[Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình (Dịch Full)

Chương 283 - Chương 283: Hải Đảo (1)

Chương 283: Hải đảo (1) Chương 283: Hải đảo (1)Chương 283: Hải đảo (1)

Tô Mai buông giỏ trúc xuống, nói: "Sĩ quan hậu cần bảo đội khai hoang hải đảo đưa chút hải sản tới, lúc này chạy tới còn có thể mua được một ít."

"Được." Thái Giai Vi nói: "Tôi bảo lão Mạnh mua mấy con cá biển."

Tôm cua không thể để được, Tô Mai đưa những thứ này đã đủ cho hai người họ ăn bây giờ, còn có thể mua thêm mấy con cá biển, ướp thành cá mặn ăn dần.

Lần đầu tiên hai ông bà và anh ba ăn tôm cua đã bị vị tươi của nó chinh phục.

Tô Mai làm không đủ ăn, cô lại vội vàng chưng thêm hai đĩa tôm cua. ...

Không tới hai ngày đã cắt cải dầu xong, chất đầy ở sân rộng bên ngoài nhà ăn canh tác.

Buổi chiều, bọn nhỏ tan học là đuổi theo bước chân người lớn, chạy lên giữa ruộng và sân rộng, chơi bịt mắt bắt dê, chọi gà, gọi bạn gọi bè, vô cùng náo nhiệt.

Tiểu Hắc Đản chơi vui quá, đến giờ ăn cơm cũng không biết về nhà.

Tô Mai đứng trước nhà mình ở giữa sườn núi mở tinh thần lực ra nhìn theo cậu bé mấy lần, người ta chống nạnh đứng ở đầu ruộng, trông nghiêm trang như một người chỉ huy, dẫn một đám trẻ bốn tới sáu tuổi đi nướng chim sẻ.

"Không đợi nó nữa.' Tô Mai gọi mọi người ăn cơm: "Người ta ăn cơm nước còn tốt hơn chúng ta."

"Ăn gì đấy?" Anh ba Tô cười nói.

"Nướng chim sẻ." Tô Mai gắp cá biển cho hai ông bà, nói: "Ba, ngày mai là thu hoạch xong cải dầu ạ?"

"Ừ" Ba Tô bưng ly lên, nhấp một hớp rượu gạo: "Thời gian ba mẹ tới không ngắn, ba nghĩ hai ngày này sẽ đi loanh quanh ruộng, nhổ cỏ có ngọn rồi nên trở về."

Triệu Khác gắp nửa bát thức ăn cho Tiểu Hắc Đản vào trong nồi ấm, trở lại nghe nói vậy thì nói: "Ba không gặp mấy người lão Tống và cậu Lưu?"

"Họ đều bận việc." Ba Tô nói: 'Đừng đi làm phiền người ta thì hơn."

"Vậy ba chờ được rồi, họ gọi điện thoại nói bỏ quên ba." Tô Mai cười nói: "Ba và mẹ còn chưa tới, cậu đã gọi điện thoại dặn dò, chờ ba mẹ tới nhất định phải đến chỗ của cậu ở vài ngày. Cậu dẫn ba mẹ đi dạo Hoa Thành một vòng. Còn nữa, ba và mẹ không muốn ra bờ biển nhìn một chút sao? Có người Hẹ, có vi long ốc nổi tiếng, con cũng ấn định thời gian xong."

Có thể xem vi long ốc gì đó hay không không có vấn đề gì, nhưng vừa nghe nói được đi thăm biển, ba Tô và mẹ Tô đều động lòng.

Họ sinh ra ở Thiểm Bắc, lớn lên ở Thiểm Bắc, những nơi cả đời đã đi đến trừ sườn núi đất badan cao thấp chập chùng, họ chưa từng có thấy biển. Hoàng Hà thì đã đi qua, chẳng qua là dòng sông chảy gần quê nhà họ, nước đục không nói, còn nhiều bùn cát.

"Dì, lúc nào đi ạ?”

"Ngày mốt." Tô Mai nói: "Đúng lúc là chủ nhật, có thể dẫn theo Tiểu Hắc Đản."

"Dì Tô." Triệu Cẩn nói: "Cháu có thể đi không?"

"Yên tâm đi, đi thuyền cũng không thể thiếu cháu." Tô Mai dứt lời, nhìn anh ba Tô nói: "Ngày đó phiền anh ba giấu anh ấy."

"Em có vẻ để lọt anh." Triệu Khác gắp thịt bụng cá vào trong bát cô.

“Anh không đi làm à?”

"Có thể nghỉ."

"Thế trung đoàn trưởng Triệu phụ trách xách túi nhé."...

Biết được đến hải đảo chơi, cả nhà đều kích động. Hơn ba giờ sáng, trừ tiểu Du còn đang ngủ, ngay cả Tiểu Hắc Đản cũng trở mình bò dậy lúc Tô Mai thức dậy nấu cơm. Tô Mai nấu cháo, làm bánh kếp, cả nhà cơm nước xong rồi ra cửa thì mới bốn giờ.

Triệu Khác trước một chiếc xe .Jeep tám chỗ, đi đường lớn, đi loanh quanh xa chút.

Trên đường nhàm chán, Triệu Khác thuận tiện nói về lịch sử phát triển khi xuống hải đảo.

Tháng bảy năm năm mươi lăm, đối mặt với tình hình kinh tế khó khăn, cần gấp rút khôi phục sản xuất, bên trên nói cần phát triển mạnh diện tích trông trọt nông trường quốc doanh.

Vì thế, quân lính quân khẩn, chỉ viện cho biên cương để thanh niên và thanh niên trí thức đồng loạt tập trung ở đất khai hoang.

Sau đó, Ủy ban nhân dân tỉnh Hoa Thành tuyên bố lời kêu gọi "Xây dựng hải đảo', được các thanh niên nhiệt liệt hưởng ứng.

Ngày mùng tám năm năm mươi lăm, nhóm đội viên thanh niên tình nguyện khai hoang đầu tiên leo lên hải đảo.

Họ chia ra có học sinh trung học phổ thông, trung học cơ sở, sinh viên và người trẻ đi làm, người lớn nhất là hơn ba mươi tuổi, đã kết hôn sinh con, người nhỏ nhất là mười bốn, mười lăm tuổi, vẫn còn đang học trung học cơ sở.

Năm thứ nhất, dưới tình huống thiếu kinh nghiệm sản xuất và bão đổ bộ nghiêm trọng, họ vượt qua khó khăn, hoàn thành vụ đông trồng trọt cây nông nghiệp, nuôi cả lợn, dê và lừa.

Mùa xuân năm sau, đội khai hoang thu hoạch hơn một trăm ngàn kilogram khoai lang đỏ, hơn bốn mươi ngàn kilogram khoai tây, hơn ba mươi ngàn kilogram các loại rau.

Năm thứ hai, họ đầu tư kiến tạo năm chiếc thuyền đánh cá, tổ chức một đội đánh bắt có hơn một trăm đội viên. Đội chăn nuôi cũng gia tăng số lượng lợn, dê, lừa, nuôi thêm hơn một ngàn con vịt và hơn một trăm đầu trâu. Đồng thời họ cũng nghênh đón nhóm đội viên khai hoang thứ hai.
Bình Luận (0)
Comment