Cũng may Chu Minh Dũ có sức mạnh, anh bảo vệ Mạc Như tìm một nơi, lấy ra cái ghế để cả hai có thể ngồi nghỉ ngơi.
Trên đường đi, các học sinh nói bàn luận viển vông, tranh luận với nhau, mời đầu thì phản kích nhau bằng những câu trích dẫn, sau dần dần họ bắt đầu mắng chửi và đánh nhau…
Chu Minh Dũ cùng Mạc Như chỉ đứng một bên quan sát, cũng không quan tâm lắm, bọn họ cũng không muốn cùng một đám kẻ điên lý luận.
Con tàu dừng lại nhiều lần trên đường đi và không thể tiến về phía trước, bởi vì thực sự không lên được tàu, nhưng vẫn có rất nhiều người muốn chen chúc ở mỗi điểm dừng.
Và như thế đã làm chậm trễ thời gian được định sẵn ban đầu.
Cũng may hiện tại ít tàu lửa, không đến mức xuất hiện hiện tượng gặp nhau.
Dọc đường bị trì hoãng vài ngày, đến tỉnh lị đã là ngày tám tháng tám rồi.
Vào ngày này, trung ương chính thức thông qua “Quyết định về văn hóa giai cấp tư sản…”, đây là mười sáu điều nổi tiếng, các đài phát thanh lớn và các tờ báo tuyên truyền ngày đêm, từ đó cả nước phát động cuồng nhiệt học tập mười sáu điều.
Tháng tám đỏ kịch liệt.
Lúc này, thủ trưởng trung ương đã vài lần khẳng định hành động của các học sinh, phong trào đấu tranh của học sinh càng điên cuồng hơn.
Mạc Như và Chu Minh Dũ đi ra khỏi nhà ga, suýt nữa nghĩ rằng đã xuyên không đến thế giới khác, chỉ thấy các sinh viên diễu hành khắp các con phố.
Hầu hết họ đều mặc quân phục màu xanh lávà đeo băng tay đỏ, trong tay cầm một cuốn sách nhỏ. Lúc này, chưa phải là cuốn hồng bảo thư, mà chỉ là tờ bìa màu vàng nhạt to bằng lòng bàn tay.
“Chúng ta phải đả đảo phái phản động chủ nghĩa tư bản.”
“Đả đảo chủ nghĩa phong kiến.”
“Đả đảo đế quốc Mỹ và chủ nghĩa xét lại Liên Xô.”
“Đả đảo chủ nghĩa xét lại.”
Các sinh viên hét lớn, bất cứ nơi nào họ đi qua đều đầy những giấy vụn, tờ báo khổ nhỏ, báo Z khổ lớn…
Chu Minh Dũ nắm chặt tay Mạc Như, cả hai người nhìn nhau, Mạc Như nói: “Tìm nơi nào đó thay đồ đi anh.”
Hiện tại họ đang mặc bộ đồ nông thôn, rất dễ bị những sinh viên cấp tiến này tra hỏi, bọn họ người đông, không nói đạo lý, thuận theo thì sống nghịch lại thì chết.
Cả hai vào nhà vệ sinh thay bộ quân phục màu xanh lá.
Đây là vải mà trước đây Mạc Như mua ở tỉnh lị, về nhà cô tự may.
Đồng phục xanh và mũ của những học sinh đó không có sao năm cánh màu đỏ, còn bọn họ thì vẫn có sao năm cánh, cũng là Mạc Như đi cửa sau nhờ người khác mua giúp.
Khi họ thay quần áo và bước ra, ngay khi vừa ra đến đường cái, họ đã lập tức thu hút những ánh nhìn đầy ganh tị từ những người khác. Nam thì cao ráo đẹp trai, dáng người cao thẳng, còn nữ thì mảnh khảnh, trắng nõn, xinh đẹp, mặc quân phục màu xanh lá, đáng ngưỡng mộ nhất trong mắt đám học sinh đó.
“Nhìn xem trên đầu chúng tôi có sao năm cánh.”
“Bọn họ chắc là cán bộ bên trên cử đến, chắc chắn là đến từ thủ đô.”
Lúc này, các thành phố bên dưới ồn ào, còn các sinh viên cấp tiến từ các trường đại học ở thủ đô đã bắt đầu móc nối và đi đến nhiều nơi khác nhau để chỉ đạo cách mạng.
Thực ra móc nối lơn do chủ tịch đề xướng phải đến giữa tháng tám mới bắt đầu, nhưng có quá nhiều sinh viên và con em cán bộ cấp cao của thủ đô chịu không nổi, cuối tháng bảy mới nhận được tin báo. Do đó, một số người nhanh nhẹn và cấp tiến bắt đầu móc nối khắp nơi với nhau sau ngày 25 tháng 7, đến khắp các địa phương thành phố để chỉ đạo học sinh làm việc.
“Cho hỏi là các người từ thủ đô đến sao?” Có vài học sinh chạy đến.
Mạc Như lặng lẽ đẩy Chu Minh Dũ.
Chu Minh Dũ cười, nói giọng Bắc Kinh: “Chúng tôi từ thủ đô về.”
Anh không nói là đến từ thủ đô, nhưng anh vừa mới từ thủ đô về, đó cũng là từng trải sự đời, nhất là anh còn nói giọng Bắc Kinh, các học sinh càng hâm mộ anh hơn.
Một vài học sinh nghe vậy kích động, vội vàng hỏi thủ đô như thế nào, đã gặp thủ trưởng hay chưa?
Chu Minh Dũ không trả lời đúng câu hỏi của họ, thay vào đó anh tìm một chủ đề để trả lời đại khái câu hỏi của bọn họ.
Tối ngày 3/8, toàn thể giáo viên, sinh viên các trường đại học, trung học cơ sở trên địa bàn tỉnh lị đã tề tựu đông đủ tại sân vận động tỉnh, tổ chức cuộc họp trong đêm, cùng lắng nghe đoạn ghi âm bài phát biểu của thủ trưởng trung ương, chủ đề có liên quan đến việc bãi bỏ tổ công tác trung ương, thủ trưởng Mỗ làm một cuộc điều tra, nói ra “Cách mạng gặp vấn đề mới” “Không rõ làm thế nào để thực hiện một cuộc cách mạng”… những thủ trưởng khác cũng có bài phát biểu. Sau đó, một nhà lãnh đạo họ Khang của Nhóm Cách mạng Văn hóa Trung ương đã có bài phát biểu, chủ tịch tổ công tác không cử được ai.