[Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình (Dịch Full)

Chương 271 - Chương 271: Thành Người Đẹp (1)

Chương 271: Thành người đẹp (1) Chương 271: Thành người đẹp (1)Chương 271: Thành người đẹp (1)

Chim sẻ ở bên trên giá nướng đều đã sẵn sàng, Chu Chiêu Đệ lấy từng xâu xuống, gói hết năm xâu lại đưa cho Tô Mai, số còn lại chia đều cho nhóm người Đại Bàn, sau đó đi tới trước mặt Quách Đại Thành: "Doanh trưởng Quách, chúng ta nói chuyện một chút đi."

"Được." Quách Đại Thành thả Quách Linh xuống đất, nói: "Tiểu Linh, con chờ ở đây với bà nội một lát nhé."

Quách Linh lập tức kéo lấy góc áo của Quách Đại Thành, lên tiếng: "Ba ơi, con thích dì Chu lắm, con muốn dì ấy làm mẹ kế của con."

"Ngoan nào." Quách Đại Thành kéo tay Quách Linh xuống, sau đó xoa xoa đầu cô bé an ủi: "Con chờ ở đây nhé."

Nói xong, anh ta quay sang nhìn Chu Chiêu Đệ một chút, xoay người đi ra khỏi nhà ăn nông khẩn.

Chu Chiêu Đệ nói với Đại Bàn: "Tiểu đội trưởng, tôi xin phép đi một lúc nhé."

Đại Bàn gật đầu.

Tô Mai cầm xâu chim sẻ nướng giơ lên ra hiệu với Đại Bàn, sau đó cũng đi theo Chu Chiêu Đệ ra khỏi nhà ăn.

Ba mẫu ruộng nước được chia nằm ở ngay bên cạnh khúc cua của dòng suối, hôm nay ba Tô và anh ba Tô tới đó nhổ cỏ.

Tô Mai ra khỏi nhà ăn, đi tới bờ mương giữa ruộng lúa, cúi người xuống đưa chim sẻ nướng cho hai người, nói: "Ba, anh ba, hai người ăn chim sẻ đi này."

"Cầm về nhà cho mấy đứa nhỏ ăn đi." Hai người khoát khoát tay.

"Đây cũng có phải là vật gì hiếm lạ đâu, bọn chúng muốn ăn thì có thể tự nướng mà." Tô Mai nói xong, không nói không rằng nhét mấy xâu chim sẻ vào trong tay hai người họ. Hai người ngẫm lại thấy cũng đúng, chỉ cần giăng một cái sàng tre, rồi rắc một nắm gạo nát, một lúc sau là đã có thể bắt được ba, năm con.

Ba Tô lại đưa một xâu cho cô.

Tô Mai cắn một miếng thịt chim, ngồi xuống bờ ruộng, nhìn xuống mực nước sâu trong ruộng: "Có thể nuôi cá ở đây không ạ?"

Kiếp trước cô đã tới miền nam, từng nếm thử món cá chạch được người dân địa phương nuôi thả ở ngay trong thửa ruộng trồng lúa nhà họ, vô cùng tươi ngon.

"Chắc là có nhỉ?" Ba Tô và anh ba Tô cũng không rõ ràng lắm, phải tới tận sau này thì bọn họ mới biết được cây lúa có hình dạng như thế nào.

"Nay mai chúng ta có thể thử xem." Tô Mai ăn xong một xâu chim sẻ, vẫy tay tạm biệt hai người rồi quay trở lại nhà ăn.

Lúc này, một nhà ba người doanh trưởng Quách đã rời đi, Chu Chiêu Đệ đang xay bột đậu cùng Tiểu Trang.

"Đồng chí Tô." Chu Chiêu Đệ nhìn Tô Mai, cười nói: "Ngày kia tôi sẽ kết hôn."

"Hải!" Tô Mai hơi sửng sốt một chút, nhưng nghĩ lại cũng có thể hiểu tại sao cô ấy lại làm như vậy.

Trên người cô ấy không một xu dính túi, lại không có hộ khẩu, nếu rời khỏi quân đội thì làm gì còn nơi nào để đi? Mà biện pháp tốt nhất để có thể ở lại quân đội, đó chính là tìm một người để kết hôn.

Mà doanh trưởng Quách chỉ cần không muốn chuyển nghề, cuộc hôn nhân này nhất định anh ta phải đồng ý.

Còn về phần y tá nhỏ, Tô Mai thực sự không hiểu, cô ấy có vẻ ngoài xinh đẹp, vừa có văn hóa lại vừa có công việc, trong quân đội còn một đống sĩ quan chưa lập gia đình, tại sao lại phải tìm tới doanh trưởng Quách?

Chưa nói đến đây là cuộc hôn nhân thứ hai, lại còn mang theo đứa con, anh ta còn phải cung phụng cho bà mẹ vợ như vậy. Tô Mai chỉ tay về phía mấy tấm vải trên ghế, nói với Chu Chiêu Đệ: "Vậy thì cô cầm đi may quần áo mới đi."

Nói xong, cô ấy đi vào trong phòng.

Bàn tay đang lột đậu nành của Chu Chiêu Đệ hơi khựng lại, đứng đó bất động.

Tiểu Trang đẩy cối xay đi tới đằng sau, cười nói: "Đồng chí Tô là một người rất tốt, cô đừng có đặt nặng trong lòng."

Chu Chiêu Đệ nâng cổ tay lên, lấy ống tay áo xoa xoa khóe mắt, cười đáp: "Tôi biết, mọi người và đồng chí Tô đều là người tốt."

Từ giây phút thoát khỏi nơi đó, cô ấy đã cảm nhận được sự ấm áp của thế giới này, và nhận ra thế nào là lòng tốt, thế nào là sự bao dung.

Tô Mai điều chỉnh từng vị trí của những quả trứng, vừa xong thì bị gọi tới chuồng gà vịt, bắt mấy con gà con vịt để phân chia cho nhóm quân tẩu đang xếp hàng tới lấy.

Sau khi phân phát xong xuôi, Tô Mai cảm thấy toàn thân mình bị ám toàn là mùi gà vịt.

Cô xách theo ba con gà và bốn con vịt được phân cho nhà mình, ngửi ngửi mùi vị trên người, xấu hổ không dám đi vào nhà ăn.

"Em gái." Anh ba Tô đã nhổ cỏ đến hai đầu bờ ruộng, nhìn thấy Tô Mai xách theo một cái sọt tre đi từ nhà ăn tới đây, lên tiếng hỏi: "Em tan làm rồi hả?"

Tô Mai gật gật đầu, đặt chiếc sọt tre xuống đất, sau đó xắn quần, cởi giày vải...

Trông thấy bộ dáng này của Tô Mai, anh ba Tô biết là cô chuẩn bị xuống ruộng nhổ cỏ, vội vàng ngăn lại, nói: "Anh và ba làm sắp xong rồi, em đừng xuống đây làm gì, trong ruộng có đỉa lớn lắm."
Bình Luận (0)
Comment