Chương 763: Mẹ, ngọt ngào như thế nào? (3)
Chương 763: Mẹ, ngọt ngào như thế nào? (3)Chương 763: Mẹ, ngọt ngào như thế nào? (3)
Nói đến ưu ái, thật ra mẹ chồng lại càng thiên vê phía Tiểu Hắc Đản và Niệm Doanh, tiên mừng tuổi hàng năm đều cho nhiều hơn mấy đứa nhỏ khác, trong đám anh em cũng chỉ có hai đứa nó là có nhà riêng. Cái này có liên quan đến thân phận quân nhân của lão Nhị, tình đồng đội trong chiến tranh, không bằng người khác.
Triệu Nho Sinh nói: "Ba vừa đến nhà hàng quốc doanh xem, món ăn thực sự rất tệ, chỉ có một món chay, bún thịt lợn bắp cải, hai mươi bàn, năm xuất thịt, ai, con nghĩ xem có bằng ấy thì người ta ăn cái gì? Trong đám anh em bọn nó Tiểu Chương là đứa kết hôn đầu tiên, nếu cứ như vầy, về sau, Tiểu Sâm, Tiểu Cẩn kết hôn, còn mời khách đến làm gì!"
Tô Mai im lặng: "... Ba, ba muốn thêm món gì?" Lúc này, mua thịt thì phải có phiếu mua thịt, mua cá phải có phiếu mua cá, chỉ có tiền thì không mua được bất cứ thứ gì: 'Con chỉ có phiếu mua thịt nửa cân, phiếu cá có một cân rưỡi." Ngày hôm qua Triệu Khác nhận được nửa tháng tiền lương, nghĩ đến năm mới, người ta sẽ đưa phiếu cả tháng.
Triệu Nho Sinh mở miệng, muốn nói lấy một ít từ trong nhà trước, dù sao thì Tô Mai đã mang về rất nhiều từ Y Ca. Nhưng cuối cùng vẫn không nói ra, ông cũng cảm thấy nhà lão Tam thật vất vả mới được đoàn tụ, mấy đứa nhỏ lúc được ăn thì bụng như hố không đáy, ăn mãi không no, còn có mấy cậu lính nhỏ tuổi thỉnh thoảng lại chạy tới.
"Con lấy cho ba hai trăm đồng đi, coi như ba mượn của con, ba tới quán thịt dê, quán vịt quay xem một chút.
Tô Mai nhìn thấy lưng của ông trong nháy mắt gù xuống, trong lòng thở dài, cô cầm cái sọt trúc đi vào phòng tạp vật chọn một con cá chép nặng hơn một trăm cân và hai con cá hồi chó nặng 40 cân, một cái đùi lợn rừng, một nửa cái đầu lợn om đông lạnh, một túi cá nhỏ đã được làm sạch để chiên, một cặp lòng lợn, một hũ dưa chua nhắm rượu, một bao đậu nành và một bao đậu phộng, giao cho nhân viên bảo vệ, để cậu ta đưa tới khách sạn quốc doanh.
Triệu Khác cùng bọn nhỏ trở về, cũng không nói gì khi biết chuyện, chỉ là quay đầu liền chuyển công tác của hai vợ chồng đến một trường cao đẳng ở ngoại ô, được phân một căn phòng nhỏ mười mét vuông.
Để thuận tiện cho việc đi lại và làm việc, hai người không thể sống ở đó.
Lần này Triệu Nho Sinh không nói thêm gì nữa, chỉ đưa cho Triệu Chương một bảng tính toán chỉ tiết, nói cho cậu biết cậu đã nhận thêm bao nhiêu tiên từ chú nhỏ của mình, Tô Mai bên này đã bỏ ra bao nhiêu đồ này nọ.
Triệu Chương cầm danh sách ngồi im lặng hồi lâu, tạm biệt anh em Tiểu Hắc Đản và Hòa Huyên, vẻ mặt rất thân thiết.
Vào ngày cưới của cậu, Niệm Doanh và Tiểu Cẩn trở vê để giúp tiếp khách, sau khi ăn xong họ vội vàng rời đi, đến chiêu ngày 30 mới trở về nhà.
"Mẹ."
"DỊ."
Tô Mai đưa tay ôm hai người: “Có đói bụng không, có khát không" Vừa nói, cô vừa nắm lấy tay hai người, sờ sờ sưởi ấm bàn tay của hai người họ.
Cả hai vội vã trở về, cả người đều là hơi lạnh, vừa khát vừa đói.
Đầu tiên Tô Mai cho mỗi người uống một bát trà gừng đường đỏ, sau đó dặn dò Tiểu Du Nhi và Hòa Huyên rót nước rửa mặt cho họ, rồi vào bếp đưa cho họ một nồi mì thịt heo xé sợi.
Hương vị đã lâu không được nếm qua, cả hai cởi áo khoác ra, ăn đến đâu mồ hôi chảy ra đến đấy.
Sau khi ăn cơm xong, hai người nghỉ ngơi một chút, Tô Mai lại vội vàng kêu vài đứa nhỏ đi đón ông Cố và bà Trà.
Một lúc sau, mấy người quay về, nhưng không ai đón được người. Ông Cố và bà Trà đã rời đi cùng với ông nội của Cố Thanh, Cố Trọng.
Tô Mai hơi nhíu mày: "Buổi sáng không phải nói muốn mấy người các con đi đón sao, sao lại thay đổi rồi?"
"Kêu bọn con đi, là muốn đưa thứ này cho chúng ta." Tiểu Hắc Đản lật cổ tay lộ ra một cái hộp nhỏ bằng gỗ lim khắc hoa.
Tô Mai nhận lấy xem qua, phát hiện nút thắt đã được mở ra, trên tấm lót màu đỏ có một khối Hòa Điền Ngọc Bội kết cấu trơn bóng mềm mại.
"Mẹ, mẹ nhìn xem." Hòa Huyên mở hộp gỗ lim nhỏ của mình, lấy ra một chuỗi vòng tay hoa sen hạt châu: "Đẹp không? Anh tư, anh năm, anh sáu và anh bảy đều là ngọc bội, nhưng của con lại là vòng tay, haha... Thúc thái gia* yêu em nhất, hehe có một không hail"
*Em trai của ông nội. *
Nó rất đẹp, một bông sen trắng nhỏ được nâng đỡ bằng đế vàng, những hạt mã não đỏ to bằng hạt đậu xanh cách nhau, được xâu lại với nhau bằng một sợi dây màu đen, chỗ giao nhau còn rủ xuống vài chuỗi hạt mã não đỏ dài ngắn khác nhau.
Tô Mai trả lại chiếc hộp nhỏ bằng gỗ mun trong tay cho Tiểu Hắc Đản, cầm lấy vòng tay của Hòa Huyên đeo vào cho cô bé: "Đem cho bà nội xem đi."
Sau khi đuổi Hòa Huyên đi, Tô Mai yêu cầu bốn anh em cất ngọc bội đi, nhanh chóng dán câu đối, tranh cửa, giấy cắt hoa và chữ "Xuân" "Phúc".