển ngồi xuống bên cạnh bà Tô, cười nói: "Mẹ, có chuyện gì, mẹ nói đi."
Anh ba cũng gật đầu.
"Thằng ba." Bà Tô nói: "Trong thư lần này em gái gửi về có công việc hợp tác xã cung ứng và tiếp thị ở trấn trên của chúng ta."
Bà Tô đưa đơn chuyển nhượng Tô Mai viết cho xem: "Ban đầu là bộ đội sắp xếp công việc này cho em gái, nó không trở lại, trực tiếp dẫn theo Tiểu Hắc Đản, Niệm Doanh gả cho Triệu Khác. Theo lý, phải lấy lại công việc này, nhưng em gái con nói, Triệu Khác đã xin đội hậu cần."
"Hai việc lần trước cho ngươi chị dâu cả và thằng tư, cho nên lân này theo thứ tự nó cho anh hai con." Bà Tô nhìn mắt sắc mặt anh ba, thấy không có gì khác thường, tiếp tục nói: "Chị dâu cả con nhường công việc cho anh hai con có ân huệ, mẹ muốn nó bù việc này cho chị dâu cả con."
"Mẹ, chuyện này." Anh ba chần chờ nói: "Có phải nên nói với anh hai không."
"Không cần phải nói với anh hai con, mẹ làm chủ." Bà Tô kiên cường nói: "Nói với con là sợ trong lòng con có vướng mắc."
"Mẹ, đừng coi thường người ta, thằng ba của mẹ là người so đo sao? Vả lại, em gái dẫn theo hai đứa trẻ tái hôn, mình còn không biết mà làm khó, nghĩ đến từng người chúng con, trong lòng bọn con cảm thấy xấu hổ. Em ấy muốn chúng con có một cuộc sống tốt hơn, tốt hơn nữa thì chúng con cũng hy vọng em ấy có thể chăm sóc tốt cho mình, ích kỷ một chút, đừng cái gì cũng nghĩ đến nhà..."
Quý Thu Uyển há miệng, muốn đến phương Nam thăm em gái cùng hai ông bà giài
Nhưng ởđi làm thì đi sao được?...
Quân khu phương Nam.
Hiên nhà đã xây xong, sau khi dựng tường sân lên, một ngày nữa các chiến sĩ lại tới để hỗ trợ xây bếp, xây phòng tắm và nhà vệ sinh nam nữ, đồng thời lát gạch đường vào trong nhà và trong sân theo thiết kế của Tô Mai.
Ngày đó đúng lúc ống nước được đưa tới, họ lại hỗ trợ lắp ống nước từ trong núi vào sân, sửa cái ao ở bên cạnh phòng bếp.
Bốn cái rương bụi bẩn, sau khi họ cầm giẻ lau lau chùi, hỏi rõ Tô Mai để ở đâu thì dọn từng cái vào phòng. Bốn cái giường, đúng lúc mỗi cái ở đầu mỗi giường.
Làm xong tất cả, các chiến sĩ đi vòng quanh sân xem xét, bộc lộ vẻ mừng rỡ, có cảm giác rất có thành tựu.
Tô Mai đi lấy giỏ ở khu gia quyến, mang thực phẩm dinh dưỡng và hai điếu thuốc ra: "Nào, ra lấy tiền."
Tô Mai căn cứ theo danh sách Triệu Khác cho, gọi tên từng người, nhà có trẻ con thì cho một túi sữa bột, cho ít tiền, có người già bị bệnh thì cho một chai sữa Mạch nha hoặc là đường đỏ, đường trắng, cũng cho ít tiền.
Phần lớn hay là trả tiền bình thường, mỗi người một gói thuốc lá.
"Chị dâu." Các chiến sĩ cầm đồ, ngượng ngùng nói: "Có quá nhiều không?"
Thật ra thì có bao nhiêu đâu, một người cũng chỉ một viên gạch, mang đồ thì chỉ có thể làm được một, hai cái.
Phải biết, họ còn bận rộn bốn ngày liên tiếp.
"Không nhiều." Tô Mai cất giỏ, biết họ phải đi tập huấn, cũng không giữ lại lâu, chỉ chào hỏi: "Thường xuyên đến chơi, tôi cán mì cho các cậu ăn."
"Đã biết, chị dâu." Mọi người phất phất tay, kéo nhau đi.
Dọn nhà xong, tất cả đều vào nề nếp, Triệu Khác dẫn đội vào núi, mỗi ngày Tô Mai đưa ba đứa lớn đến chỗ bà Vương học, cõng tiểu Du đến nhà ăn canh tác đi làm.
Lật ngược trứng giống trong phòng ấp trứng, thảo luận mấy món ăn cùng sĩ quan hậu cần, Đại Bàn, gì mà khoai tây bào chua cay, món xào, viên đen, khoai tây dài, khoai tây của Thiểm Bắc để đổi cách làm cho các chiến sĩ ăn.
Các chiến sĩ lại mở thêm chừng mười mẫu ruộng, hôm nay đến lượt pháo đoàn xuống ruộng trồng trọt, họ nhận hạt bắp, mạ khoai lang đỏ.