Chương 401: Thần thông(2)
Trong thôn nhà họ Chu, đại đội trưởng còn không bằng con lừa đó.
Liễu Hồng Kỳ cũng không ép, đội hai trong lòng bọn họ đã hình thành một hình tượng thật thà chất phác, không tham lam, làm một điển hình tốt đó.
“Không làm đại đội trưởng, kêu anh làm trung đội trưởng khai khoáng của trung đội rèn gang, chuyên đưa người đi khai khoáng.
Khai khoáng tuy mệt, nguy hiểm, nhưng cũng là một khâu quan trọng.
Bởi vì ba cái đoàn gang sắt đều phải cần mỏ sắt để rèn sắt, vậy thì phải qua tay từ nơi ông, không chỉ là huyện Cao Tấn, huyện ngoài muốn đến trao đổi mua khoáng thạch, cũng phải đi từ chỗ ông mới được.
Trương Căn Phát thấy Chu Thành Chí lại được một việc tốt như vậy, gấp như gì vậy đó, đáng lẽ ông ta muốn nhét con trai mình vào mà.
Nhưng mà ông ta cũng không có nhiều cơ hội triển khai, bởi vì phó tiểu đoàn trưởng này của ông ta là chiến tuyến vận chuyển.
Sửa đường, đào than đá, vận chuyển than đá, vận chuyển khoáng sắt, đây là một chiến tuyến.
Thu gạch, đất, phôi, gỗ, lông gà, tu sửa lò rèn, rèn gang sắt, đây là một chiến tuyến.
Mở mỏ sắt là một chiến tuyến riêng, vậy nên Chu Thành Chí được một việc làm tốt, rất nhiều đại đội đều đang rất ngưỡng mộ.
Sau khi chọn tướng xong thì phải điều lính, bây giờ cần rút tổng cộng hơn bốn nghìn người, vậy nên chỉ cần là lao động nam trong độ tuổi từ mười lăm đến năm mươi lăm, cụ thể do đội trưởng đội sản xuất nắm bắt, các đại đội gom đủ người là được.
Lúc đại đội tiên phong họp vận động, Trương Căn Phát hét lên dụ dỗ: “Người nào đi rèn luyện gang sắt, đều được ăn cơm miễn phí, có thịt có rau, ăn tùy thích!”
Trời mẹ, bởi vì ông ta đi họp, những tên này lại không để chén thịt lại cho ông, ăn một mình hết!
Còn công xã giết heo mừng công lao của các cán bộ trong huyện, những đại đội trưởng như ông ta còn không húp được ngụm canh!
Lúc Chu Thành Chí điều phối nhân lực để lại cho xưởng làm giấy mười lao động nam, trong đó bảy lao động trẻ và ba ông già.
Trong này bao gồm ba lao động trẻ của đội một.
Nhà Chu Minh Dũ ngoại trừ Chu Thành Nhân được ở lại với danh nghĩa quản lý xưởng làm giấy để dẫn phụ nữ đi thu hoạch, các lao động nam khác đều đi đào mỏ rồi.
Chu Thành Chí cảm thấy việc thu hoạch nông sản Chu Thành Nhân hiểu hơn mình, thì cũng không nói gì nữa, nhưng mà vẫn họp với các thành viên, kêu bọn họ dốc toàn lực theo Chu Thành Nhân thu hoạch nông sản.
Ông ta tối sầm mặt lại, nghiêm túc nói: “Điểm công tác như cũ, chút nữa ăn cơm ở nhà ăn vẫn chia theo đầu người và điểm công tác, đừng ai muốn làm biếng rồi ăn cơm no!”
Có người cười ha ha nói: “Đội trưởng ông yên tâm đi đi, chúng tôi sẽ thu hoạch nông sản thật tốt, còn mong ngày nào đó ăn thịt theo thím hai nữa.”
Mọi người đều cười phá lên.
Đáng lẽ Chu Thành Chí còn lo lắng, bây giờ nhìn bọn họ như vậy cũng yên tâm rồi, tin rằng Chu Thành Nhân và Trương Thúy Hoa có thể trấn được bọn họ, ông lại kêu người rút hai cái nồi, lại đựng đồ ăn bên kho, dùng gia súc kéo đến mỏ đá khai khoáng.
Cao Dư Phi cũng thành một kỹ thuật viên khai khoáng, anh ta với hai kỹ thuật viên trong huyện, làm chỉ đạo cho trung đội khai khoáng.
Trước khi vào đoàn gang sắt, anh ta đã đặt nhiệm vụ lượng bắp thu hoạch mùa thu cho mấy đại đội mà mình phụ trách.
Đại đội tiên phong đương nhiên là ít nhất, trong báo cáo của anh có lý do có chứng cứ lại nói rõ chi tiết vị trí địa lý của thôn họ Chu, chủ yếu là nước mưa không đủ, thường bị khô hạn trong lúc lương thực cần nước mưa, các thôn các đó bốn năm lý trời mưa đến đây có thể chỉ còn vài giọt rồi thôi.
Còn đại đội tiên phong đặc biệt là đội một và đội hai, dưới sự dẫn dắt của đội trưởng Chu Thành Chí, gian khổ phấn đấu kiên cường bất khuất, đã sử dụng phân bón, đào đất màu mỡ, xách nước tưới tiêu mới có thể đảm bảo sản lượng bình thường của lương thực. Vậy nên bắp không phù hợp với việc trồng trọt của thôn này lắm, nhiệm vụ lượng thu hoạch mùa thu nên giảm xuống, nhưng mà có thể tăng nhiệm vụ lương thô vừa phải.
Bởi vì một bản báo cáo điều tra lượng thu hoạch bắp mùa thu của Cao Dư Phi, xem như là vô tình cứu mạng đội ba đội bốn, cũng cung cấp chứng cứ đắc lực cho việc thôn họ Chu yêu cầu mở kênh dẫn kho nước Mã Vương tưới tiêu ruộng đất.
Khai thác khoáng thạch là việc vừa cực nhọc vừa nguy hiểm, buộc phải là người to gan tỉ mỉ, sức mạnh làm, trước tiên phải có một người giữ khoan gang, một người dùng búa đập nơi đặt bom, sau đó lắp thuốc nổ vào khai khoáng.
Có người đập búa không đến nơi thì sẽ dễ đập trúng tay của người giữ khoan gang, vậy nên buộc phải là người có mối quan hệ tốt và hiểu ý nhau thì mới phối hợp được.
Điểm này trong lòng Chu Thành Chí biết, bình thường làm việc trong đội ai thường ở với ai thì tiếp tục hợp tác bây giờ.