[Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình (Dịch Full)

Chương 745 - Chương 745: Thi Đại Học, Giải Ngũ (3)

Chương 745: Thi đại học, giải ngũ (3) Chương 745: Thi đại học, giải ngũ (3)Chương 745: Thi đại học, giải ngũ (3)

Hòa Huyên vô thức sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của mình: "Ba, con xinh như hoa thế này mà ba lại bảo là con mặt cau mày có, ba hoa mắt hả?"

Trong mắt Triệu Khác chợt hiện lên ý cười, anh đưa tay lên bóp nhẹ mũi con gái: "Mới rồi là ai bu môi hả, sắp treo được bình rượu của ba đến nơi rồi."

"Ai kêu cái mặt ảnh nghiêm túc quá làm chi..."...

Đây là lần đầu tiên Tiểu Hắc Đản nhìn thấy Lý Lực Cường, cậu liếc mắt nhìn người kia, không thể không thừa nhận mắt nhìn người của đội trưởng rất không tồi.

"Lâm Niệm Huy.' Tiểu Hắc Đản ngồi yên, đưa tay ra.

Lý Lực Cường hai chân 'ba' một tiếng chụm lại, giơ tay chào: "Báo cáo, sĩ quan Lý Lực Cường có mặt!"

Khóe miệng Tiểu Hắc Đản co giật, thong thả giơ tay lên đáp lễ: "Người dạy cậu là ba tôi."

Lý Lực Cường mở miệng, vừa định nói gì đó thì Tiểu Hắc Đản đã xua tay: "Được rồi, hôm nay nắng nóng, cậu đi rửa mặt rồi ra ăn tối."

"Rõ!" Lý Lực Cường đáp lại, ánh mắt liếc nhìn chậu rửa trước cửa, sải bước đi tới, đổ nước trong chậu ra, lại lấy một chậu nước khác cho Triệu Khác.

Triệu Khác cũng không khách sáo, dùng nước rửa mặt, lấy khăn lau trên dây, cầm lấy cá và mì do bác Trà mang đến, ngồi ăn bên cạnh Tô Mai.

Sau khi Lý Lực Cường rửa ráy xong, liếc mắt nhìn chiếc ghế đẩu không có ai ngồi bên cạnh Tiểu Hắc Đản, liền ngoan ngoãn đi tới ngồi xuống.

Tiểu Hắc Đản gõ nhẹ cái bát trước mặt cậu ta: "Ăn đi, cứ coi như đây là nhà cậu, không cần ngại."

Nghe lời này, Lý Lực Cường càng thêm không được tự nhiên, cậu ta làm gì có cái gọi là nhà: “RõI”

Tiểu Hắc Đản khẽ cau mày, không để ý đến cậu ta nữa, cầm bát canh mẹ cậu đưa cho, uống hai ngụm rồi lại múc một bát cơm.

Tô Mai nhìn Lý Lực Cường cắm đầu ăn mì, thức ăn trên mâm lại không động lấy một đũa, cô không biết cậu ta thích ăn gì, vì vậy mỗi món cô lại lấy một ít cho cậu, lại lấy thêm một bát canh: "Đừng chỉ ăn mì, ăn thêm đồ ăn đi."

"Cảm ơn dì Tô."

"Đừng khách khí, cứ thoải mái đi. Ăn mì xong thì trong nồi vẫn còn cơm, trong nhà không thiếu đồ ăn, cá cũng nhiều lắm, rải lưới ở bờ sông cũng đủ cho chúng ta ăn hai hôm. Cơ mà bây giờ nắng nóng quá, có giăng lưới cũng sợ không để được cá lâu, sợ ăn không hết sẽ bị hỏng mất, cá phơi khô không được bao nhiêu thịt. nếu muốn ăn thì chốc nữa ra bờ sông xem có thuyên nhà ai đi qua thì đổi lấy hai con, không cần ngại. hàng xóm láng giêng có qua có lại mới thân thiết được. Còn muốn ăn thịt thì dễ rồi, sau núi có gà có thỏ, thân thủ cháu tốt, rảnh rỗi cầm cung lượn hai vòng, thích gì thì bắt về đây."

Thần kinh căng thẳng của Lý Lực Cường đột nhiên được thả lỏng, trong lòng có loại cảm giác ấm áp khó tả.

Sau khi ăn xong, cậu ta vội vàng dọn dẹp bát đĩa, Tô Mai và bác Trà cũng không hề ngăn cản mà đóng hết cửa sổ mà buổi sáng đã mở ra, đốt cây ngải đuổi côn trùng.

Nhà ở gần sông, hôm nay cũng không quá nóng, đóng cửa ngủ trưa còn phải đắp một tấm chăn mỏng.

Sau khi chợp mắt, Hòa Huyên giúp Ông Cố đến trường, Triệu Khác đi làm ở cách vách, Tiểu Hắc Đản ngồi ở bàn đá trong sân, vẫy tay gọi Lý Lực Cường qua đánh cờ tướng, hai người anh đến tôi đi sát phạt lẫn nhau.

Tô Mai hái hai quả dưa, gọt vỏ, cắt miếng rồi xiên que đưa cho Lý Lực Cường, còn pha một tách trà dưỡng sinh cho Tiểu Hắc Đản. Một lúc sau, ông nội Vương mang hai thùng trà lạnh với hai thùng trà thảo mộc đã pha sẵn đi ra sân sau, Tô Mai cầm quân cờ từ tay Lý Lực Cường, đuổi cậu đi giúp ông cụ mang trà đến trường học.

Không bao lâu nữa là đến vụ thu hoạch, sau đó chính là kỳ thi đại học, bọn trẻ cùng thanh niên tri thức trong trấn đều vội vội vàng vàng, nửa đêm gà gáy còn chưa đi ngủ, ba giờ sáng đã dậy rồi, buổi trưa thì mệt mỏi mới dám chợp mắt một chốc, cứ cái đà này chỉ sợ thân thể không chịu nổi. Hai hôm nay, Ông Cố không phải để cho ông nội Vương mang trà lạnh đến thì cũng là canh đậu xanh hoặc là canh táo đỏ.

Tô Mai nghe theo tiếng bước chân của hai người đi trong ngõ dần xa, lại nói với con trai: "Hai ba con đã có kế hoạch huấn luyện Lực Cường chưa?"

"Chuẩn bị xong rồi ạ, cậu ta mới tới thì cứ để cậu ta nghỉ ngơi trước đã. Ồ đúng rồi, bà nội Trà." Tiểu Hắc Đản nhìn bác Trà đang chọn tỏi tây, nói: "Từ ngày mai đừng nấu cơm cho Lý Lực Cường, cậu ta không ở nhà nữa đâu."

Bác Trà không ngạc nhiên, ban đầu Tiểu Du Nhi với Tiểu Hắc Đản không phải cũng bị ném vào núi huấn luyện sao?

Chỉ có Tiểu Mai mềm lòng, lần nào cũng muốn đi theo: "Ngày mai Tiểu Mai cũng đi sao?”

Hai cha con không nói cho Tô Mai đương nhiên là vì không muốn để cô đi theo, không đợi Tô Mai trả lời, Tiểu Hắc Đản đã nói: "Có ba đi cùng cậu ta rồi."
Bình Luận (0)
Comment