Chương 649: Béo đẹp (1)
Chương 649: Béo đẹp (1)Chương 649: Béo đẹp (1)
Ngửi thấy mùi thịt trên trấn, Cố lão thở dài: "Ngày mai đồ ăn trong nhà nên nấu ngon một chút, cũng không cần cầu kỳ."
Sư phụ Uông đang ngồi xổm mài dao trước bếp lò, cứ cách một lúc lại ngừng lại xem xét lưỡi dao, sau khi cảm thấy vừa lòng rồi mới lấy nước rửa sạch lại, cười nói: "Nhìn xem dao tốt quá này!"
Không nói đến món cá ban đầu, thầy Giang đã gạch bỏ một vài món, và thêm vào hai món điểm tâm và ba món thịt, lần lượt là bánh đậu đỏ, khoai tây chiên giòn, thịt ba chỉ kho rau mận và đĩa thịt heo kho, cùng với thịt xào mộc nhĩ. Thịt được chiên giòn bên ngoài, bên trong mềm, ăn thật sự rất ngon. Tô Mai không nhịn được mà ăn mỗi món một ít.
Con hổ con vì ngửi được mùi thịt liền hưng phấn xoay người dưới chân của cô, Tô Mai xoa xoa tay, nhận lấy cây dao đã được Cố Miểu rửa sạch, bổ đầu heo ra, lấy óc chia cho mọi người, sau đó ném xương cho hổ con.
Hổ con gặm hai cái, ngoài trừ ngửi được mùi thịt, nó cũng không ăn được miếng thịt nào, cô lóc quá sạch sẽ "Grừ-"
"Con đó, trêu nó làm gì?" Dì Trà buồn cười mà nhặt khoai lang đang chôn trong đống lửa lên, lột đi vỏ ngoài cháy đen của nó, sau đó bỏ vào tô, thêm ít nước canh thịt và thịt vụn trộn lên cho nó ăn.
"Dì như vậy không phải cũng là đang lừa gạt nó sao?" Tô Mai cười nói.
"Cơm canh ngon như này, nhà bình thường còn không có mà ăn kia kìa."
"Hiện giờ nó cũng không đi săn bắt được, nhưng nó lại còn chướng mắt thịt của dì đưa cho nó. Dì xem, nó có ăn đâu."
Hổ con ăn hai ngụm thịt vụn trong tô, lại vùi đầu uống thêm mấy ngụm canh thịt, sau đó đi về phía Tô Mai, khoai lang trong tô một miếng nó cũng không đụng tới.
"... Nếu không thì ra ngoài mà kiếm đồ ăn đi, lại còn kén chọn như vậy, nhà tôi không nuôi nổi thứ này." Dì Trà nói xong thì bưng tô đến trước mặt ba con chồn chó.
Mấy tháng qua đi, ba con chồn chó con đã được nuôi mập lên rất nhiều, thân hình cũng to gần bằng hổ con rồi.
Tô Mai liếc mắt, quay đầu lại hỏi Triệu Khác: "Có phải chôn chó mẹ đã bị bắt đi rồi không?"
Nói đến đây, liên nhớ ra cũng đã mấy ngày rồi chôn chó mẹ không tới đây.
"Chờ xem khi nào chồn chó mẹ tới, nếu không thì đợi đến khi sông tan băng, nếu nó vẫn không tới, anh sẽ đưa chúng lên núi."
"Vâng." Tô Mai múc một muỗng óc heo lên định ăn, nhưng khi cúi đầu xuống liền nhìn thấy ánh mắt trông ngóng của hổ con, cô tức giận nói: "Đi mang cái tô nhỏ của mày tới đây đi." Nói xong cô còn khoa trương mà diễn tả hình dạng của cái tô cho con hổ xem.
Hổ con mở to mắt nhìn một lát, sau đó nhanh chóng chạy ra ngoài cửa, lúc trở lại trên miệng đã ngậm thêm một cái tô nhỏ, sau khi tới chỗ Tô Mai liền đặt tô xuống đất.
Tô Mai khom lưng để óc heo vào trong tô nhỏ của nó, hổ con mừng rỡ kêu một tiếng, đuôi nó vì vui vẻ mà phe phẩy qua lại. ...
Sáng sớm hôm sau, Tô Mai vừa mở mắt ra đã nghe thấy tiếng "oe oe" của Tiểu Hòa Huyên, cô bò dậy thay tã cho bé con, Triệu Khác đã đem quần áo chuẩn bị sẵn cho hai mẹ con cô đặt ở đầu giường.
Từ trong ra ngoài đều là đồ mới, không phải mợ chuẩn bị cho, mà là do Kinh Thị Tần Thục Mai và Dụ Lan đã tìm người làm ra.
Tô Mai vùi người vào trong chăn, mặc áo khoác, nhận lấy khăn lông xoa ngực mà Triệu Khác đưa tới, sau khi cho đứa nhỏ bú no rồi, cô mới đi thay quần áo.
Áo đỏ bên trong mềm mại, cùng với áo lông dê dệt kim hở cổ, quần bó, trên áo bông có thêu chữ Phúc màu đỏ thẫm, quần bông, giày đầu hổ, mũ đầu hổ, khăn quàng cổ nhỏ, sau đó là dùng chăn nhỏ bọc lại.
Triệu Khác ôm lấy con gái, lấy khăn lông mà lau khuôn mặt và đôi tay nhỏ của con bé, thoa kem dưỡng chuyên dùng cho bé con được Cố Miểu gửi tới, sau khi xong xuôi mới ôm nó ra ngoài, đúng lúc gặp Cố lão cũng đã thay xong quần áo mới.
Sau đó, anh mang Tiểu Du đi ra ngoài để sửa sang lại lều.
Trên giường đất trong phòng chỉ có thể đặt bốn bàn, còn lại năm bàn nếu đặt ở nhà người khác, một nhà chắc chắn không đủ, phải tìm hai nhà.
Nhưng khoảng cách quá xa, có hai bàn, đồ ăn mang qua chắc cũng đã nguội lạnh mất rồi.
Chi bằng rửa sạch lêu rồi mang ra, lau qua ba mặt lều, dựng vài lều lên, liên có thể đặt được 5 bàn rồi, có thể để mọi người ngồi ở chỗ này.
Trời tháng tư, đã không còn lạnh nữa, nhiệt độ giữa trưa ở bên ngoài đã có thể tới 13-14 độ. Ngồi trong lều dự tiệc, chỉ cần bố trí thỏa đáng, sẽ hoàn toàn không gặp phải vấn đề gì.
Lầu trong nhà đã chuẩn bị xong, liền đi tới cục công an để chuyển 5 bộ bàn ghế tới, sau khi xong rồi, anh đi vào nhà rửa mặt.
Tô Mai đã làm tóc xong, trên đầu cài một đóa hoa hồng nhung, đang đứng trước gương ngắm nghía, khuôn mặt trắng nõn, hai bên vẫn còn tóc mai rơi xuống.