Chương 332: Gói xủi cảo (2)
Chương 332: Gói xủi cảo (2)Chương 332: Gói xủi cảo (2)
Tiểu Hắc Đản ôm cặp sách xông ra cổng trường đầu tin, phía sau là Tam Mao, Tứ Mao và Đổng Tất.
"Tiểu Hắc Đản!" Tiểu Du nhi hưng phấn vẫy tay với cậu ấy. "Tiểu Hắc Đản, em ở đây-"
"Tiểu Du nhi." Tô Mai phản ứng lại, nhắc nhở: "Gọi anh."
"Ồ”" Tiểu Du nhi nghe lời mà sửa miệng, nói: "Anh Tiểu Hắc Đản."
"Gọi anh nhỏ, hoặc anh ba." Tô Mai nói.
"Vâng ạ." Tiểu Du nhỉ rất bất đắc dĩ, thở dài, rồi lại vẫy tay nói."Anh nhỏ, ở đây!"
"Nương!" Tiểu Hắc Đản ôm cặp sách chạy như bay tới, nói: "Sao mẹ không đợi con?"
"Không phải đang đợi con đây à?" Tô Mai cười, chuyển đề tài: "Mẹ có mua cá, buổi trưa chúng ta ăn sủi cảo cá nhé?"
"Vâng!" Tiểu Hắc Đản không kén ăn, có gì thì ăn nấy.'Để con xách cá."
Cậu ấy nói xong đã giơ tay lên cầm, Tô Mai đã nhấc tay không để cậu ấy đụng vào, hơn hai mươi cân cá quá nặng với cậu ấy rồi.
"Mẹ tự làm." Tô Mai đặt Tiểu Du nhi xuống."Con dắt em đi."
Tiểu Du nhi cười hì hì, giơ tay ra nói: "Anh nhỏ."
Tiểu Hắc Đản liếc nhìn cậu bé, hai tay khoanh trước ngực, chảnh nói: "Anh nghe thấy rồi, vừa nãy em gọi anh là Tiểu Hắc Đản."
Tiểu Du nhi nhìn Tô Mai cầu cứu.Me ơi!"
Tiểu Hắc Đản nhếch lông mày bên phải lên một cách sống động. 'Không gọi nương nữa à?” "Tạ Hưng Vượng nói chỉ có ở quê mới gọi là nương, trẻ con trong thành phố đều gọi là mẹ." Tiểu Du Tử vỗ chính mình, kiêu ngạo nói: "Em là trẻ con trong thành phố, em phải gọi mẹ."
"Hừ! Có gì giỏi đâu, em ở thành phố đến không phải cũng sống trong cùng một nhà, ngủ cùng một giường với anh, còn phải gọi anh là anh à." Tiểu Hắc Đản giơ tay chọc lên trán của Tiểu Du nhi dạy dỗ."Anh thấy em là không có chủ kiến, người ta nói cái gì thì em làm cái đó."
"Chủ kiến?" Tiểu Du nhi chớp mắt nghi ngờ.
"Bây giờ trên người em không có thứ này, xem anh." Tiểu Hắc Đản vênh váo vỗ ngực mình."Người khác đều gọi mẹ, anh vẫn luôn gọi nương..."
"Thằng cả!" Tam Mao nói. "Tôi cũng gọi nương."
Tứ Mao: "Tôi cũng vậy mài"
Tiểu Hắc Đản: "..."
Tô Mai không thể nhịn được, nghiêng đầu cười.
Đổng Tất nói: "Tôi gọi mẹ."
Tiểu Hắc Đản, Tam Mao, Tứ Mao nghiêng đầu trừng mắt nhìn anh ta.
"Tôi vẫn luôn gọi mẹ mài Cũng không phải các cậu không biết!" Đổng Tất yếu đuối nói: "Tôi giống Tiểu Du nhi, cũng là trẻ con trong thành phố."
"Được rồi, được rồi." Tô Mai xoa đầu của chúng."Gọi mẹ hay gọi nương đều như nhau, muốn gọi thế nào thì gọi như thế, tùy sở thích mỗi người thôi, không liên quan tới ở đâu. Đi thôi, về nhà nào."
Đi tới chân núi chỗ họ ở, ba đứa nhỏ hẹn thời gian đi học với Tiểu Hắc Đản, rồi ôm cặp sách cùng đuổi theo nhau, chạy lên núi.
Tô Mai dẫn hai đứa nhỏ về nhà, năm người Lưu Hạo Nam và Triệu Cẩn, Lâm Niệm Doanh đang ngồi ở trong nhà chính, ăn dưa, nghe đài radio, phe phẩy quạt, đánh cờ tướng, ai cũng không rảnh rỗi.
"Chú Háo Tử!" Tiểu Hắc Đản bước vài bước vào nhà chính, đặt cặp sách xuống, nhìn bàn cờ, tò mò nói: "Đây là cái gì?"
Tiểu Du nhi chen tới bên cạnh, hỏi theo: "Đây là cái gì?"
Tiểu Hắc Đản: "Em đừng nói theo anh."
"Anh đừng nói theo em." Tiểu Du nhỉ nói rồi cười khanh khách.
Triệu Cẩn bẻ một miếng dưa hấu nhét vào miệng cậu bé, Tiểu Du nhỉ vội ôm lấy gặm, nước chảy xuống theo khóe miệng, nháy mắt áo sơ mi đã bị ướt một mảng rồi.
"Cờ tướng." Lưu Hạo Nam đặt một quân cờ xuống, nghiêng đầu hỏi Tiểu Hắc Đản: "Muốn chơi không?"
Tiểu Hắc Đản lập tức cực kỳ hào hứng, xắn tay áo.
Lưu Hạo Nam nhường chỗ, bước nhanh ra khỏi phòng, nhận lấy cá và trứng gà trong tay của Tô Mai."Chị Tiểu Mai, buổi trưa ăn cá sao?"
"Ăn sủi cảo cá." Tô Mai vừa cầm cái liềm đi cắt rau hẹ, vừa nói: "Trứng gà đặt vào trong tủ ở phòng bếp, cá bỏ vào trong chậu rửa rau."
"Vâng."
Tô Mai cắt mấy cân rau hẹ, rồi lại hái bó thì là.
"Tiểu Cẩn, Bình An." Tô Mai bỏ rau hẹ vào trong sụt trúc, sàng tre, bưng lên đưa cho họ, nói: 'Mấy đứa qua đây nhặt rau."
Mấy người đáp lời, để lại mình Tiểu Hắc Đản chơi cờ, cầm rau hẹ lên nhặt.
Tô Mai nhìn dưa hấu đã ăn sạch sẽ, mặc dù từng đứa nhặt đều chậm, nhưng vẫn sạch sẽ.
Tô Mai vứt vỏ dưa, rửa tay, rồi cầm tạp dề lên thắt ở trên eo, múc bốn gáo nước và lấy khăn ướt đậy lên, cầm dao lên, bắt một con cá thu đánh vảy, rạch bụng móc nội tạng ra, bỏ màng đen, bỏ đường tanh, rửa sạch sẽ, chặt đầu đuôi, mổ ra, bỏ xương cá và da cá, băm vụn thịt.
Lưu Hạo Nam ở bên cạnh nhìn động tác gọn gàng của Tô Mai, cuối cùng đã hiểu hai tên Lưu Minh Trạch và Lưu Minh Hàn học nấu ăn thế nào rồi. Xem chị Tiểu Mai xử lý nguyên liệu nấu ăn, giống như đang xem tiệc thị giác vậy.
"Chị tiểu Mai." Lưu Hạo Nam đợi cô ấy làm xong cá, hỏi: "Em làm cái gì?"
"Xem bọn họ đã nhặt rau hẹ xong chưa." Tô Mai bỏ thịt cá vào trong âu gốm sứ, rửa gừng, nói: 'Nhặt xong rồi thì rửa sạch, vẩy nước đi giúp chị."
"Vâng."