Đinh Lan Anh nói: “Cũng may hai đứa đã mua thuốc nước phòng hờ rồi, nếu không thì đi đâu băng bó đây? Đứa trẻ nghịch ngợm này, anh chị nó cộng lại cũng không nghịch bằng một nửa nó.”
Trương Cấu chạy đến, nói: “Có đứa trẻ nào mà không nghịch ngợm đâu, con gái nghịch ngợm thì bị người ta chê, con trai nghịch ngợm mới tốt.” Chị ta ẵm Kha Lạp Nhi dỗ dành: “Còn đau không con, sau này phải cẩn thận chút, đến tối thím đi bắt ve sầu ăn.”
Kha Lạp Nhi bắt đầu kêu a a a a ô ô ô.
Trương Thúy Hoa và những người khác cũng đến xem: “Không sao, con trai có vết sẹo nhỏ cũng không sao, dù sao vốn cũng chẳng đẹp trai gì.”
Mạc Như: ... Cũng may Kha Lạp Nhi chưa hiểu gì.
Lúc này, Nê Đản Nhi cũng chạy đến, Trương Cấu nhìn thấy thằng bé, gọi: “Nê Đản Nhi! Con nhìn thím năm xem, con nói là có em trai hay em gái?”
Nê Đản Nhi suy nghĩ em trai nghịch ngợm như thế, cái đầu rách một miếng làm người khác sợ chết khiếp, chắc chắc là em gái tốt hơn, thằng bé mở miệng định nói: “Em gái!” Không đợi thằng bé nói ra, Trương Cấu lập tức nói to: “Chắc chắn là em trai đúng không?”
Chị ta nói lớn làm Nê Đản Nhi giật mình, thằng bé chớp mắt và gật đầu.
Trương Cấu cười, nói với Mạc Như: “Sỏa Ni! Chắc chắc là cô sẽ sinh cái thằng, một thằng cu mập mạp.”
Người đàn ông Sỏa Ni giỏi giang như thế, lấy điểm công tác của đàn ông nên tất nhiên sẽ sinh con trai rồi.
Có rất nhiều người lớn thích mấy thằng bé xem giới tính cho phụ nữ mang thai, hỏi nó xem là có em trai hay em gái. Nếu thằng bé nói là em trai thì vui mừng, cho rằng bản thân chắc chắn sẽ sinh một thằng cu. Để làm cho phụ nữ mang thai hay những bà cụ được vui thì họ dỗ mấy thằng bé nói là em trai.
Mạc Như đã mấy lần nghe thấy Trương Cấu dỗ dành Nê Đản Nhi nói trong bụng thím là em trai rồi, cô cảm thấy không nói nên lời.
Cô cũng không quan trọng đứa trẻ là trai hay gái, cô cũng không có ngôi vua cần phải kế thừa.
Hơn nữa, thời điểm này lại không có kế hoạch hóa gia đình, cũng không có biện pháp tránh thai. Một gia đình chỉ có ba bốn đứa thì cũng coi là ít, năm sáu đứa thì bình thường, bảy tám đứa cũng có nên con trai cũng không có gì hiếm lạ.
Tất nhiên, người như mẹ của Trương Cấu cũng rất ít, sinh tám chín đứa đều là con gái, trong phạm vi mười dặm cũng chỉ có một đứa.
Mạc Như nghiêm nghị nói: “Chị dâu ba! Chị đừng dạy Nê Đản Nhi nói những lời như thế nữa, nhà chúng ta dù trai hay gái cũng đều như nhau cả thôi.”
Trương Cấu nghe thấy, lập tức khó chịu, lớn tiếng nói: “Sỏa Ni! Sao con gái lại giống con trai được? Phụ nữ sao có thể so sánh được với đàn ông? Đây truyền từ đời này sang đời khác…”
“Chị dâu ba! Truyền tổ tông của ai, tiếp nhận đời của ai? Quản lý Chu chưa có con cái đó?” Mạc Như lấy ra tuyệt chiêu của mình.
Trương Cấu a lên một tiếng, không biết nói gì mới phải.
Mạc Như nửa đùa, nói: “Chị dâu ba! Đừng nói lời như thế nữa, để Cúc Hoa và Lan Tử Nhi nghe thấy thì không hay lắm, cho dù là sinh con trai hay con gái em đều thích, đều là con của em, đều là cục cưng cả.”
Nói xong, đứa bé trong bụng cô động đậy và đạp vào bụng cô.
Mạc Như ấn vào chỗ nhô lên như thể đang trao đổi ám hiệu, cô cười rồi cùng Trương Thúy Hoa đi dọn bữa trưa.
Trương Cấu thấy cô đã đi khỏi mới nghĩ như thế không đúng, chị ta phải nói cho ra lẽ, chị ta kéo Đinh Lan Anh: “Chị dâu hai! Chị nói Sỏa Ni sao lại có suy nghĩ như thế, đó là không đúng, rất nguy hiểm.”
Đinh Lan Anh nói: “Mẹ Lan Tử Nhi à, Mao chủ tịch cũng nói phụ nữ gánh vác nửa bầu trời, phụ nữ chúng ta cúng là quân chủ lực làm sản xuất công nông nghiệp, đều rất giỏi giang.”
Trương Cấu vẫn nghĩ không thông: “Chị dâu hai! Chị bị Sỏa Ni dẫn dắt rồi.”
Bị cô ấy làm hư rồi.
Đinh Lan Anh biết thỉnh thoảng chị ta để tâm chuyện vụn vặt cũng rất giỏi nên dứt khoát không quan tâm đến chị ta mà chỉ vội vàng đi gặt đồ.
Chỉ có hai bộ đồ, không giặt thì không có thay.
Trương Cấu đứng trong sân lẩm bẩm như kẻ điên: “Sao có thể như nhau được? Đàn ông có thể gánh vác gia đình, đàn ông mới làm chủ gia đình, có con trai mới không bị người khác cười nhạo và coi thường, con trai mới…”
Trương Thúy Hoa hét to: “Mẹ Lan Tử Nhi, đi gánh đất ở ngoài cổng và trải vòng tròn để trữ phân.”
Trong nhà có nuôi heo, ngoài việc bán thịt cuối năm thì nhất định phải dùng hết công dụng của nó. Ngày nào cũng phải thay đất mới bên trong, để nó lấp nước tiểu và phân heo và giẫm tới lui lên để ủ phân.
Trương Cấu mau chóng đi khỏi.
Ăn cơm xong, Đinh Lan Anh rửa bát, Mạc Như cùng Chu Minh Dũ đi đến nhà mới san bằng đất trồng cải thảo.