Chương 400: Thần thông
Tiếp đến bộ chỉ huy gang sắt sẽ điều động lao động chuẩn bị chiến đấu trên toàn huyện, phải đánh trận rèn luyện gang sắt đầu tiên cho thật tốt.
Trước tiên rút tám trăm công nhân sửa đường đột kích ở mấy công xã không có nhà máy gang sắt, yêu cầu từ nhà ga huyện đến thẳng nhà máy gang sắt. Đồng thời cử chín trăm công nhân đến xưởng thủ công than đá đào mỏ, lại cử một nghìn công nhân phụ trách khai thác mỏ sắt. Đồng thời phát động xe hơi bốn chiếc, xe ngựa lừa bò sáu trăm chiếc, xe đẩy tay v.v… tám trăm chiếc.
Một khi đường được sửa xong, tài nguyên khoáng sản do hai bên khai thác sẽ được tiến hành trao đổi ngay lập tức.
Đồng thời rút bớt năm trăm công nhân ở ba nhà máy rèn gang sắt đột kích xây dựng một lò cao rèn sắt, xây dựng lò cao cần các nguyên liệu như gạch chịu nhiệt.
Chỉ cần trong ranh giới có chùa, đền thờ, nhà lớn tất cả đều phải tháo gạch xanh vận chuyển đến ba cái nhà máy gang sắt, số lượng không đủ thì các đại đội giải quyết, vận động toàn dân quyên góp gạch, quyên góp đất chịu nhiệt, giống như quyên góp khoáng thạch sắt vậy, ủy phái nhiệm vụ, không có thì nghĩ cách, tháo nhà, tháo cái gì tùy thích, nói chung là phải nộp lên đủ số lượng.
Đại đội Xuân Phong dưới công xã Diệu Tấn, đại đội trưởng Lưu Ngọc Phong bởi vì không nộp được nhiệm vụ gạch, lại không muốn đưa người cưỡng chế tháo nhà các thành viên, bị nhiệm vụ công xã ép đến hết cách, đến bước đường cùng lựa chọn tự tử.
Còn cán bộ các đại đội thì để tự bảo vệ mình, đều lần lượt đưa mấy người chủ nhiệm bảo vệ an ninh tiến hành vận động thuyết phục với các thành viên nhà đất nung, yêu cầu bọn họ “tự nguyện” tháo dỡ nhà ủng hộ rèn luyện gang sắt, nếu không thì chính là phá hoại rèn luyện gang sắt, chính là không tích cực! Vậy nên không cần biết có tự nguyện hay không, vẫn sẽ tháo dỡ hết nhà bằng gạch nung để đưa đi sử dụng trong ba cái lò cao rèn sắt trong nhà máy gang sắt.
Bao gồm cả gạch đá, các thành viên còn phải ủng hộ gỗ, lông gà, dùng để làm máy quạt, thùng quạt.
Ngoại trừ ba công xã Hồng Kỳ, Diệu Tấn, Hồng Tinh, mười ba công xã còn lại tất cả đều chịu thiệt thòi, gà vịt ngỗng một nửa bị giết tập trung đưa lông đến nhà máy gang sắt làm thùng quạt, làm khung, ván ép và dùng cho doanh trại công nhân.
Bởi vì công xã Hồng Kỳ đã phát hiện mỏ sắt, nhiệm vụ lông gà, gỗ, gạch xanh ban đầu, không ảnh hưởng đến các thành viên bình thường, vậy nên mấy người Mạc Như cảm nhận không mãnh liệt, chỉ là nghe người ta nói cái gì cái gì công xã sao đó sao đó.
Đặc biệt là Đan Điệp Cầm có thông tin linh hoạt, miệng vừa khéo vừa hay nói, lúc làm việc thì nghe như nghe kể chuyện.
Cái gì mà phụ nữ nào đó của công xã nào đó, để giấu gà lại, nhét hẳn vào quần, kết quả cuối cùng bị lột quần lột cả lông luôn.
Cái gì mà bà già nào đó của công xã nào đó, để không bị tháo dỡ nhà, nằm ở trên phảng không chịu đi, cuối cùng đại đội cho người đến tháo nhà luôn, tháo chừa mỗi một cái phảng trống! Đến gỗ đầu phảng cũng tháo mất đi!
Những câu chuyện thật thật giả giả này đếm không xuể.
…
Còn bí thư các công xã sau khi nhận được nhiệm vụ từ cuộc họp đảng ủy huyện , đã gấp rút kêu đội trưởng các đại đội và đội sản xuất họp.
Đặc biệt là công xã Hồng Kỳ, yêu cầu bí thư các đại đội, đại đội trưởng buộc phải tham gia, mỗi thôn ít nhất có hai đội trưởng đội sản xuất tiên tiến tham gia đại hội.
Trong rèn luyện gang sắt phải lấy tổ chức quân sự hóa để quản lý công nhân rèn gang sắt, đảng ủy huyện là bộ tổng chỉ huy, mỗi nhà máy gang sắt sẽ xây dựng một bộ chỉ huy chi nhánh.
Công xã Hồng Kỳ bởi vì phát hiện mỏ sắt, Liễu Hồng Kỳ bí thư được ủy nhiệm trở thành đoàn trưởng gang sắt của nhà máy gang sắt đầu tiên, đưa cán bộ và thành viên của năm cái công xã tổ chức thành đoàn gang sắt đầu tiên, thiết lập các biên chế bên dưới như tiểu đoàn, đại đội, trung đội, tiểu đội.
Để biểu dương đại đội tiên phong thôn họ Chu, Liễu Hồng Kỳ đặc biệt chọn Trương Căn Phát làm phó tiểu đoàn trưởng, lại muốn đưa Chu Thành Chí lên đại đội trưởng, đảm nhiệm một trung đội trưởng rèn gang.
Chu Thành Chí thành thật nói: “Bí thư Liễu, tôi chỉ là một nông dân già biết trồng cây, biết đầu mình to cỡ nào thì đội nón to cỡ nấy, quản lý một đội sản xuất cũng căng thẳng lắm rồi, nếu như để tôi làm đại đội trưởng, nón to quá đừng ép tôi gãy luôn.”
Liễu Hồng Kỳ không ngờ còn có người không thèm thăng chức, cười nói: “Đúng thật là một đội trưởng đội sản xuất thật thà.”
Nói chung Chu Thành Chí không chịu làm đại đội trưởng, “Rèn gang sắt chúng tôi không nói lời nào, bí thư chỉ đâu chúng tôi đánh đó, đại đội trưởng thì không cần làm đâu.”
Kêu ông đi quản những thằng làm biếng của đội ba đội bốn làm việc? Giết ông ta đi, có làm lừa ông ta cũng không làm đại đội trưởng!