Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc (Bản Dịch Full)

Chương 303 - Chương 303: Một Công Đôi Việc (2)

Chương 303: Một công đôi việc (2) Chương 303: Một công đôi việc (2)

Kiếm tiền của người nhà mà không thấy áy náy ư?

Tất nhiên là bà ta sẽ không nói ra mà vẫn cười he he trò chuyện với mọi người rất nhiệt tình.

Mấy bà bên này tán dóc, ngồi lê đôi mách những chuyện nuôi gà hay chăm con gì đó, còn mấy ông cụ bên kia thì đang buồn rầu.

Rầu đến mức ba ông cụ muốn biến thành ống khói rồi.

Chu Thành Chí nói: “Hôm đó tôi nghe người ta nói Cao Qua Trang luyện thép, vẫn nghĩ đó là chuyện cười, hôm nay đại nhĩ tặc cũng buông lời tàn nhẫn rồi, xem ra là sự thật, sợ là chúng ta không tránh được.”

Lần đó, Chu Minh Dũ chở gạch về co nói, mặc dù ông có để ý nhưng vẫn không xem ra gì, cũng không thấy nghiêm trọng lắm.

Ngẫm nghĩ chẳng qua chỉ như sửa hồ chứa nước, cả thôn thuyên chuyển một ít nhân lực cường tráng đi làm việc, những người khác vẫn là nên cày ruộng thì cày ruộng.

Chu Thành Nhân nói: “Nói như vậy, có người đồn trai gái đều phải đi luyện thép, chỉ có người già và trẻ con ở nhà là thật sao?”

Chu Thành Nghĩa buồn bã nói: “Nhân lực trai gái đều phải đi, chỉ có người lớn tuổi và trẻ con ở nhà thì làm sao thu hoạch vụ thu? Nhưng mắt nhìn là biết sắp phải thu hoạch cao lương rồi.”

Chu Thành Chí hừm một tiếng: “Ai biết lại làm càn như thế, chiều nay tôi đi tìm người hỏi, đúng là các đội đã mang theo lương thực và nồi rồi dựng lều cỏ, toàn bộ đều ở đó luyện thép, còn nghiêm ngặt hơn cả sửa hồ chứa nước, nghe nói là có những địa phương còn có dân binh trông coi, đàn ông không được tùy tiện về nhà, cũng không cho phép thu hoạch lương thực, người nào muốn về nhà chính là lính đào ngũ đại sản xuất công nghiệp, phải đánh thành phản cách mạng.”

Chu Thành Nhân gật đầu: “Những nơi khác không biết, thôn chúng ta cũng biết, tôi thấy đại nhĩ tặc có thể làm ra những chuyện này. Mẹ nó, chính những thứ xấu xa này đã giả mạo cách mạng nên đã làm hỏng bầu không khí rồi.”

Chu Thành Nghĩa cũng nói: “Vậy mà ông ta vẫn rất được ngưỡng mộ, lúc nào cũng có người đề bạt ông ta.”

Thật là chết mất!

Ba ông cụ bắt đầu phì phèo tẩu thuốc, ai cũng không nghĩ ra cách, bọn họ nghĩ mở rộng đại hội nghị rồi hỏi xem.

Chỉ là mở rộng hội nghị như thế thì cũng không dễ mở, bởi vì nếu bị lộ ra ngoài nói đang bàn bạc sao lại trốn tránh luyện sắt thép, đến lúc đó nếu Trương Căn Phát biết được thì có thể làm cái cớ để mở một cuộc họp phê bình.

Nhìn thì có vẻ là chuyện nhỏ, nhưng thực tế lại là chuyện lớn.

Mặc dù bọn họ có kinh nghiệm cày ruộng, ở trong thôn cũng có chút bản lĩnh giao thiệp với Trương Căn Phát, nhưng thật sự nếu ra khỏi thôn thì bọn họ không có sự quyết đoán và năng lực khi giao thiệp với công xã.

Dù sao thì chỗ dựa vững chắc của Trương Căn Phát chính là cán bộ công xã, không phải là người mà những người nông dân bọn họ có thể động vào được.

Trong phòng im ắng một hồi lâu, chỉ có khói xanh bốc lên nghi ngút.

Chu Minh Dũ và Mạc Như đang đi vào thì ông ta bảo Mạc Như đứng yên ở gian nhà chính, đừng đi vào trong để tránh bị sặc.

Thấy anh bước vào, ba ông cụ ai cũng không phản đối, mặc dù bọn họ cố ý đuổi hết thành niên ra ngoài, không muốn bọn trẻ tham gia vào chuyện này, nhưng hiện tại Chu Minh Dũ đã được bọn họ thu nhận làm thành viên hội nghị “Tổ nhỏ bí mật”.

“Hồng Lí Tử! Cháu có cách gì không?” Chu Thành Nghĩa hỏi.

Chu Minh Dũ nói: “Chúng ta chắc chắn không tránh được chuyện luyện sắt thép, nhưng chúng ta có thể nghĩ ra cách giữ một phần nhân lực ở nhà.”

Chu Thành Nhân nói: “Muốn giữ người cũng không phải là không có cách, chỉ sợ Trương Căn Phát tên khốn đó khoác lác nhận nhiệm vụ lớn về để tranh công.”

Chu Minh Dũ cười: “Cháu có chủ ý này, ba và các chú nghe thử.”

Mấy ông cụ nhìn anh: “Cháu nói đi.”

Chu Minh Dũ nói: “Cháu có hỏi thăm giám đốc Khâu của cửa hàng bách hóa ở huyện, chúng ta có thể xin phép xây dựng xưởng làm giấy, chuyên sản xuất giấy vệ sinh rơm lúa mì. Đợi hợp tác xã bên trên cho phép thì chúng ta sẽ thương lượng với Trương Căn Phát, cho ông ta làm xưởng trưởng của xưởng làm giấy này, ở trước mặt cùng chúng ta chống lại áp lực của công xã, rồi chúng ta xin phép mua mấy chục tấn than đá, thu hoạch hết rơm lúa mì xung quanh thôn về rồi bắt đầu làm ra giấy. Đợi đến khi luyện sắt thép, xưởng làm giấy cũng không thể vắng vẻ mà phải có người trông coi, nếu như thế thì phải để đội sản xuất khác đi luyện sắt thép, đội chúng ta giữ lại vài nhân lực làm giấy và thu hoạch lương thực vụ thu.”

Trước mắt, thu hoạch lương thực vụ thu là nhiệm vụ quan trọng nhất, lúc nào sản xuất giấy cũng dễ bàn, không thu hoạch được lương thực vụ thu thì các đội viên đều phải chịu đói, đừng nói là ba năm, mùa đông đến là đã không chống cự nổi rồi.

Bình Luận (0)
Comment