Nhưng mà nhà họ Chu đâu phải là nhà bà cụ Đinh so sánh được.
Thím Hai tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng.
Bà ấy kêu con trai và các cháu trai của mình đập một trận mấy tên giang hồ đến kiếm chuyện, sau khi đập xong cho người đến công xã để kiện cáo, nói là bà cụ Đinh và nhà họ Dương đồng lõa vụ oan danh tiếng của lao động tiêu biểu, nhờ cộng sản cử dân quân và cán bộ xuống để xử lý vấn đề.
Hầu hết mọi người đều đến để xem kịch, thấy người ta giận thật đi mời dân quân công xã xuống để xử lý vấn đề, thì đều lần lượt nói rõ lập trường, bọn họ không phải đến để kiếm chuyện.
Thế là chờ người của công xã đến, thì người trong tộc của thôn nhà họ Dương đã đi hết một hơn một nửa, họ hàng của nhà họ Dương cũng chạy gần hết.
Chị có hai vợ chồng nhà họ Dương cùng với những tên kiếm truyện bị chủ nhiệm bảo vệ an ninh của đại đội Tiên Phong dẫn các thanh niên giữ lại, đừng ai hòng chạy thoát!
Liệu Hồng Đông đích thân dẫn dân quân qua, sau khi nghe hiểu rõ mọi chuyện chửi một trận thật nặng cho nhà bà cụ Đinh và nhà họ Dương.
“Các người là bị ngu hay là heo vậy, giả vờ mình là lao động tiêu biểu để lừa người khác, xem người khác là đồ ngu có thể bị các người lừa sao?”
Ông ta chửi bà cụ Đinh như vậy.
“Cũng không soi gương xem thử mình là hộ gia đình gì, con gái của mình cũng không phải là tiên nữ giáng trần, mình cũng không phải là lao động tiêu biểu, sao mà sánh vai được với lao động tiêu biểu?”
Đây là chửi nhà họ Dương.
Hai nhà bị chửi té tát.
Ban đầu bà cụ Đinh Cảm thấy lừa được người đến trước, rồi gạo nấu thành cơm ,nhà họ Dương ông ta cũng chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay không nói gì được.
Ai ngờ hai vợ chồng nhà họ Dương là khúc gỗ, nhưng mà con gái bọn họ lại là một pháo đài, anh em chị em dâu của nhà mẹ đẻ bà cụ Dương đều là những tên hung hăng, đều có thể mượn có chạy đến kiếm chuyện đòi lợi ích!
Có trung đội trưởng của công xã dân quân đích thân ra mặt, các cậu của nhà họ Dương cũng không dám hung hăng nữa, đều lủi thủi rời khỏi.
Liệu Hồng Đông hôm đó cũng không nói thêm gì nữa, trời đã tối, nhốt hết bà cụ Đinh và mấy người nhà họ Dương đến công xã.
Nhưng mà cũng không nhốt lâu, dù gì ai thèm cho những tên ngốc này ăn cơm không chứ.
Nhốt được một ngày, trưa hôm nay Liễu Hồng Đông đã áp giải bọn họ về, kêu bọn họ xin lỗi đàng hoàng với nhà họ Chu.
Lúc Mạc Như và Chu Minh Dũ về nhà không có ai, bọn họ đều ở đại đội hết.
Bà cụ Đinh khóc lóc quỳ xuống xin lỗi cả nhà Trương Thúy Hoa, nói là không dám làm chuyện ngu như vậy nữa.
Nhà họ Dương tuy rằng không lừa nhà họ Chu, bản thân không sai, nhưng mà bởi vì quá ngu mới khiến cho chuyện này thành công được.
Hơn nữa con gái và họ hàng còn chạy đến nhà người ta kiếm chuyện, muốn lấy lợi ích, nếu như không phải nhà họ Chu lợi hại, đổi một hộ gia đình khác, không chừng ngày trước thực sự khiến bọn họ được việc rồi.
Vậy nên khó tránh cũng phải xin lỗi cả nhà Trương Thúy Hoa.
Trương Thúy Hoa cũng không thèm nghe sự xin lỗi của bọn họ, nói chung cửa cũng chặt rồi, nồi thì cũng đập rồi, nhà họ Dương như vậy bà ấy cũng lười đi đập, không phải là đối thủ cũng không có hứng để chửi luôn.
Vậy nên Liễu Hồng Đông vừa đi, bà ấy đã về nhà, không thèm nhìn hai gia đình đó một chút nào.
Nghe xong vở kịch lớn này, Mạc Như cũng ngạc nhiên đến mức không thể miêu tả được, ngày hôm trước nữa kết hôn, vào đêm hôm đó vợ phát hiện sự thật làm ầm ĩ ở nhà một trận, sáng ngày hôm trước chạy đến nhà mình để kiếm chuyện, mẹ chồng đi đập nhà bà cụ Đinh, chiều tối Liễu Hồng Đông đến để đưa người đi, hôm qua nhốt hết một ngày, trưa hôm nay lại đưa về.
Có mỗi ba bốn ngày như vậy đóng một vở kịch lớn, thật sự khiến người ta không biết nói gì cho được.
Cô ấy hiếu kỳ nói: “Vậy kết quả thì sao, bọn họ đã xử phạt như thế nào đối với bà cụ Đinh vậy”
Cô suy nghĩ nhà họ Dương mà đưa con gái về, thì cũng sẽ yêu cầu bồi thường nhỉ, việc này bồi thường như thế nào đây.
Ngoài ra, bà cụ Đinh làm tổn hại danh tiếng của nhà mình, công xã sẽ xử lý như thế nào?
Trương Cấu cười nói: “Bồi thường gì chứ, gạo đã nấu thành cơm rồi, nếu như ly hôn nhà họ Dương mất mặt nhất. Bọn họ thì cứ tiếp tục sống như vậy thôi, nói chung là Nồi nào ấp vung nấy, thì cũng xem như là trời sinh một cặp.”
Chị ta suy nghĩ Chu Bồi Khởi là người như thế nào, Dương Kim Anh cũng biết từ sớm, chịu gả qua chưa chắc là cũng không chê bai.
Chỉ là lúc đó Chu Bồi Khởi vẫn là lao động tiêu biểu, có sự cộng thêm của vòng sáng này, Dương Kim Anh có thể đi theo ăn ngon uống đủ, lúc này mất đi vòng sáng, thì chính là một Nhị Lăng Tử vừa lùn vừa xấu thực thụ, Dương Kim Anh thì chưa chắc đã vui lòng lắm.