[Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình (Dịch Full)

Chương 321 - Chương 321: Con Chấy (1)

Chương 321: Con chấy (1) Chương 321: Con chấy (1)Chương 321: Con chấy (1)

Tô Triết sửng sốt một lát, mới kịp phản ứng lấy tay che con gà nhỏ lại: "Oa" lên gào khóc.

Quá mất mặt, hu hu... Cậu ấy không còn mặt mũi đâu mà gặp người nữal

Triệu Khác nhanh chóng cởi áo khoác, kéo tay áo vội vàng thắt bên eo cậu ấy: "Khóc cái gì mà khóc!"

Anh còn tích một bụng lửa giận này, đứa trẻ lớn như thế mà không biết nặng nhẹ sao, mới hơi giật mình tý đã lao về phía Tiểu Mai.

Tô Mai trừng mắt nhìn liếc Triệu Khác, ôm lấy Tô Triết vỗ vỗ: "Được rồi, được rồi, không khóc, mọi người đều không nhìn thấy."

"Hu hưu... Thật sao?”

"Thật." Tô Mai gật đầu: "Không tin cháu hỏi mọi người xem."

"Ha ha..." Tiểu Hắc Đản đi theo Lưu Minh Trạch, Lưu Minh Hàn trở về, ôm bụng cười nói: "Em thấy rồi, ha ha... Anh Đại Triết xấu hổ quá đi, không mặc quần trong..."

"Niệm Huy!" Tô Mai lườm Tiểu Hắc Đản để cảnh cáo.

Tiểu Hắc Đản vặn vẹo cơ thể nhỏ bé, cười nói: "Em lại không có nói sai, anh đại triết là không có mặc quần trong nha."

Tô Triết cúi đầu nhìn nửa người dưới được quấn áo khoác, quay đầu nhìn Vương Xuân Ni nghẹn ngào nói: "Hu... Mẹ, mẹ làm cho con một cái quần trong được không?”

Vương Xuân Ni bối rối lau mồ hôi trên trán, ngập ngừng một hồi lâu vẫn chưa nói được một chữ "được", một cái quân trong cần mấy thước vải lận đấy.

Trước khi đến đây cô ấy đã gom góp vải dệt trong nhà, làm cho mỗi người một bộ quần áo mới, làm đôi giày mới, bây giờ không còn dư thước vải nào hết. "0a... Mợ, con muốn quần đùi."

"Được, được." Tô Mai vỗ lưng cậu bé, ôm lấy cậu bé đi vào trong sân nói: "Để mợ mua cho con."

Bà Lưu biết lát nữa mấy người Tô Mai sẽ dẫn cả nhà cậu ba đến thăm vị Hoa Kiều đã sắp xếp công việc cho bọn họ. Giờ đã mười một giờ rồi mà còn mua quần áo nữa thì chắc chắn sẽ không kịp. Sau đấy bà nói với con dâu: "Tiểu Quyên, con đi lấy quần áo của Trọng Mân cho hai đứa nó trước đi."

Lý Quyên đi được hai bước lại quay đầu lại chần chờ nói: "Mẹ, quần đùi với áo lót của Trọng Mân đã mặc hết rồi."

Áo lót còn đỡ.

Quần đùi lại quá riêng tư... Hai đứa nhỏ, trong đó có một đứa còn là con gái.

Bác gái hai quan sát chiều cao của Tô Triết, Tô Tuyết, duỗi tay ngăn lại nói: "Tiểu Quyên đừng lấy nữa, túi quần áo bác cầm đến cho Tiểu Mai có mấy bộ có số đo của hai đứa nhỏ. Tiểu Mai con dẫn hai đứa nhỏ đi chọn đi, xem xem thích cái nào thì lấy mặc trước. Để bác về làm lại cho bọn Tiểu Cẩn sau."

Bác gái ba nhìn giày trên chân hai đứa bé, giày là giày mới, nhưng đi trên xe lửa mấy ngày rồi đến lúc cởi ra chắc chắn sẽ có mùi hôi: "Tiểu Mai, con lấy giày bác mang đến ra xem có đôi nào hai đứa nó đi vừa không."

"Vâng." Tô Mai ôm lấy Tô Triết, xoa Tô Tuyết nói: "Tiểu Triết, Tiểu Tuyết, mau cảm ơn hai bà đi."

Tô Triết sụt sịt, nghẹn ngào nói: "Cảm ơn hai bà ạ."

"Cảm ơn hai bà ạ." Tô Tuyết sợ hãi nói.

"Ngoan." Hai người sờ trên người, mỗi người lấy ra hai đồng tiền lẻ trong túi tiền ra làm lễ gặp mặt: 'Cầm lấy mua sách vở bút thước."

Tô Triết, Tô Tuyết nhìn về phía Tô Mai. Tô Mai gật đầu.

Hai người nhận lấy rồi lại nói cảm ơn.

Biết lát nữa Tô Mai còn có việc bận nên bác gái bác gái ba mời Tô Mai có thời gian thì dẫn con đến nhà ngồi chơi, nói hai ba câu với bà Lưu rồi về luôn.

Lưu Gia Thịnh tiếp đón anh ba Tô, Vương Xuân Ni vào sân, bà Lưu vào phòng bếp lấy bát mì trứng bốn người nhà bọn họ: "Đến đây ăn chút đồ lót dạ trước đi."

Tô Mai mở hai cái túi to ra tìm quần áo giày vớ hai đứa nhỏ.

Hai người làm nhiều quá! Xuân hạ thu đông có đủ cả, Tô Mai cầm lấy mấy món quần áo xem thử, quần áo vạt áo đều được gấp lại, tháo ra còn có thể mặc thêm một hai năm nữa.

Nguyên liệu là loại vải do bọn họ cẩn thận giữ lại thời còn trẻ, kiểu dáng kia có để mười mấy năm nữa cũng không bị lỗi mốt, đều là kiểu dáng kinh điển.

Tô Mai dựa vào chiều cao màu da của hai đứa bé để chọn cho hai đứa mỗi đứa một cái quân yếm màu xanh biển, áo sơ mi vải bông màu lam nhạt với áo lót cả quần đùi màu sáng.

Túi bác gái ba mang đến có tám đôi giày được mua ở cửa hàng bách hoá, chắc trước khi mua đã hỏi bà Lưu kích cỡ chân của mấy đứa nhỏ, Tô Mai nhìn từng cái. Bốn đôi xăng đan, bốn đôi giày thể thao.

Bây giờ đúng lúc để đi xăng đan, giày thể thao có kích cỡ lớn hơn chân bọn nhỏ một số, đến mùa thu có thể đi vừa.

Tô Mai đưa hai đôi xăng đan cho Tô Tuyết, nhìn xem Tô Triết có đi vừa không.

"Chị dâu." Tô Mai hỏi Lý Quyên: "Trọng Mân đi giày số bao nhiêu thế?"

Tuổi hai người bằng nhau nên chắc có thể mượn đi được.

"Có, để chị đi lấy."

Một lát sau, Lý Quyên cầm một đôi giày thể thao khá mới với một đôi tất trắng đến.
Bình Luận (0)
Comment