Bởi vì bà ta rất cảm kích Chu Thành Chí, Mạc Như và những người khác.
Lúc bà ta đến công xã nhận giáo huấn, những người ban đầu cùng nhau trộm bông, hiện tại trong thôn rất là thảm, không thể nào sánh được với bà ta.
Hiện tại bà ta còn được Mạc Như giao nhiệm vụ trông coi vườn cây ăn quả, cũng rất là hăng hái.
Thấy Chu Thành Chí và những người khác đến, bà ta lập tức đứng ngay ngắn, khoanh hai tay: “Chào đội trưởng!”
Không có cách nào, các quy tắc đã được huấn luyện trong đội cải cách lao động trong vài năm không thể thay đổi.
Chu Thành Chí nhìn nhà và tường sân nhà bà ta, mặc dù Trần Kiến Thiết lười biếng, nhưng con trai ông ta lại rất tài giỏi, đi làm không lười nhát, kiếm được rất nhiều điểm công tác. Còn bởi vì Đinh Xuân Vinh phạm lỗi nên trong nhà có địa vị thấp, cũng không dám mang thứ gì về nhà mẹ đẻ, nhà mẹ đẻ chê bà ta có thành phần không tốt nên cũng không góp vì sợ bị liên lụy, cho nên nhà bà ta trữ tiền và lương thực.
Ba gian nhà chính trong nhà đã được xây lại thành nhà gạch ngói, cũng coi như là giỏi rồi.
Chu Thành Chí cũng không nói gì, bọn họ tiếp tục tuần tra, một lúc sau bắt gặp Mạc Như và Chu Minh Dũ từ phía đông trở về.
Mấy ông cụ lập tức nở nụ cười hiền từ: “Ba mẹ Thất Thất, đi xem nước à?”
Trước đây thì Hồng Lí Tử à Hồng Lí Tử ơi, giờ đã là ba của hai đứa con rồi, không thể nào gọi tên cún cơm được nữa.
Chu Minh Dũ trò chuyện với Chu Thành Chí một lúc, bảo ông cử người thông rãnh xả nước ở phía đông, làm như thế thì nước trữ trong thôn mới chảy vào giếng trữ nước phía đông, không làm ngập hư đường, chảy ngược vào nhà của cán bộ xã.
Các ông cụ đi xem.
Giếng trong không gian Mạc Như có công năng rất mạnh, có thể xả nước khi hạn hán và thu nước khi lũ lụt. Năm nay kỳ nước lên, cô bận cùng Chu Minh Dũ ra ngoài đi tuần, thấy ở đâu có giếng lớn, nước mương quá đầy thì thu vào, để chúng có thể tiếp tục trữ nước mà không bị chảy ngược.
Không chỉ có đại đội Tiên Phong, bọn họ còn đến những đại đội xung quanh.
Bọn họ còn đặc biệt đi tuần tra những đập nước lớn kia.
Đập chứa nước trữ nước rất lớn, mang lại lợi ích cho một bên trong thời kỳ hạn hán, đồng thời cũng là nơi nguy hiểm nhất khi xảy ra lũ lụt, nếu mực nước vượt quá mức cảnh báo thì rất dễ làm vỡ bờ bao và gây ra thảm họa cho một bên.
Đồng ruộng hay thôn trang xung quanh đều gặp họa.
Ngay cả khi bờ bao không vỡ bờ bao, đôi khi để bảo vệ huyện lị khỏi bị ngập lụt, huyện ủy sẽ ra lệnh đào bờ bao để xả lũ, hy sinh quyền lợi của một số ít người để bảo vệ lợi ích của số đông.
Lúc đầu, Mạc Như còn lo lắng mình thu… nhiều nước như thế, giếng nước trong không gian có vỡ hay không? Nào ngờ cái giếng đó thực sự vẫn như thế, không từ chối bất cứ ai đến, cho dù có đầy cũng không tràn, ngay cả giọt nước cũng không.
Giống như khi hạn hán, cho dù cô xả bao nhiêu nước thì nước giếng cũng không thấy ít đi, nhưng hiện tại cho dù cô thu bao nhiêu cũng không thấy nhiều.
Thật sự rất kỳ lạ.
Chính vì cái giếng này mà có rất nhiều người đã sống sót.
Nói về trận lụt năm này, bên ngoài có rất nhiều nơi bị ngập nặng, chỉ có huyện Cao Tiến là có giảm giác chỉ là trận mưa to mà thôi, mực nước... cũng bình thường.
Nhưng chạy tới chạy lui cũng khá mệt, ít ra thì Mạc Như cũng đã giảm cân nhiều, cằm nhọn hoắt, mắt cũng sâu, trông có vẻ ngũ quan đã càng thêm lập thể.
Dùng câu nói của Chu Minh Dũ, hai vợ chồng ngày nào cũng nhìn nhau, nhưng anh vẫn kinh ngạc trước vẻ đẹp ấy.
Mạc Như đỏm dáng sờ mặt, nói một câu: Có phải là giảm cân rồi không?
Trên đường hai người về nhà, trời mưa dần nhỏ hơn, khi đi qua nhà Chu Thành Liêm, Mạc Như kéo Chu Minh Dũ: “Chúng ta đến thăm xem ông cụ đỡ hơn chưa.”
Chu Công Đức sinh bệnh từ mùa đông năm ngoái, trong khoảng thời gian đó đã cấp cứu một lần, suýt nữa là đã không quay lại nữa.
Bởi vì chuyện này, Chu Thất Thất mới nhớ đến thịt Đường Tăng.
Cửa vừa mở, hai người cởi áo tang ở dưới minh lâu, gõ cửa gọi một tiếng.
Ngay sau đó, một cô con dâu trẻ tuổi đội nón lá đi ra: “Ái chà, là ba mẹ Thất Thất à, mau vào đi.”
Cô con dâu này có vóc dáng trung bình, dáng người mảnh mai, nước da hơi ngăm, khi cười đôi mắt cong đen sáng, rất là thân thiện.
Đây là vợ Chu Thành Liêm, đầu hè năm nay mới cưới, tên là Kinh Quế Hương.
Kinh Quế Hương không phải là người huyện Cao Tấn, mà là người huyện Cao Tiến. Bọn họ quen nhau vào năm đó, lúc Mạc Như, Chu Minh Dũ cùng Chu Thành Liêm, Chu Bồi Cơ đến huyện gần đó giúp đỡ bắt châu chấu.
Đầu năm nay, nhà gái đã chủ động cử người đến nhà để làm mai, cũng không cần sính lễ. Mặc dù bọn họ không cần sính lễ, nhưng gia đình Chu Thành Liêm có cuộc sống rất khá nên tất nhiên sẽ không từ chối, mà ngược lại còn cho rất nhiều. Chỉ là khi kết hôn nhà gái gửi về coi như của hồi môn, không lợi dụng nhà họ Chu.