[Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình (Dịch Full)

Chương 561 - Chương 561: Ruộng, Qua Lại (2)

Chương 561: Ruộng, Qua Lại (2) Chương 561: Ruộng, Qua Lại (2)Chương 561: Ruộng, Qua Lại (2)

Sĩ quan hậu cần, Đại Bàn và Tiểu Trang đều không có ở đó. Tiểu Vương ở phòng ấp trứng nhìn thấy Tô Mai, lập tức ném cây cời lửa trong tay, hưng phấn chạy tới nói: "Đồng chí Tô, trở về lúc nào đấy?"

"Hôm nay." Tô Mai đánh giá bên ngoài nhà ăn, quảng trường được dọn dẹp rất sạch sẽ: "Chuẩn bị phơi cải dầu à?"

"Ừm, sĩ quan hậu cần kêu mọi người ngày mai thu hoạch cải dầu. Đồng chí Tô, nhà các cô cũng có trồng phải không?"

"Có một thửa."

"Vậy cô có thể nói với sĩ quan hậu cần hoặc là bếp trưởng, thu hoạch cây cải dầu rồi kéo qua phơi chung, lúc bếp trưởng kéo gia súc xay ngũ cốc, thuận tiện xay giúp cô luôn thể."

"Ừm"" Đúng là Tô Mai có ý này: "Bếp trưởng đâu?"

"Dẫn mọi người đi nhặt trứng vịt trên bãi bùn rồi. À, đúng rồi, đồng chí Tô, cô muốn mua gà con, vịt con không?”

Gà vịt năm trước, trước khi Tô Mai đi đều giết xử lý, nghe vậy cô gật đầu: "Bao nhiêu tiền một con?"

Năm nay không giống năm trước, quân tẩu vừa đến, vì để cho mọi người có lòng trung thành mà vô điều kiện đưa ruộng đất và gà vịt, bây giờ tất cả đều đi lên chính quy, một vài chính sách quy định cũng được thi hành.

"Cô mua đám trong phòng ấp trứng này hay là chọn đám bọn tôi nuôi đến choai choai?"

"Choai choai đi." Như vậy có thể ăn trứng gà trứng vịt sớm hơn.

"Gà bốn hào một con, vịt sáu hào." Tiểu Vương thấy họ không rảnh tay, đi ra sau bếp xách sọt tre ra: "Đi, tôi dẫn mọi người đi qua chọn." Gà vịt được nuôi ở một khu đất trên núi bên ngoài nhà ăn, mấy người đi xuyên qua khu đất trồng rau, xa xa đã nhìn thấy mấy loại mận gai và trúc xAnh ba trước đã mọc lên xanh um tươi tốt, trông rất đẹp.

Khác nhau là bên cạnh có thêm một cái chuồng dê to, năm trước chỉ nuôi một hai con dùng để bổ sung dinh dưỡng cho bệnh nhân, ấy vậy mà năm nay đã mở rộng ra gấp mấy chục lần, vì để những chiến sĩ có thêm chút thịt để ăn mà sĩ quan hậu cần đã cố gắng lắm rồi.

Tô Mai dẫn theo Tiểu Du Nhi, Tân Thục Mai và Cố Đan Tuyết đứng trước cửa rào chuồng gà vịt, Tiểu Vương xách sọt đi vào lựa.

Gà có lớn khoảng hai trăm rưỡi gram, vịt thì trông nặng hơn, gần nửa ký, trách không được lại đắt như vậy.

"Tôi muốn chín con gà mái, một con trống, bốn con vịt mái, một con vịt đực." Ở trong bộ đội chính là tốt ở điểm này, bởi vì hình thức quản lý gần như là tự cấp tự túc, không ai hạn chế số lượng nuôi gia súc.

Tô Mai mua nhiều, một sọt không chứa đủ, Tiểu Vương lại đến nhà ăn nông khẩn lấy thêm hai cái sọt, còn thuận tiện dẫn theo hai chiến sĩ đến, sau khi bắt đủ thì đưa thẳng đến nhà.

Mấy ngày hôm trước chuồng gà vịt trong sân mới vừa được Mạnh Tử Hành và Vương Tuấn giúp đỡ sửa sang lại.

Vén cửa chuồng ra hai bên, Tô Mai mở hầm lấy ra nửa bao trấu, cầm chén xúc một chút, đổ thêm nước vào máng khuấy lên, gà vịt vỗ cánh kêu âm ï chạy đến giành ăn.

Cố Đan Tuyết và Tiểu Du Nhi nằm trên cửa gỗ nhỏ hiếu kỳ nhìn.

Tần Thục Mai ngồi trên ghế tre dưới hành lang nghỉ tạm một lát, rôi xách giỏ tre đến đất trồng rau hái ít lá già, đưa cho hai đứa nhỏ, kêu bọn nó đợi một chút, gà vịt ăn xong rồi thì cắt nhuyễn lá già khuấy với trấu cho ăn, như vậy sẽ đỡ tốn lương thực. Tô Mai ném bao thuốc vào sọt của ba người đi vội vàng, rửa tay, nấu nồi cháo tôm bóc vỏ, chà cua rồi đem hấp, hến cạy ra hồi chiêu được cô xào với rau hẹ, còn lại trộn với măng tây, đọt cải xào.

Tô Mai cởi tạp dề, đang định cầm tiên giấy và lồng bánh bao đến nhà ăn mua ít màn thầu, Trương Ninh đã xách theo một rổ bánh bao mới ra lò đi vào: "Bánh bao mỡ heo dưa chua này, ăn thử đi."

Tô Mai xoa xoa tay, cầm lấy một cái bẻ ra cắn thử, trong dưa chua có mùi ớt cay cay và mùi hương diệp, vị cay tê tê rất bắt vị: "Ngon đấy."

Tô Mai cho bánh bao vào lồng, lấy tám con cua đã hấp chín cho cô ấy.

"Niếp Niếp không ăn được, lấy sáu con thôi." Trương Ninh nói xong lấy ra hai con, chào Tần Thục Mai rồi xách rổ đi.

Chân trước Trương Ninh vừa đi, chân sau chính ủy Tống đã dẫn theo Trâu Thu Mạn mang theo túi lưới tới.

Tiểu Du Nhi vừa thấy Trâu Thu Mạn đã buông chân ngắn, kêu 'DỲ rồi chạy nhào tới. Vẻ mặt chính ủy Tống đột nhiên thay đổi, giơ tay ra xách cậu bé lên.

Tô Mai nhìn thấy vậy, nghĩ một lúc rồi nhìn bụng Trâu Thu Mạn cười nói: "Mang thai?"

Trâu Thu Mạn đỏ mặt, gật đầu: "Hơn hai tháng rồi."

Tô Mai: "Vậy cô và hiệu trưởng Thái không chênh lệch nhau mấy rồi, chị ấy cũng có thai hơn hai tháng. Vào nhà ngồi đi, có ăn cá được không? Tôi chừa cho cô một khứa.”

"Không cần phiền hà vậy đâu, có rau là được rồi." Trâu Thu Mạn nói xong, nhìn vê phía Tần Thục Mai và Cố Đan Tuyết ngồi dưới hành lang, cười nói: "Đây là bác gái và Đan Tuyết đúng không?"
Bình Luận (0)
Comment