Chương 757: Thiệp mời (1)
Chương 757: Thiệp mời (1)Chương 757: Thiệp mời (1)
"Căn nhà đó đúng là rất lớn, Tiểu Mai, con có muốn không?" Tần Thục Mai nhìn Tô Mai nói: "Đừng tưởng rằng ngôi nhà hiện tại các con ở vừa rộng vừa thoải mái, đến khi Tiểu Khác về hưu, ngôi nhà này rất có thể phải trả lại. Khi đó con muốn sum họp gia đình, con cháu đầy đàn mà không có nhà lớn cũng không được."
Tô Mai lắc đầu: "So với anh cả và anh hai, nhà chúng con đã có nhiều hơn hai căn nhà rồi. Mấy năm nay sinh hoạt, mẹ cũng cho thêm không ít. Mẹ, cảm ơn mẹ." Tô Mai nắm tay bà nói: "Mẹ cũng phải tin tưởng con trai mẹ chứ. Năng lực kiếm tiền mua nhà vẫn phải có, đúng không đồng chí Triệu Khác?"
Triệu Khác nhướng mày liếc vợ mình một cái, gật đầu với bà: "Làm theo lời chị cả đi, hai anh chị nên có." Trước kia phân chia tài sản, nhà anh cả vẫn luôn chịu thiệt.
"Được rồi." Tân Thục Mai lập tức đưa chìa khóa nhà và giấy chứng nhận bất động sản cho Dụ Lan.
Sợ rằng đêm dài lắm mộng, Dụ Lan nhận đồ rồi kéo Triệu Trác đến phòng quản lý bất động sản sang tên cho Triệu Trác.
Tần Thục Mai luôn nhờ người giúp trông cái trạch viện tam tiến kia. Đồ đạc trong nhà đều có sẵn, dọn dẹp một lát rồi đốt địa long là có thể dọn vào ở ngay.
Ngày hôm sau, gia đình Triệu Trác liền chuyển đến đó.
Đồ dùng trong căn nhà cũ đều để lại, tương dầu mắm muối cũng để lại một ít.
Tiểu Du Nhi và Tiểu Hắc Đản lái xe đến nhà ga để đón Triệu Dần, Tịch Nam, Triệu Chương và Sư Toàn, trực tiếp đưa bọn họ sang.
Lo lắng Sư Toàn mới tới, lần đầu tiên đến Kinh Thị, Tịch Nam lại là một phụ nữ lớn tuổi đang mang thai, Dụ Lan đã nhờ người bảo mẫu mới thuê tới nhà nhỏ, giúp đốt bếp, nấu đồ ăn. Thu xếp tốt cho Tiểu Hắc Đản và Tiểu Du Nhi trở về, đã hơn năm giờ tối, Dụ Lan ở đại viện quân khu nói chuyện với Tần Thục Mai, vẫn chưa rời đi.
Sau khi rót hai ly trà gừng đường đỏ cho hai người, Dụ Lan hỏi: "Nhìn thấy nhà, bác hai, vợ bác hai có nói gì không?”
Đây là sợ cuối năm hai người lại ầm ï, truyền ra ngoài, một câu anh em tranh giành tài sản, cũng chẳng dễ nghe. Điều nghiêm trọng là, con đường làm quan của Triệu Trác sẽ bị ảnh hưởng.
Tiểu Du Nhi cầm ly trà nhấp một ngụm, nhẹ nhàng nói: "Không có nha. Dọn dẹp sạch sẽ còn gì phải nói nữa chứ."
Dụ Lan và Tô Mai nhìn nhau một cái, cũng có chút ngạc nhiên.
Tiểu Hắc Đản bưng lấy cái ly ngồi xuống bên cạnh Tô Mai: "Bác hai và vợ bác hai nghe Tiểu Du Nhi nói rằng, ngôi nhà kia được tặng cho họ, cực kỳ ngạc nhiên vui mừng. Toàn bộ quá trình mặc dù chưa nói một chữ "Tốt" nào, nhưng đối xử với Tiểu Du Nhi rất ôn hòa, còn làm bộ mời ở lại ăn cơm. Họ còn nói, hôm nay trời đã tối, không quá đó được, sáng sớm ngày mai sẽ tới cửa nói chuyện cùng ông bà nội."
Dụ Lan giật mình.
Tô Mai cong khóe miệng: "Muốn làm không tốt, lòng dạ người ta chính là không thuận theo nghĩ muốn tìm chút chuyện để khiến chúng ta thêm ngột ngạt, thật ra trong lòng căn bản không nghĩ tới có thể có một căn nhà."
Tần Thục Mai giật giật khóe miệng nói không nên lời.
Dụ Lan cười nhẹ nhõm, cô coi lão Nhị giống như em trai mình chăm sóc trong nhiều năm, Tiểu Chương lại lớn lên ở bên cạnh cô, về tình về lý không hy vọng bọn họ sẽ cãi nhau, trở thành kẻ thù của nhau.
Tần Thục Mai và Dụ Lan đối với nhị phòng đột nhiên thay đổi sắc mặt, liền nghĩ lúc trước chính mình đã từng làm được hay chưa, ghé vào cùng nhau bàn bạc ngày mai nên tặng bao nhiêu quà gặp mặt cho nàng dâu mới, trong tiệc cưới thì nên giúp đỡ như thế nào.
"Đồng chí Tô, Niệm Huy." Nhân viên bảo vệ từ bên ngoài trở lại, đẩy cửa phòng khách ra: "Tổ trưởng Chử đến rồi."
Tổ trưởng tổ hành động đặc biệt, Chử Trấn?!
Tô Mai và Tiểu Hắc Đản sửng sốt, vội vàng nhanh chóng chạy ra ngoài đón.
Chử Trấn đi cùng Triệu Khác vào sân, nhìn thấy hai mẹ con ra nghênh đón, vội vàng đi về phía trước hai bước, hướng về Tô Mai chào theo nghi thức quân đội, sau đó duỗi tay ra: "Đồng chí Tô, xin chào, mạo muội quấy rầy rồi."
Tô Mai nhìn vê phía Triệu Khác: Người này đến đây làm gì vậy?
Triệu Khác liếc nhìn Tiểu Hắc Đản bên cạnh cô, đưa mấy loại thực phẩm dinh dưỡng mà Chử Trấn mang tới cho nhân viên bảo vệ.
Hai vợ chồng chỉ tương tác trong giây lát, mặc dù Tô Mai không hài lòng với sự xuất hiện của Chử Trấn, nhưng cô tôn trọng một nhân vật như vậy, vì vậy cô mỉm cười, đưa tay ra bắt tay với anh ta: "Xin chào."
"Tổ trưởng!" Tiểu Hắc Đản giơ tay chào.
Chử Trấn buông tay Tô Mai, nhìn Tiểu Hắc Đản từ trên xuống dưới, sắc mặt chậm rãi trở lại bình thường: "Còn sức tham gia thi vào trường cao đẳng. Tôi nghĩ cậu cũng gần như khỏe lại rồi, đừng quên đến báo cáo Cục Lí vào ngày mai."
Sắc mặt của Tô Mai đột nhiên thay đổi.