Chương 527: Chỉ trích(4)
Trang Oánh nói như thế, ban đầu Đinh Lan Anh như ngồi trên đống lửa cũng ngồi yên rồi, giống như tiếp sức cho cô, truyền vào một sức mạnh.
Đúng thế, Sỏa Ni là chiến sĩ thi đua, hơn nữa Hà tiên cô còn nói trong thôn có tổ tông phù trợ. Trương Cấu bọn họ còn nói Sỏa Ni thờ Đại tiên có Đại Tiên bảo hộ.
Không nói đến chuyện khác, chỉ nói chuyện Trương Cấu trước đây chỉ nhằm vào Mạc Như, có thế nào cũng không nhìn thuận mắt, nhưng kể từ khi Mạc Như bắt sâu bọ kiếm mười điểm công tác, hiện tại nhìn thấy Mạc Như như nhìn thấy người đàn ông.
Mạc Như bắt sâu bọ, nhặt bông cũng rất lợi hại khác với những người thường, có những bà cụ lẩm bẩm một mình về Hoàng đại tiên gì đó, tổ tông hiển linh, tất nhiên là Đinh Lan Anh cũng từng nghe qua rất nhiều.
Trước kia chị ta không nghĩ nhiều, hiện tại Trang Oánh nói như thế, chị ta cũng bắt đầu tin rồi.
Nếu không thì một phụ nữ yếu đuối sao trở thành đối thủ của đàn ông được?
Nếu không có sức mạnh gì đó để bảo vệ cô thì tên Khám Nhật Sơn kia làm thế nào rơi xuống hồ? Ngay cả góc áo của Mạc Như cũng không chạm vào?
Mạc Như suy nghĩ giây lát, rồi đưa ra danh sách của Khám Nhật Sơn: “Đây cũng là chứng cứ, nhưng vẫn phải xin các lãnh đạo giữ bí mật cho, hãy suy nghĩ cho danh tiếng của những phụ nữ này. Xin chính phủ nhất định phải nghiêm trị những phần tử cặn bã này, hắn chính là u ác tính ẩn náu trong nội bộ Đảng và nhân dân chúng ta.”
Trang Oánh nghiêm túc nói: “Đồng chí Mạc Như nói đúng lắm, cần phải loại bỏ giống như loại u ác tính. Cô yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ khai báo thành thật.”
Mạc Như cười nói: “Nếu có gì cần tôi phối hợp, các lãnh đạo cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ làm chứng đến cùng.”
Nghe nói có thể còn phải lên bục xét xử làm chứng, chứng minh tên Khám Nhật Sơn kia là tên khốn có ý đồ làm nhục phụ nữ, Đinh Lan Anh cảm thấy hoảng sợ.
Chị ta nắm chặt tay Mạc Như, ánh mắt van xin, cô không thể đi được, xấu hổ lắm.
Mạc Như nở nụ cười vỗ về.
Lúc này, Trang Oánh và những người khác đã làm xong biên bản, thu xong danh sách chào tạm biệt Mạc Như.
Đợi Trang Oánh và những người khác chào tạm biệt, một đám phụ nữ chật kín trong sân nhà Mạc Như, bọn họ ở bên ngoài cũng nghe thấy cả rồi. Hiện tại có người quan tâm, có người xem náo nhiệt, cũng có người cười trên nỗi đau người khác.
Trang Oánh nhìn thấy bọn họ, nghề nghiệp biến con người thành ra như thế, cô ta lập tức bắt đầu làm công tác phụ nữ: “Các đồng bào phụ nữ! Mao chủ tịch nói rất hay, phụ nữ chúng ta có thể gánh vác nửa bầu trời, chúng ta chẳng những chăm lo cho gia đình, cày ruộng, luyện sắt thép cũng rất giỏi, chúng ta đọc sách biết chữ, đi học cũng rất giỏi. Chúng ta đối diện với thế lực ác, càng phải dũng cảm kiên định phản kích. Mọi người phải học tập đồng chí Mạc Như, chẳng những cô ấy là kiểu mẫu lao động, mà còn là tấm gương của phụ nữ chúng ta. Phải vào lúc kẻ thù giơ móng vuốt, chúng ta mạnh mẽ cắt đứt để hắn chẳng những không thể làm hại, càng không thể làm hại các đồng bào phụ nữ khác. Khám Nhật Sơn đại đội Khám gia của công xã Tiên Tiến là u ác tính ẩn náu trong nhân dân chúng ta. Bởi vì đồng chí Mạc Như dũng cảm, chúng ta cuối cùng cũng tóm được u ác tính to lớn này, trừ hại cho nhân dân. Đồng chí Mạc Như, cảm ơn cô.”
Cô ta quay người nắm chặt tay Mạc Như, ra sức vung vẫy.
Mạc Như thì thầm trong lòng: Ở đây chắc là có đèn magie, chủ nhiệm phụ nữ không mang người tuyên truyền và máy ảnh đến. Ha ha.
Trang Oánh là chủ nhiệm phụ nữ, tất nhiên là hiểu rõ phản ứng của nông thôn với chuyện thế này, để tránh khỏi phiền phức không cần thiết và giải vây cho Mạc Như, cũng là để tuyên truyền cho công việc, cô ta cũng phải nắm bắt cơ hội giáo dục phụ nữ.
Cô nói một vài điểm rất rõ ràng, Mạc Như không bị tên khốn nạn chạm một ngón tay, Mạc Như dũng cảm đả kích tên khốn nạn, hành vi của Mạc Như là tấm gương của phụ nữ, các lãnh đạo rất thích, rất nhiều đồng bào phụ nữ phải học tập.
Nói xong, cô ta lại cảm ơn Mạc Như một lần nữa, sau đó chào tạm biệt hai liên trưởng dân binh.
Sau khi bọn họ đi, thôn Chu gia lập tức nhốn nháo cả lên.
Vẻ mặt Vương Liên Hoa rất bất ngờ, không rõ là cười trên nỗi đau của người khác hay là gì, cô ta nói to: “Sỏa Ni! Cô thực sự bị tên súc sinh đó làm nhục rồi sao?”
Đinh Lan Anh không nghĩ nhiều, chị ta tát một cái bốp: “Anh bị điếc hay có tật gì, anh không nghe thấy chủ nhiệm phụ nữ nói sao? Là Sỏa Ni chúng tôi đã dũng cảm kiên định phản kích, cô ấy đã cắt đứt móng vuốt của hắn khi hắn đưa tay ra.”
Đinh Lan Anh bất ngờ cho Vương Liên Hoa một cái tát khiến cô ta ngơ ngác.
Chẳng những Vương Liên Hoa ngẩn người ngay đó, những người khác cũng sững sờ chưa kịp hoàng hồn, ai cũng kinh ngạc nhìn Đinh Lan Anh, họ không hiểu sao chị ta lại nóng nảy như thế.