Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc (Bản Dịch Full)

Chương 385 - Chương 385: Phát Hiện Lớn(3)

Chương 385: Phát hiện lớn(3) Chương 385: Phát hiện lớn(3)

Chương 385: Phát hiện lớn(3)

Bí thư Liễu vội vỗ tay, “Được, được! Thật là được!” Ông ta nói với thư ký: “Sắp xếp cuộc họp ngay, cử hai người đến huyện báo tin vui cho bộ tổng chỉ huy!”

Ông ta phải báo cáo với đảng ủy huyện, xin đảng ủy huyện cử nhân viên kỹ thuật xuống dò thám mỏ sắt, có mỏ sắt rồi, không chỉ công xã Hồng Kỳ đến cả huyện Cao Tấn nhất định có thể hoàn thành vượt mức nhiệm vụ rèn gang sắt!

Ông ta nghĩ xa xôi hơn, có mỏ sắt đến lúc đó công xã Hồng Kỳ chính là tiên phong đầu tiên của rèn gang sắt, không chừng bộ chỉ huy cũng sẽ dời qua đây!

“Công xã Hồng Kỳ chúng ta phải lộ mặt to ở trên đảng ủy huyện rồi!” Ông ta không nhịn được vẻ mặt đắc ý vui mừng, đập bàn rầm rầm.

Cao Dư Phi thám thính hỏi một câu, “Thưa bí thư, vậy nồi sắt đại đội bên dưới thu được làm thế nào?”

Liễu Hồng Kỳ cười nói: “Các thành viên ủng hộ xây dựng công nông nghiệp nhiệt tình đáng khen, có sự ủng hộ đắc lực của toàn thể thành viên, nguyên soái gang sắt lên ngôi sao có thể không thành? Chắc chắn sẽ thành công viên mãn! Nếu đã thu rồi thì nộp lên, càng nhiều càng tốt chứ!”

Cao Dư Phi cũng không nói gì thêm, thu được thì nộp lên, vậy chưa thu thì thôi đi, dù gì người ta đã nộp khoáng thạch sắt.

Hiệu suất cuộc họp nhanh đến bất ngờ, họp nửa tiếng đồng hồ, sau đó cố tình cử người mang theo khoáng thạch vào trong huyện.

Lúc này công xã Hồng Kỳ còn chưa có điện thoại điện báo, thời đại này thủ thuật thư từ chỉ dừng ở huyện.

Thôn ho Chu, Chu Thành Chí dẫn các thành viên nhanh chóng thu hoạch lương thực, Chu Minh Dũ cũng đưa người tiếp tục cưa cây, phải cưa hết cây đã thành hình trong thôn tập trung tồn kho quản lý.

Chu Thành Liêm bởi vì thái độ Chu Minh Dũ đối xử với ông lại thân cận hơn ngày trước, không có vì xa lánh Triệu Hỷ Đông thân cận Chu Bồi Cơ mà lạnh nhạt với mình, trong lòng anh lại dễ chịu hơn một chút. Hơn nữa anh phát hiện Chu Minh Dũ hình như đối xử với anh ta hơi khác với ngày trước chút gì đó, ngày trước cá chép đỏ tính khí không hề tốt, chút xíu là thấy phiền, tuy là anh em tốt với anh ấy, nhưng mà cũng cãi nhau không ít. Bây giờ anh cảm thấy cá chép đỏ dường như tôn trọng anh hơn một chút, thực sự là xem anh như một người chú, anh hai vậy, có thể nói là thân cận nhưng không thiếu tôn trọng.

Thật là một cảm giác kỳ lạ.

Cũng không tồi!

Bọn họ bận cưa cây thu hoạch, Trương Kim Hóa tìm người đi kéo khoáng thạch đá.

Trương Kim Lạc dáng vẻ như bắt bẻ được Chu Minh Dũ, đưa Triệu Hỷ Đông đến tìm anh của anh ta, “Anh đừng để thằng ngốc đó lừa, đây đều là đá, hoàn toàn không phải là khoáng thạch sắt gì đâu.”

Trương Kim Hoán nói: “Em không biết gì thì đứng sang một bên đi.”

Trương Kim Lạc bèn để Triệu Hỷ Đông nói, “Đông Tử cậu nói, Chu Minh Dũ đã ứng phó như thế nào? Tối qua Chu Thành Liêm và Chu Minh Dũ cùng đi moi đá rồi?”

Triệu Hỷ Đông lắc đầu nói: “Không có, Chu Minh Dũ kêu Chu Thành Liêm đi về hướng đông, anh tư anh ấy về hướng nam, bản thân anh ta chắc là đi hướng tây bắc đến Tống Gia Trang nhỉ, ở đó có một mỏ đó bỏ hoang, đã sớm không có ai. Nhà bọn xây nhà không phải đến đó để moi đá sao?

Trương Kim Lạc hứ một tiếng, “Bên Tống Gia Trang chính là một mỏ đá hoang, làm gì có mỏ sắt? Nếu như có mỏ sắt đã sớm được đào ra rồi, em xem thằng ngốc đó chính là lừa gạt đảng và người dân!”

Trương Kim Hoán lại không nghe theo lời anh ta, “Kỹ thuật viên Cao cũng nói là đúng, không giả được đâu, em đừng gây loạn thêm.” Anh ấy kéo người đi kéo đá.

Triệu Hỷ Đông nghĩ lại một chút, “Tôi đi tìm Chu Thành Liêm dò hỏi thêm.”

Rất nhanh hắn đã quay về, “Chu Thành Liêm giả vờ giả vịt không thừa nhận, tôi nghĩ những viên đá đó chính là đá bình thường, hoàn toàn không phải là mỏ sắt.”

Vừa nãy anh ta đi dò hỏi, Chu Thành Liêm nhìn như không có sơ hở, hắn nhìn một phát là biết nói dối!

Chu Thành Liêm hoàn toàn không giỏi nói dối, tối qua một mình anh ta đến phía đông nhặt đá cho Chu Minh Dũ đủ số lượng, làm gì có mỏ sắt nào!

Trương Kim Lạc bèn kéo hắn đi tìm Trương Kim Hoán muốn vạch mặt sự lừa đảo của Chu Minh Dũ, đến trước mặt, anh ta kêu gào: “Anh à, anh bị lừa ròi! Những cái này không phải khoáng thạch sắt, chính là vài cục đá rách nát!”

Anh lại nhìn về phía Chu Thành Liêm và Chu Minh Dũ đã giám sát cân đá ở bên cạnh, la hét nói: “Chu Thành Liêm, anh lại dám giúp Chu Minh Dũ nói dối lừa công xã lừa nguyên soái gang sắt, anh đáng tội gì đây!”

Chu Thành Liêm mặt ngơ ngác nhìn anh ta, “Cậu nói vậy có ý gì, tôi lừa gạt nguyên soái gang sắt lúc nào? Chúng đây là mỏ sắt mà.”

Trương Kim Lạc nói: “Tối qua có phải anh đi nhặt đá ở phía đông rồi không? Kéo theo cái xe kéo, mò đông mò tây, đừng tưởng tôi không biết, đào mỏ đào như anh à?”

Bình Luận (0)
Comment