Chương 586: Mời Khách (4)
Chương 586: Mời Khách (4)Chương 586: Mời Khách (4)
Khi cá được đưa đến nhà ăn Nông Khẩn, các sĩ quan hậu cần nhìn số lượng cá và lấy ngay hai con cá Mú đốm, hai con cá Tầm và một số cá Lư bỏ trong thùng đưa cho Triệu Cẩn: "Xách về nhà đi, giao cho thây Uông."
Triệu Cẩn gật gật đầu, xác theo thùng cá, mời ba con Trương Hạ Sơn về nhà ăn cơm với cậu bé.
Bọn họ đến đây vào giờ này, mặc dù nói đã ăn cơm rồi nhưng cùng lắm cũng chỉ gặm cái bánh bột ngô trên đường đi mà thôi.
Trương Hạ Sơn xua xua tay, không nói một lời lập tức cầm lấy một con dao nhọn lên, bắt một con cá làm sạch.
Trương Hướng Thần và Trương Hướng Đồng không tìm được dao nên ngồi xổm trước giỏ rau để nhặt rau.
Thấy không thể gọi được bọn họ, Triệu Cẩn đưa cá trở về, câm lấy hộp thức ăn múc một ít cháo, lấy mười chiếc bánh bao, cắt ở giữa ra rồi kẹp thịt đầu heo vào, cầm đồ ăn đi đến nhà ăn.
Trong chiếc ấm sành trên bếp, thầy Uông đang hầm một hũ cháo cho Tô Mai.
Sau khi rửa mặt xong, Tô Mai húp hai bát cháo, vận động nhẹ một chút rồi tìm một đôi găng tay đeo vào, mở két sắt ra lấy bản vẽ mà Triệu Khác đã vẽ ra, nhìn vào tiến độ, sau đó cô trải một tờ giấy lên bàn, vẽ những thứ bên trong của chiếc máy bay chiến đấu.
Triệu Khác tan ca sớm rồi vội vàng chạy đến nhà ăn Nông Khẩn, nhóm quân tẩu dẫn theo mấy đứa nhỏ đã chen chúc chật khoảng sân.
"Sao lại nhiều người như vậy?" Triệu Khác tìm được ông cụ Cố, nhỏ giọng hỏi.
Ông cụ Cố chỉ chỉ vào Triệu Cẩn và Lâm Niệm Doanh đang bị nhóm quân tẩu bao vây xung quanh, nói: "Ông nghe bà Vương nói, bởi vì sợ mở miệng xin tài liệu học tập sẽ khó coi nên đưa một lễ vật đến. Yên tâm đi, ông và sĩ quan hậu cần sẽ mua thêm mấy sọt tre nấm, năm trăm cân khoai tây, một trăm cân miến. Ông không để ý lắm đến việc bày mâm gì đó, trực tiếp nấu thức ăn trong nồi to là đủ rồi. À, còn có cá của đồng chí Trương đưa đến nữa, ông chưa cho nấu, ngoại trừ bốn năm con bọn họ giết trước đó ra thì tất cả đều được nuôi sống rồi, nồi cá om dưa kia là tôi bảo bọn họ đến ruộng nước nhà ông bắt đấy."
Triệu Khác giật giật khóe miệng, đi đến chào hỏi với Trương Hạ Sơn đang giúp đỡ mọi người, nhìn khắp nơi nhưng vẫn không thấy Tô Mai, anh mở miệng hỏi, cô chưa đến đây nên vội vàng lên xe về nhà đón người.
Tô Mai là người có kinh nghiệm, chỉ mất một buổi sáng đã sắp đuổi kịp thành quả một đêm của Triệu Khác.
Tô Mai ngồi trên xe đạp của Triệu Khác để mặc anh đi lên con dốc thoải bước vào nhà ăn Nông Khẩn, ngay lập tức bị mọi người bao vây xung quanh.
Có người chúc mừng, có người muốn xin bản ghi chép và tài liệu học tập, cũng có những người muốn thăm dò hỏi han chuyện hôn nhân của Triệu Cẩn và Lâm Niệm Doanh.
Triệu Khác đưa xe đạp cho Tiểu Hắc Đản đang chạy đến, bản thân che chở cho Tô Mai, vừa đi vừa đáp lại câu hỏi của mọi người.
Trên bàn chính có ghế để trống, ba người khác đã có mặt đầy đủ.
Ngoại trừ ông cụ Cố ăn mặc trên người một bộ quần áo làm bằng vải dệt thủ công giống như một lão nông làm vườn ra thì những người khác đều mặc quân phục.
"Tư lệnh Giang, lão viện trưởng, bộ trưởng Diệp...' Tô Mai ngạc nhiên chào hỏi với từng người một.
"Ha ha... Nhìn dáng vẻ ngạc nhiên của Tiểu Tô kìa." Tư lệnh Giang cười nói: "Sao nào, không định mời chúng tôi sao?" "Là không thể tin được các ngài trăm công ngàn việc nhưng vẫn có thể bỏ chút thời gian đến đây." Tô Mai đưa tay ra mời ông ấy: "Trong số những người có mặt ở đây hôm nay, ngài và chú của ngài lớn tuổi nhất, hãy cho chúng tôi một cơ hội để thể hiện sự kính trọng."
Tư lệnh Giang và ông cụ Cố đồng thời xua xua tay.
"Đây là bữa tiệc lên lớp của đám trẻ, người làm cha làm mẹ như hai cô cậu mới là nhân vật chính của hôn nay." Tư lệnh Giang cười nói: "Chúng ta ngồi vào vị trí chủ vị để mọi người khai tiệc đi!"
Những người khác cũng phụ hoạ theo.
Sau một phen nhún nhường, Tô Mai và Triệu Khác đều ngồi xuống chủ vị.
Vừa mới nói chuyện được một lát, sĩ quan hậu cần đã chạy đến ghé sát vào tai Triệu Khác, nhỏ giọng nói: "Bây giờ đã khai tiệc chưa ạ?"
Triệu Khác thấy tất cả những người được mời đến đều đã có mặt đông đủ, gật gật đầu.
Bởi vì trước đó không ngờ tư lệnh Giang và một số quan chức cấp cao sẽ đến đây nên bọn họ chỉ chưng bánh ngô, nấu cơm và hai món hầm khác. Trong lúc vội vàng, sĩ quan hậu cần và thầy Uông đã dẫn theo người đến, tạm thời làm thêm bốn món khác nữa là cá hấp, nấm hương cải ngồng, cá nhỏ xào cay và đầu heo kho.
Bên bàn chính được chú trọng hơn một chút, món ăn hầm không đựng trong nồi mà đổi thành đĩa, một món hai đĩa, ngoài ra còn có thêm một đĩa đậu phộng và một đĩa điểm tâm.
"Hai cô cậu không dẫn theo Tiểu Cẩn và Niệm Doanh lên nói mấy câu sao?" Bộ trưởng Diệp cười nói.