[Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình (Dịch Full)

Chương 534 - Chương 534: Sống Lâu (3)

Chương 534: Sống lâu (3) Chương 534: Sống lâu (3)Chương 534: Sống lâu (3)

Triệu Quân nhìn thấy, cực kỳ hâm mộ: "Thím nhỏ, còn nữa không ạ?"

"Con, cháu chờ một lát." Tô Mai xoay người đi về phía phòng bếp: "Thím sẽ làm cho cháu ngay."

"Mẹ, còn con nửa." Tiểu Du Nhi trượt xuống vòng tay ấm áp của ba mình, lộc cộc chạy vào phòng bếp.

Tô Mai lại véo từng sợi mì kéo dài kéo mỏng ném vào trong nồi, nấu chín rồi vớt ra, tưới nước canh thịt cừu lên, bỏ trứng gà, thịt cừu cắt lát và cải thìa.

Tiểu Khác rửa mặt xong, đi vào bưng từng bát từng bát ra ngoài.

Ngày hôm qua Dụ Lan và Triệu Trác không về mà ngủ trong phòng trẻ em ở bên này.

Triệu Trác và Triệu Nho Sinh chậm rãi từ bên ngoài bước vào cửa, Dụ Lan mới ngủ dậy nên vẫn còn khá buồn ngủ: "Tiểu Mai, em làm sao?"

Tô Mai gật đầu: "Em chỉ nấu mì thôi, chị dâu, chị nếm thử đi, nếu không thích, chị có thể nhờ chị Lý làm món khác cho chị."

"Mùi thơm như vậy sao có thể không thích được." Sau khi rửa mặt đơn giản xong xuôi, Dụ Lan kéo ghế ra ngồi xuống, bưng một bát lên ăn: "Ừm, rất ngon, hôm nay chúng ta được ăn ké may mắn của Tiểu thọ tinh Đan Tuyết." Nói rồi, Dụ Lan lấy ra một chiếc hộp màu đỏ đưa cho Cố Đan Tuyết, nói: "Này, sinh nhật vui vẻ!"

Tần Thục Mai trực tiếp tặng cho cô bé một cái ngọc phật.

Triệu Nho Sinh, Triệu Trác và Triệu Diệc đều tặng bao lì xì, Tô Mai mới học làm một bộ quần áo, sau khi cơm nước xong xuôi mới lên lầu đưa cho cô bé.

Cố Đan Tuyết nhìn hai bộ quần áo được trải trên giường, đứng tông ngồng cả buổi. Tô Mai thay cho Tiểu Du Nhi bộ đồ tây nhỏ mà cô ấy đã sửa xong hồi hôm qua, và đưa Điềm Điềm mặc chiếc váy đỏ dệt kim của chính cô rồi giao chúng cho Triệu Sâm. Rửa lại mặt, trang điểm nhẹ, lên bộ liên xanh quân đội, tháo chiếc kẹp tóc trên đầu.

Mái tóc đen nhánh dài đến thắt lưng buông xõa, hơi xoăn ở phần ngọn.

Tô Mai gom lại và giữ phần tóc phía trên, lấy một chiếc kẹp tóc hình con bướm tết thành kiểu công chúa.

Triệu Khác đưa Triệu Cẩn, Lâm Niệm Doanh và Tiểu Hắc Đản trở lại, nhìn thấy Tô Mai, hai tròng mắt lóe sáng, thì là lần đầu tiên thấy cô ấy ăn mặc như thế này, dáng người cao mảnh, vòng eo thon thả, da trắng tuyết, đôi môi đỏ cùng khí chất cao sang, tao nhã như nữ sinh mười sáu.

"Mẹ." Tiểu Hắc Đản chen ngang hai người anh trai, dang tay ôm eo Tô Mai, cười nói: Hôm nay mẹ đẹp quái"

"Hôm nay Niệm Huy cũng bảnh lắm chới" Tô Mai chỉnh chiếc mũ quân đội trên đầu cu cậu cho ngay ngắn: "Hôm qua bác Phạm của con đã tặng mỗi đứa một bộ đồ tây, mẹ thay cho các con."

"Để anh lấy." Triệu Khác nói: "Em đi xem Đan Tuyết đã thu dọn xong rồi chưa, năm phút nữa lên đường."

"Dạ." Tô Mai khoác vai Tiểu Hắc Đản, nhìn Triệu Cẩn và Lâm Niệm Doanh ở cửa, ân cần hỏi: "Ăn sáng chưa cháu?"

Triệu Cẩn: "Cháu ăn chưa no."

Tiêu chuẩn hàng ngày cho mỗi người trong nhà ăn quân đội là năm hào chín, đối với người lớn, họ sẽ giảm một nửa.

Số lượng huấn luyện quá lớn nên cơ bản là không đủ ăn hàng ngày.

Tuy rằng thỉnh thoảng được mẹ trợ cấp mua một phần chiên xào nhỏ, nhưng tương đối, ba người bọn họ có thể ăn nhiều hơn so với các bạn học khác, cho nên ít tiền giấy đó chưa đến cuối tháng đã hết, mới tức thì ba tụi nó còn chén xong ly sữa bột.

"Trong bếp có canh thịt cừu, thay đồ xong rồi bảo dì Lý nấu mì cho các con."

"Ức ực' Cả ba đồng loạt nuốt nước bọt, đã bao lâu rồi không được ăn thịt!

"Mẹ, ba Triệu." Tiểu Hắc Đản ba chân bốn cẳng chạy ù xuống lầu: "Bọn con sẽ thay sau."

Triệu Cẩn và Lâm Niệm Doanh vẫn còn từ tốn, tươi cười với hai người rồi từ tốn ra khỏi cửa, quắc nhìn nhau rồi nhảy ù lên tay vịn cầu thang, trượt tới góc quẹo, động tác biến hóa tùy cảnh, nhảy lên tay vịn tiếp theo và xuống dưới lầu trước cả Tiểu Hắc Đản rồi chạy như bay vào nhà bếp.

Chưa kịp rửa tay đã ngó thấy thịt cừu trên đĩa, bốc vài miếng rồi đút vào miệng, không buồn nhai cân liền nuốt chửng rồi bốc thêm vài miếng nữa...

Đến khi Tiểu Hắc Đản đến, nửa đĩa thịt cừu chỉ còn lại hai miếng.

Lâm Niệm Doanh nhét cái đĩa vào tay anh, hai má phồng lên nói: "Đừng nói người làm anh này hẹp hòi nghe, dành riêng cho em kìa.'

Tiểu Hắc Đản ngẩng đầu dồn hai miếng thịt vào miệng, đặt xuống đĩa, liếc mắt nhìn: "Vờ vịt"

Chị Lý cầm lấy ly nước ấm, vén tạp dề lên lau tay, đau lòng bảo: "Thịt đó nguội rồi, ăn vào sẽ dễ chịu, trong nồi còn có xương cừu, dì vớt cho vài miếng trước rồi trụng mì cho."

Ánh mắt của cả ba đứa sáng quắc, Triệu Cẩn nhấc ấm nước nóng trên bếp, trụng ba bộ bát đũa, Lâm Niệm Doanh lấy cái môi và đũa cùng gắp ba cục xương cừu ra.

Tiểu Hắc Đản với tay cuỗm phần xương nhiều thịt

Triệu Cẩn gõ đũa lên tay nó: "Rửa tay đã." Tiểu Hắc Đản phớt lờ cậu, chịu nóng mà đưa xương bỏ vào bát của mình, gặm vài miếng rồi mới an tâm đặt bát lên thớt, múc nước rửa tay.
Bình Luận (0)
Comment