[Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình (Dịch Full)

Chương 394 - Chương 394: Tìm Có Chút Chuyện (2)

Chương 394: Tìm có chút chuyện (2) Chương 394: Tìm có chút chuyện (2)Chương 394: Tìm có chút chuyện (2)

Tiểu Hắc Đản liếc nhìn ông ấy một cái, rồi cậu bé bắt đầu lắp ráp các bộ phận để trong mũ lại thành khẩu súng thật, sau đó cũng lắp ráp các bộ phận mà tư lệnh Quý để trên chiếc khăn quàng cổ thành khẩu súng gỗ, hai khẩu súng được đặt cạnh nhau trên chiếc khăn quàng cổ, rõ ràng khẩu súng thật lớn hơn khẩu súng gỗ một chút.

Khả năng xuyên và tâm bắn của đạn không thể so sánh được vì chất liệu của hai khẩu súng khác nhau, tạm thời không đề cập đến. Tuy nhiên, xét về kích thước, tính cơ động và dễ dàng lắp ráp, tháo rời thì súng gỗ rõ ràng chiếm ưu thế hơn hẳn.

"Cháu cảm thấy." Tiểu Hắc Đản nói: "Khẩu súng mẹ cháu làm tốt hơn. Nó tiết kiệm vật liệu và dễ lắp ráp."

Tư lệnh Quý im lặng một lúc, sau đó ngẩng đầu nhìn Triệu Nho Sinh: "Con trai út của chú đâu?"

"Đi đến quân đội rồi."

Tư lệnh Quý nhặt hai khẩu súng và chiếc khăng quàng cổ lên, nói: 'Khi nào cậu ấy về thì bảo cậu ấy đến nhà tôi."

Triệu Nho Sinh gật đầu.

"Niệm Huy." Tư lệnh Quý cầm đống đồ bước ra ngoài, đi được hai bước lại quay đầu nói: "Hay là cháu về hỏi ý kiến mẹ cháu chuyện nhập nhập ngũ xem sao? Hoặc là ba cháu Triệu..."

"Mẹ cháu sẽ không cho cháu rời khỏi nhà khi cháu còn nhỏ như vậy đâu, còn ba cháu thì dân chủ hơn." Tiểu Hắc Đản đút tay vào túi và mỉm cười: "Ba cháu sẽ tôn trọng sự lựa chọn của cháu ạ."

Triệu Cẩn, Lâm Niệm Doanh ngạc nhiên nhìn Tiểu Hắc Đản, đổi giọng nhanh thết "Niệm Huy, Niệm Doanh, Tiểu Cẩn." Tô Mai bế Tiểu Du vừa mới tỉnh ngủ, mang theo hai túi quần áo để thay và một giỏ đựng đồ tắm: "Đi nào các con, tắm rửa thôi."

"Mẹ." Triệu Cẩn xấu hổ kêu lên một tiếng, cúi đâu ngượng ngùng nói: "Đưa, đưa quần áo để tụi con tự đi tắm được không?"

Tô Mai đưa cho cậu ấy một túi quần áo lớn và một giỏ đựng đồ tắm, buồn cười xoa đầu cậu ấy: "Vậy con đưa Niệm Doanh và Tiểu Hắc Đản đi tắm nhé, như vậy được không?”

Không đợi Triệu Cẩn trả lời, Triệu Trác không yên lòng bước tới: 'Em dâu, để anh dẫn ba đứa nhỏ tới đó."

Tô Mai: "Cảm ơn anh cả."

"Ba." Triệu Sâm kêu lên: "Ba chờ con với, con cũng muốn đi tắm."

"Thím ơi." Triệu Quân gọi theo sau: "Con cũng muốn tắm rửa, con đi với thím được không?”

Tô Mai gật đầu.

"Em nữa, Hắc Toàn Phong, anh chờ em với." Tôn Tiểu Lăng nhảy dựng lên, chạy ra ngoài đường băng: "Để em về lấy quần áo, anh đừng có đi trước đó, mọi người phải chờ em quay lại nha."

Tiểu Hắc Đản: "Thế mấy anh tính bỏ chim sẻ luôn à?"

"À." Triệu Quân chỉ mấy con chim sẻ thiếu chân hoặc thiếu cánh trên mặt đất: "Còn chưa kịp làm quen đã bị thằng nhóc Tôn Tiểu Lăng kia hấp tấp kéo ra rồi."

Tô Mai thả Tiểu Du và giỏ đựng đồ tắm xuống, đưa quần áo trong tay cho Lâm Niệm Doanh và nhặt một cành cây lên. Tiểu Hắc Đản vội đưa chiếc gọt bút chì sang cho mẹ mình, sau đó chạy vào phòng bếp để xin bảo mẫu một ít dầu.

Tô Mai tước cành cây xong, nhặt mấy con chim sẻ lên, gõ gõ cho rớt hết bùn đất bên ngoài, nhổ lông, sau đó xâu vào cành cây rồi đặt lên lửa. Tiểu Hắc Đản kẹp sợi bông thấm dầu, quết một lớp dầu lên từng con chim sẻ, một lúc sau, mùi thịt nướng đã thoang thoảng bay lên.

"Oa, thơm quá đi!" Triệu Quân võ vai Tiểu Hắc Đản, cười nói: "Em Hắc Đản à, giờ anh mới phát hiện em có rất nhiều ưu điểm đấy."

Tiểu Hắc Đản đưa chén đũa trong tay cho Triệu Sâm đang đứng một bên: "Anh Sâm, học hỏi một chút đi, từ từ rồi anh sẽ thấy mình càng ngày càng tiến bộ hơn, giống như em nè, đi đâu cũng có em trai để sai vặt, còn được chị Quân rất ngưỡng mộ nữa."

Khóe miệng Triệu Sâm giật giật.

"Ha ha...' Triệu Quân vui vẻ nói: "Anh cả, anh thành em trai của em Hắc Đản rồi đấy biết không?"...

Buổi tối, lúc Triệu Khác vừa về đến cửa nhà, đã bị cảnh vệ viên của tư lệnh Quý chặn lại: "Đồng chí Triệu, tư lệnh của chúng tôi tìm anh có việc đấy."

Triệu Khác trố mắt nhìn, gật đầu rồi đi theo sau cảnh vệ viên đến nhà họ Quý.

Tư lệnh Quý đang ở trong phòng làm việc, trên bàn là hai khẩu súng hồi chiều.

Nhìn hai khẩu súng đó, lông mày của Triệu Khác hơi nhíu lại, cuối cùng đã hiểu được nguyên nhân vì sao mình bị gọi tới gấp như vậy.

"Tư lệnh Quý!" Triệu Khác đứng ở cửa: "Bộp" một tiếng, chào theo kiểu quân đội.

"Ngồi đi." tư lệnh Quý chỉ vào phía đối diện bàn đọc sách: "Cậu chưa ăn cơm tối phải không. Tiểu Lý." tư lệnh Quý quay đầu lại phân phó cảnh vệ viên: "Cậu tới phòng bếp kiểm tra xem còn gì ăn không, đem một ít đồ ăn lên để tiểu Triệu lót dạ trước đi."

Triệu Khác: "Không cần..."

Còn chưa nói hết câu thì cảnh vệ viên đã rời khỏi phòng làm việc.
Bình Luận (0)
Comment