Chương 348: Cạo trọc (4)
Chương 348: Cạo trọc (4)Chương 348: Cạo trọc (4)
Tiểu Du nhi được Triệu Cẩn, Lâm Niệm Doanh thay phiên nhau cõng trở về, bọn họ vừa bước vào cửa thì đã nghe thấy Tô Mai đang khen Triệu Khác đẹp trai, rất ghen tị: "Con đẹp trai, Tiểu Du nhỉ đẹp trai nhất."
Tô Mai không sợ hãi liếc nhìn cậu bé, sau đó cô tiếp tục vẽ nói: 'Con xem đầu của ba con có sáng bóng không? Có phải là ngôi sao đẹp nhất trong bầu trời đêm không?”
Triệu Khác nhấch môi, cầm quần áo sạch, sau đó anh xách một thùng tràn đầy nước nóng đi vào phòng tắm.
"Tiểu Du nhi cũng muốn trở thành ngôi sao đẹp nhất."
Bàn tay của Tô Mai ngừng lại một lát, cô nhìn vào khoảng trống bên cạnh Triệu Khác, ừm, thêm một người đầu trọc nữa cũng không tệ.
"Được, mẹ sẽ cạo tóc cho con."
Dứt lời, Tô Mai đặt quyển phác họa, bút chì xuống, xô xách nước trong ấm đổ vào trong chậu để nguội rồi gội đầu cho cậu bé: "Tiểu Cẩn, con ôm thằng bé ngồi trên cái ghế đẩu đi, đừng để thằng bé lộn xộn."
Triệu Cẩn không hề cười nhạo chế giêu mà ôm lấy Tiểu Du nhi ngồi ở trên ghế đẩu, cậu ấy vòng tay ôm lấy hai cánh tay nhỏ bé của cậu bé.
Tiểu Du nhi chớp mắt: "Mẹ, cạo tóc xong thì con sẽ trở thành ngôi sao đẹp nhất, có đúng không?”
"Đúng đúng.' Tô Mai cong môi nén cười, buộc tạp dề cho cậu bé, sau đó cô cầm dao găm và bắt đầu cạo.
Vài ngày sau vụ việc này, trên người Triệu Cẩn, Tiểu Hắc Đản, Lâm Niệm Doanh đều có thêm mấy con rận.
Tô Mai hơi chột dạ sờ mũi, cô cảm thấy nhất định là ngày mà cô cạo đầu cho Tiểu Du nhi, cô đã đưa cho cậu ấy chiếc tạp dề mà Triệu Khác đã sử dụng.
"Tới đây.' Tô Mai nhìn ba người và vỗ tay: "Gội đầu đi, mẹ lấy dao găm cạo tóc cho mọi người."
"Ngôi sao đẹp nhất." Tiểu Du nhi sờ đầu trọc của mình, cậu bé vui vẻ chỉ vào Triệu Khác, sau đó cậu ấy nhìn bản thân rồi lại nhìn ba người và nói: "Một ngôi sao, hai ngôi sao, ba ngôi sao, bốn ngôi sao, năm ngôi sao."
"Moal" Tô Mai nâng khuôn mặt của cậu bé và hôn lên, cô khen ngợi: "Tiểu Du nhi của chúng ta thật giỏi, đã có thể đếm đến năm rồi."
"Dạ." Tiểu Du nhi gật đầu, cười nói: "Tiểu Du nhỉ rất giỏi, còn biết đếm đến sáu, bảy, tám."
Tô Mai: "Cục cưng thật giỏi!"
Tiểu Hắc Đản bĩu môi: "Con đã có thể đếm tới một trăm từ lâu rồi."
"Ừm"" Tô Mai quay đầu lại và hôn lên má của cậu bé: "Tiểu Hắc Đản của chúng ta cũng rất giỏi!"
"Ha ha..." Tiểu Hắc Đản ngượng ngùng xua tay: "Bình thường, bình thường-"
Triệu Cẩn, Lâm Niệm Doanh: ... Dì / Chị dâu Tô thật sự càng ngày càng ngây thơ.
Vào ngày mười lăm tháng tám, Tần Thục Mai nhận được quà của con dâu, đồng thời bà ấy còn nhận được một bức vẽ, một dãy năm cái đầu trọc, bà ấy nhìn thấy một chuỗi con số trên đầu con trai mình: ngôi sao sáng nhất trên bầu trời.
Triệu Cẩn, Lâm Niệm Doanh, Tiểu Hắc Đản, Tiểu Du nhi ở bên cạnh cũng chia nhau dùng những nét bút non nớt đánh dấu ở trên đầu: sao Hằng, sao Tuệ, sao Hỏa, sao Thủy.
Trong nhà ăn chỉ có một lượng dầu có hạn. Tô Mai đang chuẩn bị quà tặng cho dịp Tết, cô liền nghĩ sẽ lấy dầu làm quà tặng cho mọi người. Mùa đông là thời điểm thích hợp để làm mấy đồ ăn nóng. Màn thầu được nặn thành viên, bên trong kẹp miến, cải trắng, củ cải hầm, sau đó đem màn thầu đi hấp chín. Ăn một miếng màn thâu nóng hổi có thể xua đi cái lạnh giá của ngày đông.
Cô đưa tất cả đậu nành trong nhà cho các sĩ quan hậu cần để làm đậu phụ. Để mua đủ số đậu đó, Tô Mai đã chạy đến mấy nhà, thu được đủ 500 cân, mang đến nhà ăn.
Sĩ quan hậu cần không chỉ chiết dầu mà còn ngâm đậu để chuẩn bị làm làm đậu phụ.
"Sĩ quan hậu cần!", Tô Mai ngạc nhiên khi thấy số đậu anh đang ngâm, nói: "Anh định làm một bàn tiệc đậu phụ hả?."
"Cái gì mà bàn tiệc đậu phụ chứ”, anh sĩ quan hậu cần cười nói: "Sắp đến vụ thu hoạch ngô, khoai lang đỏ, khoai tây, cây cải dầu, cải thảo, củ cải, ... lúc đó sẽ rất bận rộn. Nhân lúc bây giờ đang có thời gian, tôi làm thêm chút đậu phụ khô, để sau các chiến sĩ cũng có thêm chút đồ ăn."
"Đậu phụ khô sao!", Tô Mai tò mò hỏi: "Cách làm thế nào vậy ạ?."
"Rất dễ làm.", anh sĩ quan hậu cần cười nói: 'Mỗi miếng đậu phụ đã để một lỗ nhỏ, sau đó đem đi rửa qua, vớt ra để ráo, phơi nắng ba bốn ngày cho khô, sau đó cho vào túi vải bảo quản, có thể dùng được trong vòng nửa năm."
Hai mắt Tô Mai sáng lên, xoay người hướng ra phía đường, nói: "Vậy để lát nữa tôi cũng đi mua thêm ít đậu nành..."
"Vậy đi đi., anh sĩ quan hậu cần lắc đầu bất lực, đá đá cái giỏ tre đựng đậu nành mà Tô Mai mới mang đến, nhẩm tính: "100 cân đậu thì ép được 15,16 cân dầu, ép 4,5 chục cân là đủ cho mọi người dùng rồi, còn lại sẽ dùng làm đậu phụ."