[Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình (Dịch Full)

Chương 747 - Chương 747: Hôn Sự (1)

Chương 747: Hôn sự (1) Chương 747: Hôn sự (1)Chương 747: Hôn sự (1)

Tô Mai nắm tay chồng mà cảm thấy đau lòng, vì cô mà anh đã lãng phí chín năm.

Triệu Khác đưa tay ra, vuốt ve lọn tóc rơi trên mặt vợ, cười nói: "Không bỏ được nơi này?"

Cuộc sống ở Y Dát rất yên bình và ấm êm, người một nhà sống mãi với nhau cũng không có gì không tốt, nhưng... trong lòng Triệu Khác biết rất rõ lý do anh bị chuyển đến quân khu thủ đô, ấy là vì bọn họ muốn quang minh chính đại sử dụng" Tiểu Mai.

"Nếu không thì giữ nhà lại? Khi nào rảnh rỗi thì anh đưa em về ở mấy hôm."

Đưa tay ôm lấy vòng eo gầy của anh, Tô Mai trong vòng tay anh lắc đầu, mặc dù sau này bọn họ đã thêm rất nhiều cho căn nhà này, nhưng nói đúng ra thì nó vẫn là căn nhà tái định cư mà Cục Công an Y Dát phân cho, hai năm trước Tiểu Ngũ đã tiếp quản tiểu đội của Triệu Khác, bọn họ muốn khi nào thân nhân người ta tới thì sắp xếp.

"Ngày hai mươi báo danh, hôm nay là ngày mười hai, gấp gáp quá." Tô Mai hơi cau mày nói: "Đồ đạc cũng không kịp thu dọn."

Triệu Khác ôm lấy vợ, nhẹ nhàng lắc lư: "Chốc nữa anh lên núi gọi Lý Lực Cường về, hai người hai người bọn anh đi trước. Để Niệm Huy giúp thu dọn đồ đạc, thuận tiện chờ kết quả, ghi nguyện vọng, chờ thư báo trúng tuyển rồi hãng đi."

"Còn chưa đến cuối năm mà?"

Triệu Khác tính toán thời gian: "Sắp rồi, không muốn đợi cũng không sao. Lúc nào về anh sẽ nói với Tiểu Ngũ một tiếng, nhờ cậu ấy nhận được thư thông báo thì giúp gửi đến thủ đô."

"Đừng làm phiền cậu ấy." Tô Mai suy nghĩ một lúc rồi nói: "Sau khi có điểm, chờ khi các học sinh điền xong nguyện vọng, nhận được thông báo trúng tuyển, chú hai, chú ba và thây giáo Phong cũng sẽ rời đi, lúc ấy bọn em ngồi cùng xe với họ đến thành Giai đi."

"Được." Cọ cằm vào trán Tô Mai, Triệu Khác lại nói: 'Hẹn ngày rồi nói cho anh biết, anh sẽ cho người mua vé xe lửa gửi cho em." Anh tìm người có thể mua được vé giường nằm.

Tô Mai gật đầu: "Được."

Sau khi đưa Triệu Khác và Lý Lực Cường đi, điểm số của các học sinh cũng đã có, Tiểu Hắc Đản chọn thi khoa học xã hội, ngoài chính trị, ngữ văn và toán học ra, cậu còn thi lịch sử và địa lý.

Luận văn bị trừ hai điểm, những môn khác đều trọn điểm.

Lúc này thông tin còn chưa phát triển, tin tức truyền đi chậm, không biết trạng nguyên khoa học xã hội toàn quốc là ai, trạng nguyên tỉnh lại càng không biết được.

Cục giáo dục tỉnh, sở giáo dục thành phố rối rít gọi điện tới, khen ngợi mấy người Tiểu Ngũ, Ông Cố, chú hai, chú ba và Phong Chấn Nghiệp không thôi, bao gồm cả Tri Thanh hai mươi ba học sinh đều thi đậu.

Mười sinh viên đại học chính quy, chín người học cao đẳng kỹ thuật và bốn người học sư phạm.

Nông trường Tiền Tiến và nông trường Hồng Kỳ cũng tương tự, nhờ có nhà họ Lưu cùng với những giáo viên được phân xuống kia, ngoại trừ số học sinh học trung cấp nhiều hơn một chút thì không có ai thi rớt cả.

Trong lúc nhất thời, mấy trường học rất được cấp trên coi trọng, sau khi các giáo viên lần lượt được chuyển về thành phố, các giáo viên mới được điều động về trước.

Mặt khác, Tiểu Du Nhi cũng đạt được một thành tích tốt. Vì lý do này mà thầy giáo của các trường đại học tự mình tìm tới tận nhà, ngay cả người quen cũng không ai khuyên được Triệu Khác, thành tích tốt như vậy sao lại đi học đạo diễn a, không phải là lãng phí nhân tài sao?

Không thích làm quân nhân thì vào đoàn văn công cũng được mà, học cái kia để làm cái gì, đây không phải là trực tiếp thoát ly bộ đội à!

Vì điều này chọc cho nhóc con kia phiên không chịu được phải gọi cho Tô Mai than phiền, sao ai cũng để ý nhiều thế không biết!

Tô Mai vừa cười vừa mắng: "Nhãi con nói hươu nói vượn gì thế, bọn họ không phải là thương con, sợ con chọn sai đường sao?"

"Mẹ với ba cũng đâu có nói gì đâu.”

Tô Mai nghẹn lời, cô không quản là vì cô biết làm đạo diễn không có gì là không tốt, nhà cô có quan hệ có tiền, chỉ cần nhãi con không phạm sai lầm quá lớn thì cả đời ấm no không thành vấn đề.

Còn Triệu Khác ấy hả, anh đã nhìn thấu bản chất của Tiểu Du Nhi, nhãi con này không phải đứa có thể chịu đựng được gian khổ, miễn cưỡng ép thằng bé ở lại quân đội cũng không làm nên công cán gì, thà để thằng bé thoải mái tung hoành. Dù sao cũng có mấy anh lớn trông chừng, có kém hơn nữa thì cũng không lo chết đói.

Trong khoảng thời gian này, anh ba Tô cùng quê ở phía Bắc Thiểm Tây cũng lần lượt gọi tên, mấy đứa nhỏ trong nhà cũng đỗ đại học, giáo dục phía nam tốt hơn một chút, Tô Triết, Tô Tuyết đều đậu đại học Hoa Thành.

Tô Ức nhà anh cả, Tô Lạc nhà anh hai, Tô Thụy mập mạp nhà anh tư, còn có em gái Triệu Lệ Lệ, Triệu Bình Bình.
Bình Luận (0)
Comment