Chương 689: Tiểu Hắc Đản (2)
Chương 689: Tiểu Hắc Đản (2)Chương 689: Tiểu Hắc Đản (2)
Hai thầy giáo dẫn theo mấy đứa nhỏ đi học như bình thường, chờ đến khi người nhà họ Lưu tới rồi mới bàn giao. Trước đó thì vẫn cứ làm theo như cũ, Triệu Khác trực tiếp ký tên lấy tiên, mang theo người đi tới nông trường mua gạch mộc, đồ dùng trong nhà, định chế làm bàn học.
Bọn họ bên này vì người nhà họ Lưu mà bận rộn không ngừng, Triệu Trác cùng Dụ Lan ở Bắc Kinh cũng nhận được thông báo ở biên cương dưới sự giúp đỡ của Cố Thanh và những người khác.
Triệu Trác được phân tới sở cảnh sát thị trấn ở sông Reno, Dụ Lan được phân dạy học ở trường trung học của thị trấn.
Sông Reno cách nông trường hơn bốn mươi cây số, cách Y Ca hơn một trăm cây số.
Nhận được điện thoại, Tô Mai nhíu mày khó hiểu nói: "Không phải nói trực tiếp từ chức trở lại đây sao? Tại sao lại đi xin chỉ viện cho biên cương."
Chi viện cho biên cương, cũng đâu phải thiếu người để điều đi.
"Anh cả em năm nay mới 40 tuổi đầu..." Dụ Lan nói: 'Đều ở nhà làm sao mà được chứ."
Cúp điện thoại, Tô Mai có chút không yên tâm, Sông Reno có một đường cái nối thẳng đến thành phố Giai, hướng gió chính trị đã chịu ảnh hưởng của bên ngoài rất nhiều, anh cả ở đâu cũng không sao cả, nhưng chị dâu thì không được, thân phận kia của cô ấy đặt ở bên ngoài, chính là một quả bom còn kíp nổ có thể bị oanh tạc bất cứ lúc nào.
Hôm sau, Tô Mai thu gom một khối thịt khô, một con cá tâm bốn mươi lăm cân, để Triệu Khác khi đi kéo gạch mộc, hỏi một chút xem đoàn trưởng Dương có thể chuyển đến chỗ của anh trai hay không. Nói đến, lúc này nông trường cũng không kém gì các thị trấn bình thường, đều lấy việc trồng các loại gạo, lúa mạch, bắp, đậu nành làm chính, kết hợp với nuôi gà vịt dê bò, ... Bên trong có phòng khám, hợp tác xã cung ứng, bưu cục, tín dụng hợp tác xã, đội bảo an, đội vận chuyển, ...
Có thể sắp xếp được nhiều công việc.
Đoàn trưởng Dương đang bị cấp trên cũ đuổi theo đến nông trường Hồng Kỳ hỏi vê mấy người nhà họ Lưu đó, nghe vậy, vội vàng không ngừng giới thiệu hai người bọn họ qua đó.
Ba mẹ Dụ Lan ở Cảng Thành, không chịu nổi chuyện này, Triệu Khác gọi điện thoại nhờ Cố Sâm xin một quyển sách HB có ký tên cho Dụ Lan, sau đó tự mình đi đến nông trường Hồng Kỳ, tìm cấp trên cũ của đoàn trưởng Dương là Tống Chí Quốc nói rõ tình huống.
Ba của Tống Chí Quốc là xưởng trưởng của xưởng máy móc ở thành phố Giai, đã sớm nghe đến Triệu Khác, càng biết đến nhân vật ghê gớm ở sau lưng anh. Nhưng ngay khi nghe thấy trong tay của chị dâu anh có quyển sách HB có chữ ký tay, trong lòng vẫn cảm thấy chấn động.
"Tới chỗ này của tôi, cậu cứ yên tâm, chỉ cần tôi không ngã xuống, tôi bảo đảm sẽ không có người nào đụng đến anh chị dâu của cậu."
"Cảm ơn anh..." Triệu Khác bắt tay với anh ấy: "Sau này có chuyện gì, cứ nói một tiếng với tôi."
Tống Chí Quốc biết đây là lời hứa hẹn của Triệu Khác.
Vui vẻ mà vỗ võ vai anh, Tống Chí Quốc nói: 'Lui tới thường xuyên đi."
Triệu Khác gật gật đầu, để ngày khác nhờ người mang đến một ít tương nhà mình tự làm, cùng với nước tương, hột vịt muối và một bình dầu nành ba cân.
Tay nghề của sư phụ Uông làm sao có thể kém được, Tống Chí Quốc ăn đến vui vẻ vô cùng, nói cảm với Triệu Khác và thán phục sự thông minh của anh, ngẩng đầu dặn dò nói với vợ của mình: "Hôm trước, không phải là mẹ gửi tới hai túi sữa bột sao, trong nhà mấy đứa nhỏ đã lớn, bình thường ăn cơm là được rồi, tìm người gửi đến nhà của cục trưởng Triệu đi, nhà anh ấy còn có một cô con gái nhỏ mới hơn một tuổi."
"Được ạ." Đồ người ta đưa đến là sự thật, một chút cũng không keo kiệt: "Trong nhà còn có nửa cân len lông dê màu vàng nhạt, đủ để dệt một cái áo lông nhỏ, cũng đưa qua cùng luôn đi, lại bắt thêm hai con gà mái già đẻ trứng nữa."
Tống Chí Quốc gật gật đầu: "Sân nhà ông Lý ở vốn là ở phía tây, bà bớt chút thời gian qua hỗ trợ quét tước một chút, nhìn xem thử thiếu cái gì, trở về đến cho kế toán ký thêm ít tiền hỗ trợ."
"Cái sân kia, mấy nhà khác còn đang nhìn chằm chằm vào đó, cho bọn họ không phải gây chuyện sao?" Vừa tới liên đắc tội với mấy nhà khác, sau này sao có thể yên ổn được?
Tống Chí Quốc: "Triệu Trác đã làm cảnh sát hình sự mười mấy năm, đó là do anh ấy có bản lĩnh giành giật được. Lại nói, trong một tòa nhà có mấy căn, ai chịu nhường ai đây?”
Giản Liên nghĩ nghĩ: "Có thể bớt một chuyện là tốt một chuyện, trở về lại có người hỏi, tôi sẽ nói đội trưởng Triệu tiêu 400 đồng tiền để mua."
Căn nhà kia dùng 400 đồng tiền mua thật sự không lỗ, tuy nói là nhà tranh trát bùn, nhưng lúc trước ông Lý cũng lo lắng rất nhiều, còn xây móng bằng gạch đó, phòng ốc kiên cố, cửa sổ thông thoáng, còn lắp kính thủy tỉnh mờ, trong sân đều có chuồng gà vịt, đất trông rau quy hoạch gọn gàng ngăn nắp, quan trọng nhất chính là nhà họ ở không đến hai năm đã đi rồi, nhà cũng không khác nhà mới cho lắm.