Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc (Bản Dịch Full)

Chương 733 - Chương 733: Bản Lĩnh Lớn

Chương 733: Bản lĩnh lớn Chương 733: Bản lĩnh lớn

Chương 733: Bản lĩnh lớn

Tương Ngọc Đình cũng không nói gì nhiều, cười bảo bọn họ mau về làm sản xuất nông nghiệp.

Lúc mấy người Chu Minh Dũ kéo hai lưỡi cày đôi hai bánh về tới thôn, vừa hay Trần Phúc Hải nhìn thấy, anh ta biết rằng Chu Thành Chí đến công xã để xin máy móc nên cứ nhắm vào cái ngã tư phía nam. Nếu như nhìn thấy máy cày cày ruộng trong truyền thuyết vào cửa thì sống chết gì cũng phải nằm ăn vạ lên.

Kết quả là anh ta nhìn thấy bọn họ kéo hai món đồ như vậy về.

Trần Phúc Hải không nhịn được cười ha ha: “Tôi nói đội trưởng Chu, ông đang làm việc gì đó? Ông thích đồ này ông nói sớm, đội chúng tôi quăng ở trong lò cao đất mấy cái lận đó.”

Chu Thành Chí liếc anh ta một cái không nói gì, đi xe lừa vào trong ruộng.

Điều này khiến cho Trần Phúc Hải cảm thấy rất mất hứng, có cảm giác là mình ngốc quá không hiểu được kế hoạch cao thâm của người ta, đội hai người ta là gì chứ, là giá trị điểm công tác cao nhất toàn huyện, lúc mọi người đều một hào hai hào, thì người ta đã làm một đồng lẻ chín xu rồi.

Có thể, bọn họ thật sự có thể lợi dụng thật tốt lưỡi cày sắt nặng nề này.

Chu Minh Dũ và Chu Thành Chí kéo thẳng lưỡi cày vào trong ruộng, lúc này trong ruộng còn đang bận trồng trọt mùa xuân, tất cả gia súc không cần biết là con la, con trâu, con lừa đều phải ra trận.

Gia súc trong đội đều là ngày trước hợp tác xã tập hợp từ trong nhà xã viên, tổng cộng đáng lẽ có hơn ba mươi con, tiếc là trong đội không nuôi được nhiều như vậy, Chu Thành Chí thương lượng để lại mười hai con khỏe khoắn nhất, hơn hai mươi con còn lại đều bán mất.

Đương nhiên lúc này cũng không có tư nhân dám mua, mà bản thân đội sản xuất cũng có sẽ không mua của người khác, cuối cùng chỉ có thể bán cho tổ giết mổ của hợp tác xã.

Còn rất nhiều đội sản xuất khác không có bán, lúc mới đầu thì đều nuôi hết, sau này thì càng ngày càng ốm, hoặc là mắc bệnh, cuối cùng vừa chết vừa bị thương, hơn nửa tất cả đều bị xã viên ăn hết.

Hiện tại đội một còn chín con gia súc, đội ba đội bốn cộng lại được mười con.

Đội hai mười hai con, gia súc cày ruộng cũng căng thẳng khó khăn, đừng nói đến các đội khác, về cơ bản thì đều cần có các đàn ông để giúp đỡ.

Một con trâu ở phía trước có thêm một người đàn ông kéo dây, một người giữ lưỡi cày gỗ, làm việc như vậy cả ngày, tối đa chỉ có thể cày được ba mẫu ruộng.

Giống như loại đất nền mùa thu năm ngoái không có canh tác mùa đông lại lạnh chắc nịch, thì cũng chỉ cày được hai mẫu, nhiều gia súc yếu hơn thì được hơn một mẫu.

Theo lý thuyết mà nói lưỡi cày đôi hai bánh này có thể cày được sáu mẫu, nhưng ít nhất nó phải cần hai con bò để kéo cày, thậm chí là cần ba con.

Vấn đề lớn nhất chính là lưỡi cày quá nặng các gia súc ra sức không đều, nhiều con phối hợp không tốt, trong đó một con gia súc thì tải trọng nặng quá, con còn lại thì hoặc là lười biếng hoặc là ăn vạ, nằm ở dưới đất không chịu đi.

Vậy nên muốn nhẹ nhàng thoải mái thì thậm chí phải cần đến ba con gia súc, tốt hơn hết là một con kéo một cái lưỡi cày gỗ, ba con gia súc một ngày thì cũng được sáu bảy mẫu ruộng cày.

Đội hai bởi vì đất trồng tốt, gia súc cũng nuôi tốt hơn các đội khác, con nào con nấy to béo tròn khỏe phải nói là kéo lưỡi sắt này cũng không phải là kéo không được.

Bọn họ nghiên cứu cột lưỡi cày nặng nề này lên, dùng hai con trâu lớn khỏe khoắn nhất để kéo cày, hơn mười phút đầu vẫn rất tốt, qua la một cái là được hai hàng, vừa nhanh vừa tốt.

Nhưng rất nhanh vấn đề đã tiếp tục đến, vấn đề lớn nhất vẫn là các gia súc không hợp tác, con trâu đen nhiều sức mạnh, cũng chịu lực nặng nề hơn, nó chê mệt thì nó không chịu ra sức.

“Đại Hắc! Ha!” Trần Tứ Hỷ phụ đuổi gia súc, bảo Đại Hắc nhanh lên đừng lười biếng.

Kết quả là Đại Hắc lắc đầu lắc cổ, chao đảo qua lại cứ không chịu đi nhanh.

Cuối cùng Chu Bồi Công đang giữ lưỡi sắt cầm roi lên quất nó một cái: “Ha!”

Kết quả là Đại Hắc không những không đi, ngược lại chân trước quỳ xuống một cái, nằm nguyên con xuống.

Trần Tứ Hỷ:…Mày làm mất mặt ông đây sao.

Anh ta nuôi gia súc rất là tận tâm, nuôi bọn nó béo tròn to khỏe, nhưng mà ông ta không biết huấn luyện.

Huấn luyện gia súc không phải là một việc làm đơn giản, không có chút bản lĩnh thì đúng là không được, thông thường thì đều phải bắt đầu tập huấn từ lúc còn là con non. Gia súc sau khi lớn nếu chỉ đánh bằng sức mạnh, thì cũng chỉ khiến cho gia súc sợ hãi, mà không khiến cho bọn chúng ra sức cố gắng làm việc, thậm chí còn có thể đánh đến mức cọc cằn khó điều khiển.

Chu Thành Chí bảo người kéo một tốp con la đến thử xem, kết quả là gia súc nhiều hơn thì càng không ra sức, chi bằng mỗi con kéo một cái lưỡi cày gỗ

Bình Luận (0)
Comment