Trương Thúy Hoa phát điên lên như vậy một cái khiến cho cả đại đội Tiên Phong đều bị trấn áp hết.
Những người trẻ đều tròn xoe mắt, “Ngày trước đã nghe nói thím hai lợi hại, chưa từng ngờ lợi hại đến mức như thế này!”
Hoàn toàn là một con cọp cái!
Những người già đã từng biết sự lợi hại của Trương Thúy Hoa, đều đắc ý cười nói: “Bao nhiêu năm không nhìn thấy thím hai bọn mày nổi nóng rồi, cọp không nổi giận cứ tưởng là mèo bệnh. Bây giờ xem thử, sau này còn ai dám vuốt râu cọp nữa.”
Bà nói bà lấy danh ai không được chứ, bà lấy danh nhà của Trương Thúy Hoa, còn là Hồng Lý Tử con trai cưng của Trương Thúy Hoa,. Lúc thằng nhóc đó còn là Nhị Lăng Tử đã là bảo bối của Trương Thúy Hoa, bây giờ là lao động tiêu biểu, thì càng là bảo bối của bảo bối! Đó là sự tự hào của cả thôn được chứ?
Đúng là chán sống rồi!
Con người Trương Thúy Hoa tuy rằng dữ dằn, nhưng mà cũng có điều tốt, đánh nhau đó giờ chỉ tìm người bằng vai bằng vế với mình, cực kỳ hiếm khi ra tay với lại vai nhỏ hơn.
Ngoài ra, chỉ cần bà ta hả giận rồi, từng trừng phạt đối thủ rồi, thì cũng không bao giờ kiếm chuyện dai dẳng nữa.
Vậy nên đập vỡ cửa nhà và nồi sắt nhà bà cụ Đinh để bà cụ Đinh nhận được bài học, bà ấy cũng không níu lấy không buông, chuẩn bị bỏ qua từ đây.
Ai ngờ Dương Kim Anh sau khi quậy phá mất mặt trước cửa nhà Trương Thúy Hoa đột nhiên trở nên phất lên, cảm thấy nhà họ Dương không thể để người ta ăn hiếp như vậy, cô ta bèn chạy về nhà mẹ đẻ.
Cô ta cũng không tìm ba mẹ mình để la làng, dù gì cuộc hôn nhân này là do chính cô ta cực kỳ thích, không chịu lấy một đồng sính lễ nào, còn nghĩ là mình tay chân nhanh nhẹn, siêng năng, sau khi gả cho lao động tiêu biểu làm việc thật tốt, muốn gì là được nấy.
Lúc này cô ta đi tìm cán bộ của thôn mình cùng với những người lớn có tiếng nói trong tộc, kêu bọn họ lấy lại công bằng cho cô ta.
Cán bộ thôn đương nhiên không thèm quan tâm, từ ban đầu bọn họ đã suy đoán có chuyện gì kỳ lạ, chờ xem kịch hay mà.
Lúc hai nhà các người thông đồng không hó hé tiếng nào, không tiết lộ một chút thông tin, còn nhịn lấy cái sợ người ta biết.
Lúc kết hôn đến quan hệ lương thực còn chưa chuyển, nói gì mà chờ sau khi kết hôn mới chuyển, đây không phải rõ ràng là có kỳ lạ sao.
Đúng thật là có chuyện rồi chứ gì!
Bây giờ đều phải nhịn để xem kịch, ai mà quan tâm chứ.
Nhưng mà bọn họ cũng chỉ chờ xem kịch, cũng không đến mức chơi xấu.
Nhưng mà người trong tộc của nhà họ Dương bọn họ thì khác, nhiều lúc người trông chờ bạn tệ hại nhất chính là người bên cạnh bạn.
Xem kịch vui vẻ nhất, cũng chỉ có người bên cạnh thôi!
Người trong tộc ngay lập tức nổi dậy đòi đến đại đội Tiên Phong kiếm chuyện, kêu bọn họ bồi thường!
Hai vợ chồng già bà cụ Dương thì không phải là người giỏi làm lớn chuyện. nhưng mà khó tránh được bọn họ có thằng cháu gian xảo. đưa ra ý tưởng đến nhà ngoại bà cụ Dương kêu anh em cháu trai ra giúp đỡ.
Thế là đầu giờ chiều cả đám người hùng hồn chạy đến đại đội Tiên Phong tiếp tục kiếm chuyện.
Không chỉ kiếm chuyện ở nhà bà cụ Đinh, nấu cơm ăn phá lương thực của nhà bà cụ Đinh, còn cảm thấy chưa đã, có mấy thằng quá đáng chạy đến nhà Trương Thúy Hoa kiếm chuyện.
Đòi bồi thường!
Lúc bọn họ đến, Trương Thúy Hoa đã đập bể nồi nhà bà cụ Đinh, sau đó về nhà tiếp tục làm việc của mình, chuẩn bị việc này bỏ qua từ đây, hoàn toàn chưa từng xem nhà họ Dương là đối thủ của mình.
Bà ấy cũng không ngờ nhà họ Dương sẽ tự đưa mặt qua.
Bọn họ đến tìm bà cụ Đinh tính sổ là được, rồi nhưng tính cả nhà họ Chu vào thì ra là chuyện gì chứ.
Điều này thực sự khiến cho Trương Thúy Hoa khó chịu rồi, chẳng qua là tự nhiên ở đâu về phần chó từ trên trời xuống khiến người ta bực mình.
Đương nhiên, người theo nhà họ Dương đến hầu hết đều quang minh chính đại để xem kịch, thực sự không phải đến đánh nhau để đòi lại công bằng cho nhà họ Dương, vậy nên hầu hết bọn họ đều không đến nhà họ Chu để kiếm chuyện.
Cũng chỉ có vài người đó, muốn mượn cơ hội này để kiếm thêm lợi ích.
Bản thân bọn họ đã là người háu ăn lười làm, gian xảo lười biếng, trước khi chia đất đai thì cũng là ở nhà thu hoạch lương thực rồi ăn hết sau một tháng, sau đó thì sẽ nhờ vào ăn xin làm việc ngắn hạn để sống qua ngày.
Nhưng mà nhà bà cụ Đinh nhà nghèo kiết xác, cho dù cuộc sống của đại đội Tiên Phong tốt, cũng không có nghĩa là mỗi hộ gia đình đều giàu có như vậy.
Ngày trước hộ nào mà đói chết người, thì bây giờ chưa chết còn được ăn cơm no, đã là sự tiến bộ rất lớn rồi.
Những người kia cũng chỉ nấu được một bữa cơm ăn ở nhà bà cụ Đinh, không lấy được bao nhiêu lợi ích, bèn muốn đến nhà họ Chu lấy thêm.