Sau khi tìm ra bước đột phá, các nhân viên kỹ thuật đã làm việc ngày đêm để nghiên cứu và chế tạo thử. Mười ngày sau. họ đã chế tạo ra chiếc máy xới đầu tiên, sau khi thực nghiệm phát hiện nó có thể dùng được, chỉ cần cải tiến một vài vấn đề chi tiết là được.
Tám chín ngày sau đó, bọn họ chế tạo thử máy hợp nhất thu gặt và tuốt lúa, máy gieo hạt có thể lắp trên máy cày dắt tay, trải qua thực nghiệm chứng minh, hoàn toàn có thể dùng.
Đây là lần đầu tiên trong cả nước.
Xưởng trưởng Lý lập tức tìm chủ nhiệm phòng chính trị và phòng tuyên truyền của công xưởng, bảo bọn họ chụp hình viết bản thảo, miêu tả chi tiết những máy móc này từ những như cầu mà các xã viên đã đề xuất, nhân viên kỹ thuật công xưởng ngày đêm nghiên cứu và phát triển quá trình đến phân xưởng sản xuất.
Phòng tuyên truyền lập tức phỏng vấn nhiều mặt, chiến sĩ thi đua Chu Minh Dũ của đại đội Tiên Phong đã đề xuất nhu cầu như thế, đề nghị nhân viên kỹ thuật huyện, làm thế nào đến xưởng chế tạo máy móc tỉnh, còn xưởng trưởng Lý làm sao bổ nhiệm những người xứng đáng, lựa chọn những cán bộ kỹ thuật chủ chốt nghiên cứu không biết mệt mỏi, cuối cùng đã nghiên cứu thành công máy móc đáp ứng nhu cầu của đa số bạn bè và nông dân.
Nếu đưa máy xới, máy thu gặt và tuốt lúa, máy gieo hạt vào sử dụng thì đến lúc đó sẽ tiết kiệm rất nhiều nhân lực, súc vật kéo, thời gian, nâng cao rất lớn hiệu quả cày ruộng của nông dân.
Đây sẽ là một phát minh được ghi vào lịch sử máy móc nông nghiệp của sản phẩm trong nước.
Những phát minh này chắc chắn sẽ rất thú vị và bắt mắt trong giai đoạn hiện nay đòi hỏi sự phát triển mạnh mẽ của sản xuất nông nghiệp.
Hạt giống, phân bón, thuốc trừ sâu, máy móc chất lượng cao là bốn yếu tố không thể thiếu để có năng suất nông nghiệp cao, còn cơ giới hóa đồng nghĩa với việc nâng cao hiệu quả lao động lên hàng chục lần.
Sau khi viết xong bản thảo, được xưởng trưởng Lý cho phép, đã gửi bản thảo cho ‘Nhân Dân nhật báo’ và báo tỉnh.
Ngay sau đó, ‘Nhân Dân nhật báo’ đã loan tin vui rộng rãi khắp nhân dân cả nước, đưa tin một tỉnh nào đó đã đi đầu trong việc nghiên cứu và phát triển công nghệ của máy xới, máy hợp nhất thu gặt và tuốt lúavà đã chế tạo thử thành công.
Đích thân thủ trưởng chỉ thị: Nhân viên kỹ thuật phải đến từ quần chúng và hòa vào quần chúng để phục vụ cho nhân dân.
Nông dân cần thứ gì thì nghiên cứu thứ đó.
Phòng nông nghiệp chỉ thị, yêu cầu các máy móc nông nghiệp và máy cày dắt tay cùng mở rộng sản xuất, cố gắng đưa nó vào các vùng khác nhau càng sớm càng tốt, triệu tập các kỹ thuật viên của xưởng chế tạo máy móc từ nhiều vùng khác nhau đến để học hỏi.
Các cán bộ của phòng nông nghiệp tỉnh ủy, phòng khoa học kỹ thuật đến công xưởng tuyên dương, xưởng trưởng Lý của xưởng chế tạo máy móc dẫn dắt toàn thể nhân viên kỹ thuật và Chu Minh Dũ cùng với kỹ thuật viên Trương của huyện nhiệt liệt chào mừng.
Đeo hoa lớn màu đỏ, bắt tay với lãnh đạo, chụp ảnh, tuyên dương và khen thưởng, phát biểu...
Khi luận công khen thưởng, Chu Minh Dũ phải giả bộ ngu ngốc, phát huy hết tính cách chất phác và không khéo đưa đẩy của người nông dân, trực tiếp xin lãnh đạo: “Lãnh đạo, tôi không cần khen thưởng, có thể cho huyện chúng tôi một số chỉ tiêu về máy cày và nông cụ đồng bộ không?”
Chỉ cần cho huyện thêm nhiều lợi ích, đến lúc đó đại đội Tiên Phong đương nhiên cũng có thể mua thêm một bộ.
Anh cũng không yêu cầu nhiều, giai đoạn này có hai chiếc dắt tay là đủ, vài năm nữa, bọn họ có thể mua loại máy cày Đông Phương Hồng 75 loại bánh xích, đó mới là máy cày, một ngày có thể canh tác được bảy tám mươi mẫu đất.
Chỉ cần có một chiếc Đông Phương Hồng thì toàn bộ công xã Hồng Kỳ đều giúp bọn họ vần công, một năm có hai ba vụ hoa màu cũng có thể kiếm được không ít tiền.
Các lãnh đạo tỉnh cũng rất thích chiến sĩ thi đua vừa chất phác vừa có chí tiến thủ này, gõ thước tay ngay tại đó, sau đó cho huyện Cao Tiến gấp đôi chỉ tiêu máy móc.
Điều này khiến cho Chu Minh Dũ và Trương Khánh Chúc thấy rất vui, nhếch môi, ra sức vỗ tay, đến mức bàn tay đỏ ửng.
Chu Minh Dũ xin được lợi ích thì muốn về nhà sớm, đợi xưởng chế tạo máy móc tỉnh sản xuất ra một lượng máy móc, chuyển đến huyện Cao Tiến có lẽ cũng mất khoảng ba tháng.
Dù gì cũng đã nghiên cứu và phát triển rồi, phần còn lại chính là cải tiến chi tiết, anh có ở lại cũng không có gì làm nên anh muốn về nhà.
Anh bàn bạc với Trương Khánh Chúc, Trương Khánh Chúc lại không muốn đi sớm như thế.
“Minh Dũ, chúng ta ở lại thêm vài ngày, tỉnh này tốt như thế, nếu anh không có việc gì thì đi dạo, xem phim.”
Chu Minh Dũ nói: “Vậy tôi ở thêm hai ngày nửa, sau đó sẽ đến chào tạm biệt xưởng trưởng Lý.”