Giờ bọn họ lại đến giúp đỡ khiến Chu Thành Nhân thấy mừng khấp khởi trong lòng, cảm thấy anh em chính là anh em, xương cắt rồi vẫn còn gân nối lại. Tuy bất hòa nóng nảy và không quan tâm đến ông, nhưng có chuyện nghiêm chỉnh vẫn phải nhờ vào sự giúp đỡ của anh em.
Tan tầm, hai anh em Chu Thành Tín và Chu Ngọc Trung lập tức đến làm việc, không ăn cơm cũng không cần tiền, có vấn đề gì họ sẽ liên hệ với Chu Minh Dũ, chỉ là không thèm để ý tới Chu Thành Nhân.
Cuối cùng Chu Thành Nhân đành phải coi như không nhìn thấy, có vấn đề gì cũng để Chu Minh Dũ nói, Trương Thúy Hoa cũng biết cho dù gọi nhà bọn họ đến uống rượu ăn cơm, người ta cũng không tới, không thăm hỏi thì mất mặt, cho nên tích góp tiền mua rượu thịt và tiền công lại, chờ sau khi kết thúc công việc Chu Minh Dũ sẽ đưa cho bọn họ.
Hết thảy chờ hoàn thành xong rồi nói sau, bọn họ sẽ không tới trước mặt hai người tìm phiền phức, tình nguyện làm thì làm đi.
Cứ như vậy, thừa dịp bí thư Tương và Chủ tịch xã Tống dẫn cán bộ về thôn tuyên truyền chính sách mới, ban ngày Chu Thành Chí dẫn Đội hai nắm chặt đất canh tác để trồng khoai lang, sau khi tan làm những người đàn ông nhà họ Chu đều đến giúp Chu Minh Dũ xây nhà.
Bọn họ mất ba ngày để dựa theo bản vẽ thi công của Chu Bồi Cơ, giữ tốt khung gỗ của ba gian phòng chính, cố định trụ, xếp xong xà gồ cố định, chỉ chừa lại đòn dông, phải chờ mấy ngày nữa tế thần linh xong mới dựng nhà.
Đồng thời, mấy ngày nay cũng đã chuẩn bị đầy đủ hết vật liệu.
Ngoại trừ số dây thừng đám người Mạc Như tự mình chuẩn bị, những người khác trong thôn có đồ dự trữ cũng đều đưa tới đây, còn có thân cây cao lương, đội hai lấy hàng trữ trong kho ra cho anh đổi điểm công tác, đội một cho anh mượn, chờ đến mùa thu thì trả lại, những người khác trong thôn đặt trước cũng đều đưa tới cho anh dùng trước, mùa thu lại trả lại. Lần này thân cây cao lương và dây thừng đều đủ rồi, những phụ nữ trong thôn của Đội một và Đội hai được rảnh rỗi cho nên giúp đỡ buộc tấm phên. Xây nhà ở nông thôn chính là như vậy, đàn ông phụ nữ đồng loạt ra trận, hôm nay bạn giúp tôi ngày mai tôi giúp bạn, đều là giúp đỡ lẫn nhau.
Nhiều người lực lượng lớn, chỉ bốn buổi tối sau khi tan tầm, thân cây cao lương và rơm lúa mì đều được chuẩn bị xong xuôi, ước chừng cao tầm hai ngọn núi nhỏ.
Buổi tối Trương Thúy Hoa múc một thìa mỡ để dành từ tháng mười hai âm lịch ra để hầm một nồi cà tím và dây bầu, còn đập tỏi nấu canh trứng cà chua, bảo Chu Minh Dũ gọi các chú, các bác đến ăn cơm. Chu Ngọc Trung và Chu Thành Tín khẳng định không tới, sau đó Chu Thành Nghĩa, Chu Thành Chí còn có Chu Minh Quốc, Chu Thành Lễ đều tới. Mỗi lần đến nhà Trương Thúy Hoa tụ tập ăn cơm, tất cả mọi người đều mang theo chút đồ, cũng coi như thói quen, dù sao ai cũng không có bao nhiêu đồ ăn ngon, anh mang theo đậu phộng, thì tôi mang theo trứng gà muối.
Chu Thành Chí mang theo rượu đến, ông thích uống cái này, không ăn cơm cũng phải uống hai ly. Ông cũng không mua loại đắt, năm đồng cũng đủ uống một bữa đã đời, mỗi lần mua một bình, có thể uống mười ngày nửa tháng.
Rượu qua ba vòng, họ bắt đầu nói về chuyện đội sản xuất và chính sách mới của xã.
Lúc này mệnh lệnh mới của xã cũng chính thức được ban hành, quy định nhiệm vụ trồng bắp lương thực mùa thu tối thiểu cho mỗi đội sản xuất, trên cơ sở đó để nhân viên kỹ thuật nằm vùng ở các thôn tiến hành phân tích dữ liệu.
Ngoại trừ trồng bắp còn truyền đạt tinh thần yêu cầu cùng sản xuất, cùng ăn, yêu cầu trả lại đất phân phối cho tập thể, Chu Thành Chí ngoài miệng đồng ý nhưng vẫn cứ để cho các hộ tự mình quản lý đất phân phối, chờ đến mùa thu hoạch các nhà lại tập trung thu hoạch cày ruộng trồng lúa mì.
Còn về vấn đề các đại đội làm nhà ăn lớn, Chu Thành Chí lấy lý do trong đại đội chưa đưa ra biện pháp khả thi, có thể kéo dài thì cứ kéo dài. Tất cả mọi người cùng nhau ăn cơm, người có chút đầu óc đều biết không dễ làm, huống hồ chi ông dẫn đội cùng nhau làm việc đều thấy phiền toái chứ đừng nói phải nói cùng nhau ăn cơm, đó quả thực là muốn tìm chết.
"Dù sao chuyện này tôi cũng mặc kệ, cả ngày ra đồng làm việc đã phiền chết rồi, còn phải lo mấy chuyện ăn uống tào lao, thật sự mệt chết."
Chu Thành Nhân nói: "Nếu ông mặc kệ, vậy... ai quản?”
Chu Thành Lễ nhìn bọn họ, muốn nói lại thôi.
Chu Thành Nghĩa nói: "Tên tai to mặt lớn Trương Căn Phát kia sẽ để yên sao? Khẳng định ông ta sẽ thu xếp chuyện này.”
Mạc Như ở nhà chính nghe thấy nội dung cuộc nói chuyện của bọn họ, trong lòng sốt ruột, vội vàng đi tìm Chu Minh Dũ.
Chu Minh Dũ ăn cơm xong liền đi đến phía sau sắp xếp lại những gạch mộc đã phơi khô kia, những viên chưa khô lắm thì lật mặt lại để phơi.