Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc (Bản Dịch Full)

Chương 526 - Chương 526: Chỉ Trích(3)

Chương 526: Chỉ trích(3) Chương 526: Chỉ trích(3)

Chương 526: Chỉ trích(3)

Mặc dù người trong thôn đàm tiếu, con gái nhà nào bị làm nhục, ai với ai có quan hệ bất chính... Thậm chí những lời bàn tán giữa Trần Ái Nguyệt và Trương Căn Phát, Trương Căn Phát và người khác, có bóng hình hay không, những người phụ nữ cũng nói rất nhiều.

Dù sao cũng không xảy ra ở nhà mình, hiện tại nghe nói Mạc Như bị đàn ông làm nhục, Đinh Lan Anh giật mình vẫn chưa hoàn hồn.

Chị ta tức giận, sau đó một cảm giác phức tạp không rõ ràng, chị ta cảm thấy mất mặt, xấu hổ, sợ hãi, chỉ sợ người ta biết lại nói linh tinh.

Thậm chí có một sự phàn nàn bản thân không dễ phát giác, trong đầu như có âm thanh đang nói: Nhìn xem, Sỏa Ni suốt ngày đi một mình ra ngoài lang thang, giờ gây phiền phức rồi.

Nhất là chị ta thấy Mạc Như lại phóng khoáng không chút tị húy, hỏi gì nói nấy, không tị húy phụ nữ nông thôn thấy từ “làm nhục” như thấy rắn rết, chị ta ngồi đó toàn thân uể oải.

Đôi mắt không biết nhìn về hướng nào, không biết đặt tay ở đâu, hai người đàn ông kia có phải có suy nghĩ gì? Vẻ mặt trông nghiêm túc, trong lòng có đang cười nhạo...

Nếu ba mẹ chồng biết sẽ thế nào?

Người đàn ông biết sẽ thế nào?

Mặc dù Mạc Như nói không thực hiện được nhưng rốt cuộc sự thật như thế nào? Có dù không thực hiện được nhưng người ngoài có tin hay không? Người ta sẽ nói thế nào? Sau này nhà mình có bị người khác chỉ trỏ nói linh tinh hay không?

Nếu thực sự bị làm nhục thì… ái chà… thực sự trời sắp sập rồi.

Cô ở đó như ngồi trên đống lửa.

Mạc Như kể cho ba cán bộ tình hình lúc đó, cô sửa đổi quá trình đánh người, nói rằng khi Khám Nhật Sơn lao đến, cô rơi xuống sông.

“Các đồng chí lãnh đạo, tôi đánh hắn một trận, hắn tự mình rơi xuống sông, tôi không có đánh người.”

Cô làm suy yếu sự tồn tại của mình hết mức có thể, không để cho người khác nghi ngờ một phụ nữ như cô làm sao cô có thể đánh được một người đàn ông.

Nghe thấy cô nói như vậy, một số người cười phá lên.

Nhất là Vương Dược, anh ta tận mắt chứng kiến bộ dạng thê thảm của Khám Nhật Sơn, bị đánh đến mức...

Hôm qua Khám Nhật Sơn bị một đám phụ nữ áp giải đến công xã, bí thư công xã không có ở đó.

Buổi sáng, bí thư họp xong, buổi chiều đi đến xưởng sắt thép nên phó bí thư xử lý chuyện này.

Phó bí thư lập tức triệu tập các cán bộ công xã đảng ủy hội họp, đồng thời cử người xét xử vụ án, ghi chép lại trong văn bản lời biện minh của các phụ nữ và của Khám Nhật Sơn.

Tất nhiên là Khám Nhật Sơn không thừa nhận, hắn nói Mạc Như đã trộm khoai lang của đội sản xuất bị hắn bắt được, ban đầu hắn chỉ muốn giáo dục cô, nào ngờ cô lấy oán trả ơn đẩy hắn xuống sông.

Hắn cho rằng phụ nữ của đại đội Khám gia không dám tố giác hắn, chỉ đánh một trận trút giận mà thôi. Nào ngờ Khương Thanh Phân lại vạch trần, tố giác hắn làm nhục phụ nữ, kiện cáo giúp cho em mình Khương Thanh Phương, đồng thời nộp đơn nhận tội mà Khám Nhật Sơn đã viết.

Vương Dược và môt nữ cán bộ phụ trách hỏi dò những người phụ nữ kia, ngoại trừ Khương Thanh Phân, những người bị hại khác không chịu thừa nhận, nhưng sau đó lại có thêm hai người tố giác Khám Nhật Sơn.

Phó bí thư cảm thấy chuyện này rất quan trọng, nếu thực sự ảnh hưởng hết sức tồi tệ thì vừa cử người đưa tin cho bí thư, vừa cử Vương Dược đến công xã Hồng Kỳ tìm Mạc Như thẩm tra.

Vậy nên Trang Oánh dẫn anh ta đến tim Mạc Như.

Trang Oánh cười nói: “Đồng chí Vương Dược! Đồng chí Mạc Như là chiến sĩ thi đua của công xã chúng tôi, là niềm tự hào của phụ nữ lao động chúng tôi, bí thư Liễu của chúng tôi rất thích cô ấy. Có điều cô còn chưa biết, chồng của đồng chí Mạc Như chính là đồng chí Chu Minh Dũ, kiểu mẫu luyện thép đầu tiên của xưởng sắt thép chúng ta, anh ta là người đầu tiên phát hiện ta quặng sắt. Bí thư ủy cao còn tự mình dẫn theo người biểu dương anh ta, tặng anh ta một cái đầu heo lớn, chuyện này chắc anh cũng nghe qua chứ?”

Vương Dược cười: “Có nghe nói, chúng tôi cũng nói chàng trai này có tình có nghĩa, dũng cảm có nhận thức, còn dũng cảm mượn phiếu mua thịt của bí thư để mua thịt cho vợ ăn, ha ha.”

Bọn họ nói như thế, vẻ mặt nghiêm túc ban đầu của cô cũng dần được thả lỏng.

Mạc Như: ... Sao có thể để tôi chịu tội ham ăn?

Trang Oánh nói: “Mao chủ tịch nói phụ nữ có thể gánh vác nửa bầu trời, đồng chí Mạc Như là chiến sĩ thi đua được bí thư Liễu và trạm trưởng Kinh trao tặng, đó là chính khí hộ thể, đường ngang ngõ tắt gì đó sao có thể theo bên mình được. Điểm này tôi không mê tín phong kiếm, đây là chính khí của nhân dân.”

Vương Dược và Liễu Hồng Đông cũng cười nói phải: “Đồng chí Mạc Như! Thoáng nhìn là khí tiết chính trực lẫm liệt, là tấm gương của phụ nữ lao động.”

Bình Luận (0)
Comment