Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc (Bản Dịch Full)

Chương 72 - Chương 72: Mặc Kệ (3)

Chương 72: Mặc kệ (3) Chương 72: Mặc kệ (3)

Một loại là những người có sức lao động không đủ, động tác lại chậm, tranh công kiếm điểm không nhiều lắm, đừng nói là so sánh kém hơn nhà họ Chu, ngay cả những người khác cũng kém hơn, đặc biệt năm nay thu hoạch lúa mì còn nhận lãnh cánh đồng, bọn họ lại không thể nhận lãnh cho nên cảm thấy gia đình mình đã bị lỗ nặng. Còn có một loại là những người có sức lao động cũng không ít, nhưng lại không đủ nổi bật, vừa ghen ghét gia đình Chu Minh Dũ được nhiều điểm công tác, vừa căm hận người thuộc hộ gia đình thứ tư phân chia thành quả của bọn họ, trong lòng cảm thấy vô cùng không công bằng.

Những người này thấy mình cắt lúa mì tranh công kiếm điểm còn ít hơn so với mấy người Triệu Hóa Dân đi bắt chim sẻ thì cũng bị lung lay, bọn họ cũng nghĩ cách lấy cớ đi bắt chim sẻ.

Đương nhiên, xin nghỉ vào lúc này Chu Thành Chí làm sao có thể đồng ý, dưới cặp mắt sáng quắc của ông ai thật sự bị đau ai giả vờ bị bệnh làm sao có thể không nhận ra.

“Đương nhiên là phải đi bắt chim sẻ rồi, làm việc thì có điểm công tác, diệt trừ bốn hại chẳng lẽ không có hay sao! Dù sao cũng có nhiều lương thực như vậy, cho dù chúng ta không thu hoạch thì người ta ăn không hết cũng sẽ vận chuyển lại đây thôi, hơn nữa, chúng ta diệt trừ bốn hại cũng là giúp bảo vệ lương thực tương đương với mỗi mẫu ba ngàn cân. Một mẫu đất cũng đã đủ cả nhà ăn không hết, đương nhiên là phải diệt trừ bốn hại!”

Buổi tối có thêm người của Đội một Đội hai gia nhập, đoàn người diệt trừ bốn hại của Đội ba Đội bốn lại hô hào la hét ỏm tỏi, giống như cảnh châu chấu vượt biên, chẳng những càn quét ở trang trại nhà họ Chu mà còn muốn đi ra ruộng để bắt.

Bọn họ đốt đuốc, gõ chiên, ồn ào đến mức khiến cho nhiều người không thể ngủ ngon giấc, trực tiếp đứng ra chửi bới.

Mà Trương Căn Phát thì cũng mặc kệ việc mọi người thu hoạch hoa màu mệt mỏi, buổi tối đi khắp thôn thổi còi yêu cầu vận động diệt trừ bốn hại, trực tiếp công khai đưa ra điểm công tác tiêu chuẩn cho toàn thôn, “Hai con chim sẻ ba điểm, một con chuột hai điểm, mười con muỗi một điểm, mười con ruồi một điểm…”

Vừa tuyên truyền xong, tâm tư của các nông dân trong thôn càng bị lung lay, những người thích làm ít ăn nhiều, thủ đoạn gian dối, ngại làm việc mệt, lúc này càng có sẵn cớ —— làm theo lời đại đội trưởng, nghe theo lời kêu gọi của chủ tịch Mao!

Ban ngày ban mặt, người của Đội ba Đội bốn đều không thèm tranh công làm việc mà lại đi bắt chim sẻ, bắt chuột…

Chu Thành Chí cùng đội trưởng Đội một Chu Minh Quý đi tìm Trương Căn Phát để lý luận, bảo ông ta đừng làm mấy chuyện mù quáng, muốn bắt chuột cũng phải chờ sau cây trồng vụ hè rồi hãy làm.

Dù sao gặt lúa mạch thì tính toán đâu ra đấy cũng chỉ mất có nửa tháng.

Nhưng Trương Căn Phát nói, hết thảy đều không có liên quan gì đến ông ta, ông ta chỉ tuyên truyền chính sách,còn việc mọi người làm như thế nào đều là do dân chúng tự mình lựa chọn, “Hai vị đội trưởng, đây là dựa theo ý của mọi người, là tự mọi người lựa chọn đấy chứ, tôi cũng không cách nào ngăn cản được.”

Chu Thành Chí tức giận đến mức thiếu chút nữa là đánh ông ta, cuối cùng bị đội trưởng Đội một ngăn lại lôi đi.

“Cái đồ khốn nạn này, từ đời cha ông của hắn đã không coi trọng việc trồng trọt rồi, cả ngày chỉ nghĩ đến mấy chuyện đường ngang ngõ tắt, trong nhà có vài mẫu đất cũng đem đi đổi tiền ăn ăn uống uống, không còn đất thì đi làm thuê làm mướn. Lúc này hắn nắm được quyền hành nhất định sẽ gây họa cho dân chúng, không chỉ riêng việc không chăm chỉ trồng trọt này thôi đâu, những việc khác toàn thôn cũng đừng hòng được yên ổn.” Chu Thành Chí thật sự chướng mắt cái tên Trương Căn Phát này.

Chu Minh Quý lôi kéo ông, "Chú cũng không cần vì hắn mà phải tức giận, là do trấn trên đề cử hắn cho huyện ủy, chú có thể làm gì được?”

Tuổi của Chu Minh Quý nhỏ hơn Chu Thành Chí hai tuổi, nhưng vì vai vế nhỏ hơn cho nên phải kêu ông bằng chú.

Chu Thành Chí tức giận, quay trở về làm việc, kết quả phát hiện trong đội mình cũng có người không thèm xin nghỉ, trực tiếp bỏ bê công việc.

Nghiêm trọng vậy sao!

Ông tự mình dẫn theo mấy thanh niên đi tìm mấy hộ gia đình kia, nguyên một nhà Trần Kiến Thiết thì đang ngủ chổng mông, cả nhà Chu Cổ Trung thì cầm chậu xuống ruộng đổ nước bắt chuột, Trương Thành Phát thì lại ở nhà làm một đống đồ ăn hư thối dưỡng ruồi nhặng sinh dòi để bắt được thêm nhiều ruồi!

Thật là đường ngang ngõ tắt gì cũng có thể nghĩ ra, đây là diệt trừ bốn hại hay là nuôi dưỡng bốn hại để kiếm điểm?

Đội một có rất nhiều người nổi giận, bắt bọn họ đến hai đầu bờ ruộng để mở cuộc họp phê bình.

Mấy hộ gia đình kia lại không nhận sai, cho rằng chính mình chấp hành theo hiệu lệnh của đại đội trưởng, đó là lệnh của ban chỉ huy huyện ủy về việc diệt trừ bốn hại cho nên không có sai.

Bình Luận (0)
Comment