[Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình (Dịch Full)

Chương 318 - Chương 318: Đến Nhà Lưu Gia (1)

Chương 318: Đến nhà Lưu gia (1) Chương 318: Đến nhà Lưu gia (1)Chương 318: Đến nhà Lưu gia (1)

Triệu Khác đưa hai cha con đi ra ngoài, Tô Mai nhanh nhẹn rửa sạch nồi niêu và chén đũa, cất cái nồi sắt đi rồi để lại cái nôi nhôm lên bếp lò, đổ nước suối vào, lấy ít gạo vo sạch rồi bỏ vào trong nồi, tiện tay thả thêm ít gừng băm.

Muốn đến thành phố thì phải xuất phát sớm chút, dậy quá sớm nên mấy đứa nhỏ đều chưa ăn uống gì, Tô Mai chuẩn bị nấu ít cháo rau, đợi chút nữa sẽ hấp thêm ít tôm hùm.

Bọn họ phải đi cả một ngày, trời nóng, lỡ như tôm hùm để ở nhà bị con nào đấy tha đi hay bị chết thì tiếc lắm, chẳng thà hấp lên ăn.

Nấu cháo nhưng tay Tô Mai cũng không được rảnh rỗi, bỏ trai biển, ốc biển vào chậu để giữ tươi, tôm hùm cọ rửa sạch sẽ để dùng sau. Trương Hạ Sơn chọn ra hai sọt hải sản để chuẩn bị cho nhà anh cả Trương Ninh. Lần đầu tiên đi xa, Tô Mai cũng có chút để ý, cô học theo Lưu Gia Thịnh lấy từng cái ra đóng gói riêng.

Cũng may mấy ngày trước rảnh rỗi không có việc gì làm nên cô học cách bện hộp mây từ mấy sĩ quan hậu cần.

Một đống hộp mây nhỏ nhắn tinh xảo, còn có cái nắp nhỏ.

Một hộp để trứng vịt muối, một hộp sò khô, một hộp hàu khô, một hộp cá mặn, lại thêm một hộp măng khô phơi nắng nhà tự làm, nấm và với một cặp vịt sống.

Góp đủ sáu món quà.

Triệu Khác trở về nhìn thấy một loạt hộp mây nhỏ trong sân, khóe miệng giật giật, tinh xảo thì tinh xảo thật, nhưng lại không có lợi ích thực tế.

Tô Mai ngượng ngùng gãi đầu: "Còn thừa rất nhiều." Hai cái sọt tre Trương Hạ Sơn mang đến là hai cái rất to, anh ấy lại còn ép chặt, mấy cái hộp mây của Tô Mai bỏ vào mới để được một phần ba.

"Hay là để em hỏi chị dâu Thái, xem chị ấy có cái sọt nào mới không, đổi mấy cái khác?"

Triệu Khác rửa tay: "Không cần đổi."

"Thế có bị chê ít quá không?" Lần đầu tiên tới nhà mà nhà người ta còn giúp một chuyện lớn như vậy, Tô Mai luôn muốn xử lý tốt một chút.

Triệu Khác nhíu mày nhìn cô, vẻ mặt không rõ biểu cảm, anh không nhịn được bật cười đưa tay lên bóp mũi cô: "Có thứ gì tốt mà người ta chưa từng ăn qua đâu, sao bọn họ lại để ý chuyện này được, em có lòng là được rồi."

Tô Mai gật đầu, kiêng chân cắn lên cằm anh, nhìn vòng râu trên cằm anh, cô tốt tính cười nói: "Trung đoàn trưởng Triệu, anh có muốn em cạo râu cho anh không?"

Triệu Khác ôm lấy eo cô, cọ lên chóp mũi cô, nói nhỏ: "Không vội."

Dứt lời, một nụ hôn rơi lên bên môi Tô Mai.

Dao cạo râu của trung đoàn trưởng Triệu là một con dao con rất đơn giản, Tô Mai cầm ước lượng, cầm miếng lót.

Tô Mai di chuyển một cái ghế dựa trong sân, vỗ võ: "Đến đây, mời trung đoàn trưởng Triệu ngồi."

Triệu Khác thấy cô chơi vui vẻ nên rất nghe lời ngồi xuống ghế dựa.

Tô Mai nhớ lại từng bước cạo râu mỗi ngày của anh, đổ chút nước ấm vào trong chậu, cầm khăn lông làm ướt rồi đắp lên mặt cho anh.

"Trung đoàn trưởng Triệu." Tô Mai chọc lên mặt anh qua một lớp khăn lông, cười nói: "Em không làm sai chứ?”

Triệu Khác nhắm hai mắt nằm ngửa trên lưng ghế, nghe vậy thì "ừ".

"Ừ là có ý gì thế." Tô Mai chọc lên mũi anh.

Triệu Khác nắm lấy tay cô, gỡ khăn lông xuống: "Tiểu Mai, để anh dạy em, bước tiếp theo phải lấy xà phòng."

Tim Tô Mai run lên, vội rút tay ra, vẻ mặt tự tin: “Ai bảo em không biết, chờ đó!" Dứt lời, cô cầm xà phòng lên xoa lên mặt anh, nâng con dao nhỏ trong tay lên, nắm cằm anh, cẩn thận cạo.

Lúc ăn cơm, ánh mắt Triệu Cẩn liên tục liếc về phía mặt ba mình, tuy cậu bé không thể nói ra được có chỗ nào không đúng nhưng rõ ràng có cái gì khác lúc trước.

Cậu ấy nhìn nhiều làm Lâm Niệm Doanh, Tiểu Hắc Đản cũng nhìn về phía Triệu Khác.

Hai người cũng không nhìn ra được có gì đấy khác.

"Anh." Tiểu Hắc Đản lấy càng tôm chọc Triệu Cẩn: "Anh đang nhìn gì thế? Trên mặt chú Triệu làm gì dính bẩn đâu."

Tô Mai gắp một đũa thịt tôm cho Tiểu Du nhi, nhìn Triệu Khác cười nói: "Anh cháu đang buồn bực vì sao hôm nay chú Triệu lại đẹp trai thế đấy."

"Đẹp trai" có nghĩa là đẹp, lúc trước Tô Mai từng nói qua.

Tiểu Hắc Đản vừa nghe hăng hái, vừa ghé vào bên ngả người về phía Triệu Khác, sau đó vươn tay nhỏ sờ mặt anh: "Chú Triệu, chú bôi hương thơm sao?"

Dứt lời, cậu bé đưa tay nhỏ lên mũi ngửi: "Thơm quá! Mẹ, con cũng muốn bôi hương thơm."

Tô Mai nhìn thấy mặt Triệu Khác dại ra, không nhịn được cười ha ha nói: "Được, lát nữa bôi cho con."

Triệu Khác ngồi cứng đờ một lúc, bỏ đũa xuống đi ra ngoài lấy xà phòng rửa mặt.

Biểu cảm Triệu Cẩn và Lâm Niệm Doanh như nứt ra.

Cho nên, ba cậu ấy - chú Triệu thật sự bôi hương!!!

Anh ba Tô đi xe lửa nên hơn mười giờ mới đến trạm, bọn họ đến thành phố thấy thời gian vẫn còn sớm nên lái xe đến nhà họ Lưu trước.
Bình Luận (0)
Comment