Chương 525: Chỉ trích(2)
Khương Thanh Phân gật đầu: “Cảm ơn cô, tôi thay em gái cảm ơn cô.”
Mạc Như thấy bọn họ muốn đi đến công xã kiện nên đưa cho cô ta đơn nhận tội của Khám Nhật Sơn.
Cô giữ lại danh sách phụ nữ, danh sách này dùng khi cần, tốt nhất là không nên lấy ra.
Khương Thanh Phân từng học lớp xóa mù chữ nên có biết một số chữ thường dùng, cô ta cảm kích cảm ơn lần nữa, cô ta cũng không yêu cầu Mạc Như đi cùng, cô ta và những người khác lôi Khám Nhật Sơn đến công xã kiện.
Ban đầu, Mạc Như suy nghĩ có lẽ là nên đánh tên khốn này một trận, phụ nữ đại đội Khám gia không dám ra mặt kiện cáo.
Mặc dù cô dám kiện nhưng dù sao cũng không được gì, đến lúc đó nói không chừng cũng phải giáo dục, tên khốn này nên làm quan vẫn phải làm quan.
Nào ngờ bọn họ lại có dũng khí này, tự đáy lòng cô rất khâm phục bọn họ.
Lúc này, vòng tròn cuộc sống của con người rất hạn hẹp, chỉ có một thôn, ngẩng đầu không gặp cúi đầu gặp. Một phụ nữ bị đàn ông làm nhục thì tất nhiên người đàn ông kia sẽ bị khiển trách, nhưng quanh năm lại là người phụ nữ bị làm nhục kia bị tung tin đồn nhảm.
Cũng là tên Khám Nhật Sơn này có nhiều hành động bấy nghĩa, hắn ức hiếp nhiều phụ nữ, nếu có người đánh đổ hắn thì bọn họ lại có dũng khí, kết thành đồng minh, cùng nhau sưởi ấm, có người bầu bạn là có dũng khí tố giác hắn.
Lúc này, phụ nữ giải phóng, phụ nữ có thể gánh vác nửa bầu trời cũng không phải chỉ nói suông, bọn họ có thể gọi đi luyện sắt thép, cũng có thể tổ chức lớp xóa mù chữ trong thôn. Cho dù có thế nào thì cũng tốt hơn nhiều so với trước giải phóng.
Vậy nên Mạc Như sẵn sàng giúp đỡ hết mình, chỉ cần có việc cần thì cô nhất định sẽ giúp đỡ.
...
Về đến nhà, cô cũng không nói với người nhà để bọn họ khỏi lo lắng, cô nghĩ đến chuyện chiều mai đi thăm dò tình hình, xem tên khốn kia có bị nhốt lại chờ tuyên án hay không.
Tội trộm bông bị phán quyết đến mấy năm, trộm nửa bầu trời chẳng phải chết mấy lần?
Ngày hôm sau, Trương Thúy Hoa bảo Ngô Mỹ Anh, Trương Cấu dẫn người đến bờ đê bằng phẳng giao giới giữa bọn họ và Thảo Bạc Nhi để đào bùn ủ phân. Đi qua là đến đê sông này, hai thôn cùng dùng chung, hiện tại bên trong không có nước, bùn dưới đáy bờ đê lộ ra. Mấy năm trước đều là hai thôn cùng nhau đào và ủ phân, năm nay người đàn ông Thảo Bạc Nhi không có nhà, phụ nữ cũng chẳng muốn đào, Trương Thúy Hoa bảo các phụ nữ đi nhanh.
Dưới ao sông có thể đào được nhiều phù sa, có thể chứa rất nhiều phân lợn, mấy năm trước không giành được, năm này không ai giành nên tất nhiên không thể bỏ lỡ được.
Mạc Như không đi đào phù sa, cô vẫn đi nhặt bông như thường ngày, lúc về cô bảo Trần Tú Phương và Thiền Điệp Cầm đi giao bông, cô trở về nhà xử lý một số bụi cây của hàng rào.
Cây gai, dâm bụt, cây thầu dầu, cây hòe hiện tại cắt vứt xuống đất phơi khô, còn phải hái những cây táo chua, kỷ tử kia để hong gió.
Mùa thu năm nay đã hái rất nhiều quả táo hong khô, sau này có thể để dành ăn.
Một vòng hàng rào cây xanh có các loại cây nhỏ, có các cây ăn quả như cây liễu, cây hòe, còn có táo đào mận... Giữa cây và cây chính là những thân gỗ bụi cây, có cây hòe, vừng, táo chua, bụi gai, kỷ tử...
Lúc này, cắt những bụi cây này, để lại những cây cao bằng cẳng chân, bên dưới còn có bụi gai dày đặc, những động vật nhỏ không dám chui vào.
Mạc Như đang bận làm việc, nhìn thấy Đinh Lan Anh dẫn theo vài người đến, trong đó có một nữ cán bộ, còn có hai người giống như dân binh.
“Sỏa Ni!” Đinh Lan Anh bảo ba người đợi, chị ta một mình chạy vào trong, kéo Mạc Như sang một bên, nói nhỏ: “Sỏa Ni! Em không sao chứ?”
Mạc Như nói: “Không sao, sao thế?”
Đinh Lan Anh với ánh mắt nghi ngờ: “Hôm qua em ra ngoài...”
Mạc Như ồ lên một tiếng, xem ra hai công xã đã báo cho nhau biết rồi, chị ta đến tìm cô hỏi tình hình.
Trong lòng cô rất vui, đây rõ ràng là tên khốn đó sẽ bị trừng phạt, các lãnh đạo không định bao che cho hắn.
Cô nói: “Chị dâu hai! Không sao đâu, mời bọn họ vào đi.”
Cô gọi một tiếng, mời bọn họ vào nhà ngồi, cô đi rửa tay.
Đinh Lan Anh dắt họ vào gian nhà chính.
Mạc Như xoa tay, nữ cán bộ lập tức cười nói: “Đồng chí Mạc Như! Tôi tên là Trang Oánh, là chủ nhiệm phụ nữ của công xã Hồng Kỳ chúng ta.”
Mạc Như bắt tay với cô và chào hỏi.
Trang Oánh giới thiệu hai người đàn ông, một người là Liễu Hồng Đông, một người là Vương Dược.
Liễu Hồng Đông liên trưởng dân binh của công xã Hồng Kỳ, Vương Dược là liên trưởng dân binh của công xã Tiền Tiến. Bọn họ đến để xác minh vụ án Khám Nhật Sơn có ý đồ làm nhục phụ nữ ở sông Ngũ Long ngày hôm qua.
Vừa nghe thấy, Đinh Lan Anh giật mình ngơ ngác.