Chương 746: Thi đại học, giải ngũ (4)
Chương 746: Thi đại học, giải ngũ (4)Chương 746: Thi đại học, giải ngũ (4)
Hơn một tiếng sau, Hòa Huyên tan học, cô bé con nhanh như gió chạy vào nhà, bỏ cặp sách xuống rồi liên tục thúc giục Tô Mai và Tiểu Hắc Đản nhanh chóng bỏ quân cờ xuống, lái máy kéo đến đầm cỏ nhặt trứng chim.
Thấy Tiểu Hắc Đản vui vẻ, Tô Mai liền đồng ý.
Đỡ Tiểu Hắc Đản, xách giỏ trúc đi ra cửa, đôi song sinh, Tiền Nhạc Hỉ và Hà Khánh Sinh đã dùng xe kéo hai chiếc thuyền gỗ nhỏ đi tới.
Tô Mai quay máy kéo và đưa chìa khóa cho Lý Lực Cường đang bị Lưu Chính Dương kéo đi, cô cùng với bọn trẻ khiêng chiếc thuyền gỗ nhỏ lên rơ-móc máy kéo, rồi giúp Tiểu Hắc Đản lên xe. Đoàn người lái máy kéo đi đến đầm cỏ.
Thật là đẹp! Thảm cỏ xanh, bầu trời xanh, những bông hoa nhỏ đủ màu sắc, con suối chảy ngang qua vùng đất trũng, những vạt lau sậy, những bụi cây kéo dài tưởng chừng như vô tận, cùng với những bầy chim tụ thành đàn, đếm sơ qua có không dưới hai trăm con. Cò, thiên nga, sếu đầu đỏ, hạc trắng, le le, vịt trời, chim cắt...
Hai chiếc thuyên nhỏ, mỗi chiếc có thể chứa bốn đến năm người. Cặp song sinh, Tiền Nhạc Hỉ và Hà Khánh Sinh một thuyền. Tô Mai, Lý Lực Cường, Hòa Huyên và Lưu Chính Dương kéo một chiếc thuyền khác xuống nước. Đỡ Tiểu Hắc Đản lên thuyền rồi chèo qua một con suối khác.
Quả thật có rất nhiều loại trứng chim, một ổ ít thì năm sáu quả, nhiều thì mười hai mươi. Đến đây đã chín năm, Tô Mai ít nhiều gì cũng nhận ra được trứng nào của loài chim nào, loài quý hiếm thì sẽ không lấy, Tô Mai dẫn mọi người đi nhặt một ít trứng vịt hoang và trứng gà rừng.
Chơi chơi đùa đùa, đến khi mặt trời lặn mọi người mới quay vê.
Ngày hôm sau, còn không đợi ăn sáng xong, Triệu Khác đã đưa Lý Lực Cường vào trong núi. Lần này dẫn Lý Lực Cường đi, mươi mười lăm ngày Triệu Khác mới ra một chuyến. Một là xử lý chính vụ, hai là không yên tâm chuyện bên kia, chỉ sợ bọn họ sẽ giở trò.
Giữa tháng mười, đậu tương chín, thu hoạch vụ thu bắt đầu.
Ngày hai mươi là ngày thi đại học, còn năm ngày, Triệu Khác bàn với ông đoàn trưởng và tộc trưởng Vương, trực tiếp cho Tri Thanh và các học sinh trong trấn nghỉ ngơi.
Tô Mai rất tin tưởng Tiểu Hắc Đản và Tiểu Du Nhi nên không quá lo lắng, nhưng cô vẫn gọi cho Dụ Lan, nhờ cô ấy đi cùng Tiểu Du Nhi đến phòng thi.
Về phần Tiểu Hắc Đản, Tô Mai đã đích thân lái máy kéo đưa đi, không chỉ mình cậu, còn có đám Tri Thanh và học sinh.
Địa điểm thi là trường trung học số hai thị trấn Lôi Nặc, cách Y Dát hơn trăm dặm, tiết trời đang dân trở lạnh, nhiệt độ chênh lệch giữa ba buổi sáng, trưa và tối rất lớn, cô sợ đám nhỏ qua lại bị cảm lạnh, cô liền đến nơi trước một ngày, còn ra giá cao thuê hai gian nhà trọ cho Tri Thanh còn có đám học sinh trong trấn.
Trong nhà trọ đều có kháng*, một phòng có thể ở được chục người, một gian cho nam và một gian cho nữ.
*kháng: giường đất sưởi của người Trung Quốc
Tất nhiên nếu có điều kiện không muốn ở chung thì có thể tự mình thuê.
Tô Mai không muốn Tiểu Hắc Đản thiệt thòi, Tiểu Hắc Đản cũng không muốn Tô Mai theo cậu chịu tội, hai người tìm đến một hộ gia đình tương đối tốt thuê phòng, dựng thảm lau lên ngăn cách thành hai gian.
Tiểu Hắc Đản đi thi, Tô Mai lấy gạo thịt mang từ nhà đi nấu cơm, cậu vừa đi thi về, rửa tay là có thể ăn cơm.
Ăn xong, ngủ một giấc rồi chiều đi thì.
Hai ngày trôi qua, Tô Mai đóng gói chăn đệm, cất đồ đạc rồi đưa bọn trẻ trở về. Về đến nhà cũng không được nghỉ ngơi, ngay cả Tiểu Hắc Đản cũng bận bịu, chân cậu đã tháo nẹp, dù không làm được việc nặng nhưng lái máy kéo không thành vấn đề.
Sau khi thu hoạch vụ thu, nộp lương thực lên, tất cả mọi người lại vội vàng phơi rau, phơi cá, hái nấm trên núi, hái trái cây dại, hái quả thông, săn thú ướp thịt muối, ...
Trước khi tuyết rơi, mỗi một hộ gia đình đều đã được chia thóc, vùi mình trong ngôi nhà ấm áp, nhìn tuyết rơi dày đặc bên ngoài, ăn trái cây sấy khô. Nhưng mà mọi người lại đứng ngồi không yên, cũng không biết bọn nhỏ thi cử có kết quả chưa?
Chú hai, chú ba và Phong Chấn Nghiệp đang chờ đợi. Ông Cố, ông cục trưởng và tộc trưởng Vương đang hồi hộp mong mỏi, còn có Tri Thanh và nhóm học sinh trong trấn.
Tuyết rơi dày đặc phủ kín đường, sợ đường dây điện thoại bị đè, Tri Thanh còn tự phát đi kiểm tra.
Ngay trong bầu không khí đó, lệnh điều động của Triệu Khác tới, phó tư lệnh tập đoàn quân X của quân khu thủ đô.
Trước khi đến Y Dát, Triệu Khác đã là phó tư lệnh Sư đoàn XX của Tập đoàn Bây giờ anh đã nhận được lệnh điều động chuyển đến quân khu thủ đô, thăng lên chức phó tư lệnh, nhìn như nhảy lên mấy cấp.